- So với tài liệu luyện chế Thần Dực Đao còn tốt hơn? Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra, cảm thấy có chút khó có thể tin nổi. Thần Dực Đao là Thánh khí của Côn Bằng Tộc, Thần binh thông thường căn bản là không thể so sánh với kiện Thánh khí này. Mà tấm gương này chỉ là Hồn binh do vị Cự bá Hiếu Viên này luyện chế ra, so với Thập Đại Hung Binh vẫn có chỗ không bằng. Nhưng không nghĩ tới, tài liệu chế tạo ra nó, ngay cả Thần Dực Đao vậy mà cũng không thể so sánh. Chung Nhạc chợt tế khởi kim kiếm bằng vũ, chém một kiếm lên trên Hạo Nguyệt Kính. Chợt nghe một tiếng vang nhỏ, Chung Nhạc vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Hạo Nguyệt Kính vẫn như cũ không có nửa phần tổn thương. - Quả nhiên là tài liệu bất phàm! Lão tổ tông của Hiếu Mang Thần Tộc đánh cắp Nguyệt Hạch, Hiếu Mang Thần Tộc tự nhiên có thể lấy ra được loại tài liệu cấp bậc này! Trong lòng Chung Nhạc đại hỉ, cầm Hạo Nguyệt Kính trong tay, trong lòng thầm nghĩ: - Tài liệu luyện bảo tiêm nhiễm khí tức Tiên Thiên của Tiên Thiên Thần, đoán chừng cũng chỉ có Hiếu Mang Thần Tộc mới có thể có được tài lực mạnh mẽ như vậy! Ánh mắt hắn tỏa sáng, nghĩ tới khỏa Nguyệt Hạch thật lớn cùng với Nguyệt Thần ngủ say trong Nguyệt Hạch dưới lòng đất Hiếu Mang Thần Miếu, trong lòng thầm nghĩ: - Nếu có thể trộm được khỏa Nguyệt Hạch kia, sẽ là một khoản tài phú khổng lồ a… - Cũng may khối Nguyệt Hạch này cũng không bị luyện phế! Tân Hỏa thông qua nhãn mâu của hắn quan sát tấm gương. Tấm gương này không lớn, chỉ lớn cỡ một cái mâm nhỏ. Bất quá, tấm gương này đã luyện tới trình độ hữu hình vô chất. Một kiện Hồn binh luyện tới trình độ này đã là cực kỳ khó được. Hồn binh do tài liệu chất lượng càng cao luyện chế thành, sẽ càng khó có thể tế luyện tới trình độ hữu hình vô chất. Ngược lại, chất liệu càng thấp, Hồn binh trái lại càng dễ dàng luyện thành hữu hình vô chất. Bản thân Nguyệt Hạch có chất lượng cực cao, Hiếu Viên vậy mà có thể luyện tới trình độ hữu hình vô chất, có thể thấy được nàng đã tốn hao tâm huyết to lớn tới mức nào. Chung Nhạc tinh tế kiểm tra, càng kiểm tra càng vui mừng. Chỉ có văn lộ Đồ đằng Nguyệt Linh mới thích hợp với loại tài liệu Nguyệt Hạch này nhất. Hiếu Viên biết rõ sự trân quý của Nguyệt Hạch, nhằm tránh lãng phí chất liệu Nguyệt Hạch, nàng đã dùng văn lộ Đồ đằng Nguyệt Linh thuần túy để thối luyện tấm Hạo Nguyệt Kính này, không hề pha tạp bất kỳ một đạo văn lộ Đồ đằng dị chủng nào khác. Đây cũng là nguyên nhân Tân Hỏa nói Nguyệt Hạch không bị luyện phế. Nếu pha tạp những loại văn lộ Đồ đằng khác, Hạo Nguyệt Kính chẳng những không thể đề thăng uy lực, ngược lại sẽ hạn chế phát huy uy lực của loại chất liệu bậc này. Mà nghiên cứu của Hiếu Mang Thần Tộc đối với Nguyệt Linh, có thể xưng là đứng đầu toàn bộ các Thần Tộc. Các loại văn lộ Đồ đằng Nguyệt Linh chất chứa trong Hạo Nguyệt Kính vô cùng phức tạp, rất nhiều cái ngay cả Chung Nhạc trước giờ cũng chưa từng gặp qua. Nguyệt Linh Lục Mục Tinh Thiềm của hắn chỉ là một loại trong rất nhiều loại Nguyệt Linh, cũng không bao quát toàn bộ các văn lộ Đồ đằng Nguyệt Linh. Bất quá, có Hạo Nguyệt Kính này trong tay, hắn ngược lại có thể tìm hiểu ra càng nhiều Đồ đằng Nguyệt Linh, rất có ích lợi đối với tu vi của hắn, có thể khiến cho Nguyên thần Tinh Thiềm của hắn đạt được sự đề thăng cực lớn. Đột nhiên, trong lòng Chung Nhạc có cảm giác, thân hình bay thẳng lên không, phiêu phù giữa không trung, xa xa nhìn về phương hướng Kiếm Môn. Khâu Cấm Nhi cũng có cảm ứng, bay lên bên cạnh hắn, từ xa nhìn về phía Kiếm Môn. Chỉ thấy trên tầng mây, cách nơi này hơn vạn dặm, Kiếm Môn sừng sững cao vút, quần sơn như ngọc phiêu phù trên biển mây. Từ nơi đó đột nhiên truyền tới một tràng chấn động khủng bố, có khí tức của cường giả tuyệt thế phóng thẳng lên cao, lay động thương khung. Từ xa xa nhìn lại, chỉ thấy trên không trung phảng phất như xuất hiện một tôn Thần Ma cực kỳ khổng lồ, làm mưa làm gió, khuấy động phong vân. Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, nhìn về phía tôn Thần Ma kia. Chỉ thấy tôn Thần Ma kia vô cùng vĩ ngạn, chân đạp song long, hai lỗ tai treo hai con bạch xà. Tiếp theo, một đạo kim quang từ trong quần sơn Kiếm Môn bay lên, giống như một thanh cự kiếm, nguy nga đứng vững giữa không trung, bị tôn Thần Ma kia cầm ở trong tay. Tôn Thần Ma kia chính là Nguyên thần, nhưng bất đồng với Nguyên thần của những người khác, tôn Thần Ma kia vậy mà giống như là Thần Ma chân chính vậy, đã bị luyện thành thực chất. Trong lòng Chung Nhạc nhảy lên, lẩm bẩm nói: - Chân Linh! Trong Kiếm Môn ta có người đột phá quan ải, tu thành Chân Linh, trở thành Cự bá! Khâu Cấm Nhi cũng tận lực quan sát, chỉ là nhãn lực của nàng xa xa không bằng được Chung Nhạc, nghi hoặc hỏi: - Rốt cuộc là ai đã tu thành Chân Linh, trở thành Cự bá? - Phương Kiếm Các! Chung Nhạc phun ra một ngụm trọc khí, nói. Ánh mắt Khâu Cấm Nhi sáng ngời, mỉm cười nói: - Kiếm Môn ta lại có thêm một vị Cự bá, nguy hiểm sẽ giảm đi rất nhiều! Chung Nhạc lắc đầu. Tình thế nguy hiểm của Kiếm Môn cũng không phải xuất hiện một hai vị Cự bá sẽ có thể giải quyết ổn thỏa. Trận chiến cuối năm cực kỳ hiểm ác đáng sợ, sợ rằng cường địch đang nhìn chằm chằm bốn phía cũng sẽ nhịn không được mà hạ thủ. Trong khoảng thời gian Lão đầu tử còn tại thế, Kiếm Môn sở dĩ có thể bình bình an an, là bởi vì tu vi của hắn đã đạt tới cảnh giới Thông Thần, được tôn thành Kiếm Thần. Thực lực của hắn khiến cho những chủng tộc khác sợ hãi, cho nên mới tạm thời được bình an. Mà Phương Kiếm Các chỉ vừa mới tu thành Chân Linh, chỉ mới đạt tới bậc cửa Cự bá, ít nhất phải tu luyện tới Thông Thần Cảnh, sợ rằng mới có được thực lực như Lão đầu tử hiện tại. Cho dù hắn có thể kế nhiệm Môn chủ đời tiếp theo, cũng không ngăn được tràng nguy hiểm này. Càng huống chi, trong Kiếm Môn còn có nội ưu, còn có Thần sứ ẩn giấu. Nội gian ở một bên, bất cứ lúc nào cũng có thể đoạt quyền. Đột nhiên, trong Kiếm Môn lại một lần nữa phong vân cuộn trào, lại có một cỗ khí tức cực kỳ đáng sợ phóng thẳng lên cao. Khí tức của Phương Kiếm Các sắc bén như kiếm, mà cỗ khí tức này lại là cực kỳ phiêu dật, mờ mịt, tràn ngập linh động. Lúc thì phảng phất như suối chảy róc rách, lại bỗng nhiên giống như sóng lớn ngập trời, sau đó lại phảng phất như đại dương mênh mông vậy. Chung Nhạc dùng Thần Nhãn thứ ba quan sát, chỉ thấy giữa quần sơn Kiếm Môn xuất hiện một mảnh sóng biển ngập trời. Trên mảnh sóng lớn, một tôn Thần Nhân đứng sừng sững trên đó, làm mưa làm gió. Tôn Thần Nhân kia đầu mãng thân người, chân đạp Hắc Long, hai cánh tay quấn hai con Hắc Mãng, giá ngự trên sóng dữ. Trong ngực tôn Thần Nhân kia ôm một cây đại cầm, dây đàn không ngừng rung động. Chỉ là nơi này cách quá xa, không nghe được tiếng đàn. Đây cũng là một tôn Chân Linh! Linh của Luyện Khí Sĩ đều là sau khi cảm ngộ Linh chân chính, đạt được Linh tán thành, ở trong đầu chính mình sinh ra Linh tương ứng. Bất quá, loại Linh này chỉ có thể gọi là Giả Linh, Ngụy Linh, tương đương với bản phục chế của Linh, hơn nữa còn là bản phục chế còn nhỏ. Theo tu vi Luyện Khí Sĩ tăng lên, dần dần biến giả thành chân, tu luyện tới Chân Linh Cảnh, Linh sẽ được luyện được trình độ chân thật, giống như Thần Ma Chi Linh vậy. Nếu Luyện Khí Sĩ Chân Linh Cảnh chết đi, Linh của hắn sẽ có thể trường tồn với thế gian, sẽ không dễ dàng tiêu tán. Trong Kiếm Môn xuất hiện tôn Chân Linh thứ hai, xa xa hô ứng với Kim Thần Chi Linh của Phương Kiếm Các, trên phương diện khí thế cũng không yếu hơn Kim Thần Chi Linh chút nào, hiển nhiên là lại có người tu thành Chân Linh, trở thành tồn tại cấp Cự bá. Khâu Cấm Nhi không nhìn thấy tình hình của Kiếm Môn, gấp gáp hỏi: