Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 322
Chín thanh hung binh được tám thị tộc chế tạo, Vân Kiếm đến từ Đào Lâm thị, Huyết Diêu Kiếm đến từ Lôi Hồ thị, Liên Hoa Kiếm đến từ Lê Sơn thị, Nam Sơn Kiếm đến từ Nam Lộc thị, Ma Hộp đến từ Điền Phong thị, Kim Hoàn đến từ Quân Sơn thị, Kiếm Khâu đến từ Khâu Đàn thị, Phi Yến cùng Ngư Long đến từ Hữu Ngu thị.
Tả Tương Sinh cùng Điền Duyên Tông cực kì cơ linh, chọn người cũng rất là xảo diệu, đưa từng thanh hung binh đến từng tay trưởng lão, bất quá Ngư Long Kiếm thì bị hắn giao cho Phương Kiếm Các, Kim Hoàn Kiếm giao cho Quân Tư Tà.
Phi Yến Kiếm thì lại giao cho vị Quân Sơn thị trưởng lão Quân Ngũ Mai.
Hung binh có khả năng phệ chủ, nhưng chúng nó cũng là bảo vật tốt nhất dưới cấp bậc Thần binh, chín thanh hung binh rơi vào tay những trưởng lão cường giả, tức khắc hiện ra hung uy, vốn Kiếm Môn không chiếm được mấy ưu thế, nhưng từ khi chín thanh hung binh vừa xuất hiện, tình thế lập tức nghịch chuyển.
- Hậu thủ của Phong Thường!
Ngu đại trưởng lão lạnh cả tim, chỉ thấy Huyết Diêu Kiếm dưới sự thúc giục của Lôi Sơn dường như biến thành một đầu Huyết Diêu xích hồng, thân kiếm khổng lồ giống như cái cưa, hai bên đều có răng cưa sắc bén. Thanh hung binh từng thôn phệ mười một vị chủ nhân giống như con rết to chuyển động trên không trung, lôi văn quanh thân bay vút lên, bay lượn trên dưới, qua mấy hiệp liền chém giết Lôi Đình trưởng lão, lại giết tới một vị Long tộc trưởng lão khác!
Vân Kiếm ở trong tay Đào Tâm Di lão thái thái này càng thiên biến vạn hóa, lúc thì như mây tản ra, lúc thì như bão cát gào thét, lúc thì như thuẫn ngăn trở công kích, cướp đi từng cái tính mạng!
Lê Phàn Hoa cầm trong tay Liên Hoa Kiếm lại tựa như một đóa hoa sen chân thực, nguyên thần cùng Yêu liên Yêu Thần dung hợp. Từng cánh hoa hoa sen trùng điệp nở rộ, bay ra phía ngoài, thu gặt tính mạng.
Điền Chân Như thôi động Ma Hộp, một trăm ba mươi thanh vô hình kiếm khí từ đó bắn ra, cắt phá bốn phía, kiếm khí vô hình, làm người ta khó lòng phòng bị.
Khâu Trấn tế khởi Kiếm Khâu, Kiếm Khâu cùng với những thanh hung binh khác hoàn toàn bất đồng. Các hung binh khác đều là Hồn binh có hình dạng kiếm, còn Kiếm Khâu lại có ngoại hình của Kiếm Trủng, là Táng Kiếm Địa. Trong Kiếm Khâu chỉ có một thanh kiếm hoàn chỉnh kiếm còn đều là tàn binh, những mảnh vở kiếm hình cắm đầy Kiếm Trủng.
Kiếm Tông đổ máu, dường như nơi đây không chỉ chôn cất xác kiếm mà còn mai táng sinh mệnh kiếm, mỗi thanh kiếm đều có linh tính riêng của nó.
Quân Ngũ Mai tế khởi Phi Yến Kiếm còn lại có xuất thân từ Hữu Ngu thị, hình dạng như phi yến, là thanh kiếm mang tốc độ nhanh nhất.
Nam Thúc Chân tế khởi Nam Sơn Kiếm bá đạo hùng hồn nhất, cây kiếm này mang hình thể như núi non, sau khi tế khởi, kiếm khí thô to như núi hạ xuống nghiền ép mọi vật.
Còn Quân Tư Tà tế khởi Kim Hoàn Kiếm chính là một viên kim sắc Kiếm Hoàn. Không lớn, chỉ to bằng trứng thiên nga, quay tròn chuyển động, từng đạo kiếm tơ bắn ra bốn phương tám, cùng Ngọc Cầm của nàng chiếu ứng lẫn nhau.
Phương Kiếm Các sử Ngư Long Kiếm cũng tới từ Hữu Ngu thị, thanh hung binh này có Ngư Long chi hình, bài danh cao nhất trong thập đại hung binh, sau khi tế xuất lập tức hóa thành Ngư Long hung thần ác sát hiển uy.
Quân Tư Tà cùng Phương Kiếm Các từng người sử dụng hung binh của mình, lập tức áp chế đối thủ Tuyền lão và Quỳ Long tộc cự phách.
- Phong Thường, Phong Thường! Ngươi áp chế ta cả đời. Sau khi chết cũng không để cho ta thư thái!
Ngu đại trưởng lão đằng đằng sát khí, phía sau hiện ra nguyên thần của Ngư Long Phi Yến, Ngư Long đạp Phi Yến. Đồng thời tấn công về phía Quân Tư Tà cùng Phương Kiếm Các, lạnh lùng nói:
- Hai vị, hai người này giao cho ta, các ngươi đi giúp đỡ người khác!
Tuyền lão cùng vị cường giả của Quỳ Long tộc bị hai thanh hung binh áp chế, nguy cơ tràn ngập, nhưng lúc Ngu đại trưởng lão đến đây, bọn họ đều thở phào nhẹ nhõm, lập tức thoát thân, phóng tới chỗ đám người Lê Phàn Hoa để chém giết.
Đám người Lê Phàn Hoa lập tức phân ra bốn vị trưởng lão. Tế khởi hung binh cuốn lấy hai vị cự phách, bất quá cũng gặp phải nguy hiểm liên miên.
- Thập đại hung binh của Kiếm Môn tuy rằng uy năng kinh người. Nhưng chỉ cần chiến bại, thì lập tức phệ chủ. Nó không chấp nhận chuyện Kiếm Chủ thất bại!
Ngu đại trưởng lão cao giọng nói:
- Tuyền lão, Quỳ huynh, đem hết toàn lực đánh bại một người, như vậy mới có thể nắm chắc phần thắng!
- Tên nghịch phản!
Đào Tâm Di lão thái thái quát mắng.
Ngu đại trưởng lão năm ngón tay bắn liên tục, chấn thân thể Quân Tư Tà phải run lên, không ngừng lùi lại, lạnh nhạt nói:
- Ta thất bại, mới là kẻ phản bội, còn ta thắng, ta sẽ trở thành kẻ viết sử, còn các ngươi chính là kẻ phản bội.
Phương Kiếm Các tấn công giải cứu Quân Tư Tà, Ngư Long Kiếm cùng nguyên thần Ngư Long Phi Yến Ngu đại trưởng lão va chạm, cả hai đồng thời thối lui về phía sau. Ngu đại trưởng lão phất tay áo đánh ra, Phương Kiếm Các giơ tay lên đối chiến, thân thể đại chấn, khóe miệng chảy máu.
Ngu đại trưởng lão cười ha ha, cất cao giọng nói:
- Hiếu Tình Hiếu Âm, còn không mau xử trí Phong Sấu Trúc?
Bốn phía quanh Vấn Tâm Điện, Hiếu Tình, Hiếu Âm bày ra thâm không xạ tuyến sa võng cùng âm vân đã phong tỏa tòan bộ Vấn Tâm Điện. Thâm không xạ tuyến bắn ra hàng loạt, chỉ một thoáng liền đâm thủng Vấn Tâm Điện thành vô số lỗ nhỏ.
Cùng lúc đó, pháp bào của Hiếu Âm biến thành mây đen bao phủ xuống, bao trùm trên Vấn Tâm Điện, dùng lực chấn động, Vấn Tâm Điện tức khắc hóa thành bột mịn, nát không thể lại nát hơn!
- Phong Sấu Trúc, không chết thì cũng trọng thương rồi.
Vấn Tâm Điện bể nát trong nháy mắt, Hiếu Âm, Hiếu Tình hai vị cự phách hóa thành ba con Bàn Ngao từ trên trời giáng xuống, ầm ầm đập xuống bên trong mây đen, đặt ở trên điện của Vấn Tâm Điện!
Sơn thể chấn động, tiếng răng rắc răng rắc rung động khắp nơi, từng vết nứt từ bốn phương tám hướng kéo dài ra, giống như tơ nhện nhanh chóng lan rộng.
Hai đầu Cự Thú từ trên cao đánh xuống, uy năng đó đủ để khiến cự phách bị trọng thương hoặc đập vụn!
Vượt ngoài dự đoán của mọi người, vị lão giả “Phong Sấu Trúc” kia lại không hao tổn chút nào đứng trên Vấn Tâm Điện di tích, kẹp ở trung tâm của hai đầu Bàn Ngao Hiếu Âm Hiếu Tình.
Hiếu Âm Hiếu Tình rợn cả tóc gáy, bọn họ cách vị cự phách nhân tộc tu luyện kiếm khí quá gần. Với cự ly gần như vậy, nếu như kiếm khí của đối phương bạo phát, hậu quả khó mà lường được.
Đột nhiên, Hiếu Âm, Hiếu Tình thân bất do kỷ bay lên, bị “bàn tay gầy nhom của Phong Sấu Trúc” tóm chặt lấy cái đuôi, rồi bỗng phát lực khiến hai con Bàn Ngao hung hăng đánh vào một chỗ!
Mấy chiếc răng vỡ phun ra từ trong miệng hai vị cự phách, hai người hoa mắt váng đầu, còn chưa kịp hồi thần lại, lại một lần nữa bị vung lên, lần nữa va vào nhau.
Ầm! Ầm! Ầm!
Hai đầu Cự Thú dường như chỉ là hai bị bông trong tay lão giả gầy nhom, một lần lại một lần bị vung lên va chạm vào nhau, răng trong miệng của bọn chúng đã không còn chiếc nào nữa.
- Nguyên Thần xuất khiếu! Nguyên Thần xuất khiếu!
Hai vị cự phách vội vã tế xuất Nguyên Thần, thôi động thâm không xạ tuyến sa võng và âm vân, còn chưa kịp thúc giục uy lực của bảo vật, trong cơ thể bọn chúng đã có vô số đạo kiếm khí chui vào. Ở trong cơ thể bọn chúng cấu kết tổ hợp, hóa thành một bức kiếm khí đồ án, khiến hai vị cự phách phải giật mình.
- Nguy rồi, đây là tế tự đồ đằng đồ án!
Sáu cái đầu của hai vị cự phách đồng thời thét chói tai, nào chỉ rợn tóc gáy? đồ đằng đồ án bên trong cơ thể của bọn họ, rõ ràng muốn dùng sinh mạng của bọn họ để tế tự. Lão giả muốn dùng hai vị cự phách, còn sống để tế tự cho Kiếm Môn Thần Linh, Kiếm Linh!
Truyện khác cùng thể loại
2157 chương
1253 chương
32 chương
171 chương
30 chương
34 chương