Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 334
Chung Nhạc cõng xác của lão đầu tử, tay cầm Đại Tự Tại Thần Kiếm, sau vài ngày trở về Kiếm Môn. Trên Kiếm Môn Sơn, tân môn chủ Quân Tư Tà dẫn Phương Kiếm Các, Thủy Tử An và các trưởng lão khác tới đón. Trên các đỉnh núi treo phướn trắng, trên dưới đều rơi vào sự bi ai.
Chung Nhạc giao lại Đại Tự Tại Thần Kiếm cho Quân Tư Tà, Thủy Tử An thì đã lệnh cho đệ tử của Thủy Đồ thị cầm lệnh bài của mình tới các hoang mời các vị cự đầu, cự phách, danh túc tới, không có yêu cầu gì khác, chỉ cần họ tới tọa trấn Kiếm Môn nửa năm.
Hai trận đại chiến trước cái chết của lão đầu tử đã chấn kinh bốn phương. Hiếu Mang thần tộc Đại Tế Tư chết, Sư Bất Dịch trọng thương, không hổ uy danh Kiếm Thần.
Nhưng sau khi lão môn chủ chết, rường cột Kiếm Môn đổ, khó tránh các thế lực sẽ nhăm nhe. Nguy hiểm nhất chính là Trọng Lê thần tộc ở Nam Hoang, tiếp đó là Long tộc và Sơn Thần, Quỳ Long tộc ở Tây Hoang.
Nhưng Thủy Tử An đã dốc hết vốn liếng, mời các vị cự đầu, cự phách và danh túc có mối quan hệ cũ tới. Các thế lực khác muốn động tới Đại Hoang, tới Kiếm Môn cũng phải suy tính xem có đáng không.
Đây là thời kỳ hỗn loạn, Kiếm Môn được Thủy Tử An khéo léo vệ, còn Tây Hoang thì rơi vào rối loạn, rất đông thần tộc ở Tây Hoang nghe nói Đại Tế Tư chết, Âm Tình Viên Khuyết đều chết ở Kiếm Môn Sơn, thực lực của Hiếu Mang thần tộc suy giảm nghiêm trọng, vì thế cũng nhen nhóm ý đồ với Hiếu Mang thần tộc, phân chia lãnh địa của Hiếu Mang thần tộc, cướp đoạt địa bàn, tài sản.
- Hiếu Mang thần tộc sẽ không bị hủy diệt.
Chung Nhạc nghĩ bụng:
- Hiếu Mang thần tộc có được địa vị như hiện nay, không phải dựa vào cự phách Đại Tế Tư mà là căn cơ của chủng tộc, vị lão tổ khủng bố kia.
Vị lão tổ tông Hiếu Mang thần tộc sống trên mặt trăng kia mới là đáng sợ nhất, thần tộc Tây Hoang muốn thôn tính Hiếu Mang thần tộc, đó chắc chắn là chuyện không thể, có lẽ còn chịu thiệt lớn.
Vị lão tổ đó nếu được tế tự, hồi tỉnh lại chắc chắn sẽ cực kỳ khủng khiếp.
Đông Hoang lúc này cũng là một vùng hỗn loạn, Sư Bất Dịch bị lão Kiếm Thần phá chân thân Yêu Thần Minh Vương, tin này đã lan truyền. Lưu Hoàng đảo chủ Yên Vân Sinh và Cẩm Tú đảo chủ Tú Thiên Thần nhân cơ hội đó truy sát Sư Bất Dịch, muốn trừ bỏ hắn, đoạt vị trí yêu vương Đông Hoang.
Ba vị cự phách ác chiến liên tục, Sư Bất Dịch mỗi lần định chạy về Hãm Không Thành đều bị hai người chặn lại. hai vị cự phách kia cắm một đao sau lưng Sư Bất Dịch, rút một đao, lại đâm một đao khiến Sư Bất Dịch gần như không có thời gian trị thương.
Đông đảo các cao tầng Kiếm Môn tập trung lại, Thủy Tử An phân tích:
- Hai vị đảo chủ có lẽ cũng không làm gì được Sư Bất Dịch. Sư Bất Dịch mưu cao kế sâu, còn có thân tín của hắn, chính là Thiên, Huyền, Địa, Hoàng tứ lão. Hơn nữa Sư Bất Dịch chọn đệ tử tuy bình thường nhưng đệ tử Cửu Thanh Sơn của hắn lại cực kỳ trung thành. Có thể nói là kẻ trung thành nhất trong số các đệ tử của hắn. Chắc chắn hắn cũng tới cứu viện. Có Thiên Huyền Địa Hoàng tứ lão, cộng với Cửu Thanh Sơn, nếu hai vị đảo chủ không nhanh chóng giết được Sư Bất Dịch thì chắc chắn sẽ thiệt thòi.
- Phong Vô Kỵ rốt cuộc ở đâu? Vẫn chưa tìm được hắn sao?
Chung Nhạc nhớ tới một chuyện, hỏi.
Các cao tầng Kiếm Môn nhìn nhau rồi lắc đầu.
Phong Vô Kỵ lấy đi thụ ấn của môn chủ Kiếm Môn, vào lúc trận chiến ở Kiếm Môn Sơn sắp kết thúc thì hắn biến mất tăm mất tích. Thụ ấn của môn chủ biến mất, đương nhiên là chuyện lớn, trên dưới Kiếm Môn tìm kiếm đều là muốn tìm hắn lấy lại thụ ấn.
- Nghe nói hắn quay về Tây Hoang, giờ đã trở thành Bạch Bào Tế Tư của Hiếu Mang thần tộc. Thậm chí còn có tin đồn nói hắn có thể sẽ thành Đại Tế Tư! Chỉ là, gần đây Tây Hoang hỗn loạn, không biết tin này có chính xác không.
Thủy Tử An nói:
- Mấy ngày nữa sứ giả ta phái đi sẽ quay về là biết hắn có ở Hiếu Mang thần tộc không.
Quân Tư Tà nói:
- Phong Vô Kỵ lấy đi thụ ấn môn chủ, ta và hắn chắc chắn sẽ phải đấu một trận giành lại thụ ấn.
Chung Nhạc nhíu mày, trong lòng thấy cổ quái:
- Phong Vô Kỵ lấy thụ ấn đi làm gì? Hắn đã là phản đồ, trên dưới nhân tộc đều biết hắn là gian tế của Hiếu Mang thần tộc, cho dù lấy thụ ấn thì cũng chẳng có tác dụng gì…
Đột nhiên tim hắn khẽ run lên:
- Phong Vô Kỵ ở Tân Hỏa, cũng có thể vẫn ở Kiếm Môn! Nếu hắn vẫn ở Kiếm Môn thì có thể giải thích được việc hắn lấy thụ ấn!
Hóa Sinh Huyền Công!
Hiển nhiên Phong Vô Kỵ từng tu luyện Hóa Sinh Huyền Công, bản thể là Phong Vô Kỵ, nhưng hắn còn có hai thân phận khác, một trong hai hiển nhiên cũng là người trong Kiếm Môn, hơn nữa còn tu luyện công pháp của ma tộc!
Chung Nhạc đã đoán từ lâu, vị cường giả ma đạo mà Phương Kiếm Các gặp ở Kiếm Môn Ma Khư chính là hóa thân mà Phong Vô Kỵ dùng Hóa Sinh Huyền Công biến thành!
- Phong Vô Kỵ rời khỏi Đại Hoang nhưng hóa thân của hắn vẫn ở trong Kiếm Môn hơn nữa còn cầm thụ ấn môn chủ!
Ánh mắt Chung Nhạc lay động, đại não nhanh chóng suy tính:
- Thụ ấn của môn chủ không chỉ tượng trưng cho quyền lực của môn chủ mà cũng là một món hồn binh, là chìa khóa để mở ra một số vùng trọng địa trong Kiếm Môn. Hắn có thụ ấn môn chủ, giao cho hóa thân của mình còn bản thân hắn bỏ đi là để thu hút sự chú ý của mọi người, từ đó bỏ qua hóa thân của hắn trong Kiếm Môn!
- Mà hóa thân của hắn có thụ ấn môn chủ, nhân lúc Kiếm Môn đại loạn chưa ổn, sẽ vào trọng địa của Kiếm Môn!
- Hóa thân này của hắn chắc chắn không gây chú ý cho mọi người trong Kiếm Môn, không bị ai nghi ngờ. Kiếm Môn ta thanh trừ phản nghịch, có giết, có nhốt, có phế, có trấn áp các luyện khí sĩ tạo phản. Còn hóa thân của hắn chắc chắn bình an vô sự, không bị liên lụy, cũng không bị chú ý!
- Hóa thân này chắc chắn là người không thể bị nghi ngờ nhất. Chắc chắn là người ít gây chú ý nhất, chắc chắn là người có thể có được đủ mọi tin tức. Rốt cuộc hắn là ai?
- Phong Vô Kỵ, rốt cuộc hắn muốn lấy thứ gì trong Kiếm Môn?
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương