Vũ trụ Cổ lão, Tinh vực Quảng Hàn… Đại doanh Hiếu Văn Đế đồn trú bên ngoài Tinh vực Quảng Hàn, cách Tuấn Cung không xa. Thiên hạ đại loạn, Hiếu Văn Đế thân là Đại Hoàng tử của Thái Hoàng trách nhiệm trọng đại, bởi vậy cầm binh ức vạn, dựa vào chỗ hiểm mà thủ. Trong Cửu Hoàng thị, hắn chính là lớn tuổi nhất, cũng chính là hắn ở trên cơ sở của Chung Nhạc cải thiện hệ thống tu luyện linh hồn của Đại Toại, diễn biến thành hệ thống tu luyện hồn phách. Đương kim thế gian, rất nhiều Đại Đế đều nhận được phúc lợi của hắn mới có thể đạt tới thành tựu hiện tại. Trong Cửu Hoàng thị, thực lực của Hoàng Thần thị chính mạnh nhất, mà tu vi của Hiếu Văn Đế chính là thâm hậu nhất, rất có phong thái trưởng giả, danh tiếng vang xa. Niên kỷ hắn lại cũng không lớn, vô cùng trẻ tuổi. Vô số Tinh vực to to nhỏ nhỏ phụ cận Tinh vực Quảng Hàn đều là lãnh địa của hắn. Trong đám Tinh vực này có hơn một trăm vị Đại Đế, tất cả đều thuộc về Hiếu Văn Đế điều khiển. Hiện tại, đám Đại Đế này chưởng quản binh mã, hối hả ngược xuôi, trấn áp các lộ phản loạn trong Vũ trụ Cổ lão, Hiếu Văn Đế cũng mệt nhọc không chịu nổi. o0o Trong Tuấn Cung, Hiếu Văn Đế ngồi ở dưới, bộ dáng nhất mực cung kính, phía trên có một nàng Thần Nữ ngồi nơi đó, dung nhan có một không hai thiên hạ, nhàn nhạt nói: - Thái tử, ngươi công vụ bề bộn, lại vừa mới chinh chiến trở về, vẫn là trở về nghỉ ngơi đi, không cần thường xuyên tới chỗ của ta, quấy nhiễu thanh tịnh của ta! Hiếu Văn Đế nói: - Mẫu thân, Phụ hoàng đã sớm muốn đón ngươi trở về Thiên Đình. Hiện tại thiên hạ loạn lạc, cho dù là nhi thần cũng không dám nói có thể bảo toàn bản thân, càng huống chi là Tuấn Cung? Không bằng mẫu thân cùng ta trở lại Thiên Đình, hai bên cũng tốt có thể chiếu ứng lẫn nhau! - Ta cùng với Bệ hạ sinh ra ngươi, chỉ là trả lại ân tình cho hắn! Sau đầu nàng Thần Nữ kia, một vầng minh nguyệt chậm rãi chuyển động, không dính một chút khí tức nhân gian lửa khói nào, nói: - Ta cùng với hắn sinh ra ngươi, ân tình gì cũng đã trả lại rồi. Ngươi tuy là con trai của ta, nhưng lại là do Bệ hạ nuôi lớn trưởng thành. Ngươi không cần nhớ tới ta, cứ việc đi làm chuyện của ngươi đi! Hiếu Văn Đế khẽ nhíu mày. Sở dĩ hắn tuyển chọn trấn thủ phụ cận Tinh vực Quảng Hàn, chính là biết rõ mẫu thân của chính mình cư trú ở nơi này. Hắn vừa mới sinh ra đã bị Nguyệt Thần đưa cho Chung Nhạc, tuổi nhỏ không nhận được bao nhiêu tình mẫu tử. Nhưng Nguyệt Thần dù sao cũng là mẫu thân của hắn, sau khi Hiếu Văn Đế phong vương, liền thường xuyên lui tới nơi này làm bạn với Nguyệt Thần. - Mẫu thân có chỗ không biết! Vân tướng truyền tin tức tới, nói trước đây Thiên đã giết chết Tuấn Nguyệt Thần Vương, luyện thân thể hắn thành Bảo vật Thiên đạo. Mấy ngày gần đây, Vân tướng đã kiểm tra Luân Hồi Thiên Cầu, phát hiện công pháp của Thiên đã đại thành, đã có thể thoát khỏi Bảo vật Thiên đạo do nhục thân Tuấn Nguyệt Thần Vương biến thành rồi! Hiếu Văn Đế nói: - Bởi vậy Vân tướng hoài nghi, Thiên có thể sẽ giải phóng ý thức của Tuấn Nguyệt Thần Vương, để cho Tuấn Nguyệt Thần Vương trở về Tuấn Cung. Mẫu thân cư trú ở nơi này, chính là cư ngụ trên hang hổ. Nơi này sẽ không còn là địa phương không gần nhân gian lửa khói, có thể an tâm tu luyện, rất nhanh sẽ trở thành sát lục tràng. Hơn nữa, Phụ hoàng cũng rất nhớ ngươi! Nguyệt Thần lắc đầu, nói: - Ta đã không còn ân oán nhân quả dây dưa gì với hắn nữa. Nếu ta đi Thiên Đình, chỉ sợ sẽ lại có tình ti sinh sôi, quấy loạn đạo tâm của ta… Hiếu Văn Đế khom người nói: - Mẫu thân, nhi thần cũng rất nhớ ngươi a! Rất mong đợi có thể phụng dưỡng dưới gối nhị lão! Nhi thần là do Phụ hoàng nuôi lớn, Phụ hoàng bận rộn vất vả, nhi thần bình thường gặp mặt hắn cũng rất ngắn ngủi, chỉ có thể ngày đêm tu luyện, chưa từng trải qua niềm vui hầu hạ. Nhi thần không phải là Tiên Thiên Thần Ma, không có thọ nguyên vô tận. Một đời này rất ngắn ngủi, khẩn cầu phụ mẫu cùng một nhà, có thể khiến cho nhi thần hiếu kính cũng tính là bồi thường! Thân thể Nguyệt Thần khẽ run lên một cái, than thở: - Ngươi đã khiến cho đạo tâm của ta loạn rồi… Si nhi, đứng lên đi! Ta theo ngươi trở về Thiên Đình là được! Hiếu Văn Đế nhất thời đại hỉ, vội vàng đứng dậy. Nhưng đúng lúc này, đột nhiên nghe được bên ngoài truyền tới Thần tướng báo tin: - Điện hạ, Bắc Đẩu Vương đã làm phản! Tâm thần Hiếu Văn Đế đại chấn, ngay sau đó khôi phục lại như thường, mỉm cười nói: - Mẫu thân trước thu thập một chút, bất cứ lúc nào chuẩn bị khởi hành. Ta đi gặp Mục Bắc Đẩu một chuyến! o0o Tinh vực Huyền Tẫn cách Tinh vực Quảng Hàn cũng không tính quá xa. Mục Bắc Đẩu được phong là Bắc Đẩu Vương, trấn thủ Tinh vực Huyền Tẫn, phụ cận còn có Tinh vực Thiên Diệu của Câu Trần thị và Tinh vực Thiên Cung của Lư Hạp thị. Lần này Mục Bắc Đẩu khởi binh tạo phản, Hiếu Văn Đế cũng sớm đã có phòng bị. Mục Tiên Thiên chính là chết trong tay Chung Nhạc, bị Chung Nhạc hủy diệt Tiên Thiên Thánh Địa, hoàn toàn diệt trừ hắn. Lúc đó, Mặc tướng đã bắt giữ Mục Bắc Đẩu, chuẩn bị giết chết trị tội. Nhưng Chung Nhạc bởi vì cảm niệm Mục Tiên Thiên là đạo hữu của hắn, cho nên đã ứng với thỉnh cầu trước khi chết của Mục Tiên Thiên, bỏ qua cho Mục Bắc Đẩu, lại phong làm Bắc Đẩu Vương, cho phép hắn trấn thủ Tinh vực Huyền Tẫn, hơn nữa còn truyền thụ cho hắn toàn bộ tuyệt học của Mục Tiên Thiên. Thậm chí ngay cả thần thông Đại nhất thống mà Mục Tiên Thiên khai sáng ra cũng truyền thụ cho hắn, vô cùng chiếu cố. - Bắc Đẩu hiền đệ, ngươi khởi binh tạo phản, không làm thất vọng ơn tài bồi, ơn nuôi dưỡng của cha ta sao? Trước trận hai quân, Hiếu Văn Đế nhìn về phía đối diện, chỉ thấy Mục Bắc Đẩu toàn thân giáp trụ, bên cạnh có Chư Đế đi theo, sát khí đằng đằng, cao giọng nói: - Ngươi hẳn là nhớ rõ, năm xưa cha ta đối đãi ngươi thế nào! Nếu cha ta muốn trị tội ngươi, ngươi còn có ngày hôm nay sao? Ngươi và ta dù sao cũng từng là bạn học, từng cùng ở dưới tọa hạ của Phong Đạo Tôn học tập thần thông đạo pháp. Cha ta cũng thường xuyên chỉ dạy cho ngươi, có chút bất công thiên vị nào không? - Hiếu Văn huynh không cần nói nữa! Ngữ khí Mục Bắc Đẩu nghiêm nghị nói: - Huyết cừu phụ mẫu không đội chung trời! Ta báo huyết cừu trước, tương lai sẽ tự sát trả lại ân đức của Thái Hoàng là được! Huynh trưởng, năm xưa Thái Hoàng mang theo ngươi, Phụ hoàng ta mang theo ta, gặp nhau trên Đại hội Chư Đế tương lai. Thái Hoàng khen ta, mà Phụ hoàng ta khen ngươi, chúng ta lại chưa từng giao phong qua với nhau bao giờ. Cách thời gian mấy ngàn năm, hôm nay chúng ta rốt cuộc đã có thể tranh cao thấp một trận rồi a? Hiếu Văn Đế khẽ nhíu mày, nhìn về phía doanh địch, cảm thấy có chút quỷ dị, cười lạnh một tiếng, nói: - Chúng ta tranh cao thấp một trận, sao trong quân ngươi lại có nhiều người ngoài như vậy? Tuấn Nguyệt Thần Vương cũng ở trong quân của ngươi? Ngươi mời Tuấn Nguyệt Thần Vương tới đây, chẳng lẽ là muốn hạ thủ với mẫu thân của ta? - Binh bất yếm trá! Có thể dùng bất cứ thủ đoạn nào! Mục Bắc Đẩu dốc tận đại quân, đại kỳ phiêu phù, ầm ầm giết tới. Đột nhiên, một vầng minh nguyệt treo cao, một tôn Tiên Thiên Thần Vương vô cùng cổ lão tọa trấn trong đại quân. Nguyệt quang vung vãi, Thiên đạo treo cao, Thiên uy xao động, ở trên không đại quân biến thành ba mươi kiện Trọng bảo Thiên đạo Hỗn Nguyên Đại La Kiếm, Trượng Thiên Bộ Địa Thiên Thư, Thiên Thùy Thái Cực Ấn, Huyền Tẫn Chi Môn… giết về phía đại quân của Hiếu Văn Đế. Kẻ này chính là Tuấn Nguyệt Thần Vương. Năm xưa, ở Thời đại Phục Mân Đạo Tôn, Tuấn Nguyệt Thần Vương chuyên tâm nghiên cứu Thiên đạo, tự xưng là Thiên Đạo Chủ, chưởng khống lực lượng và uy năng vô biên, là một trong những Thần Vương cường đại nhất lúc đó, không thua kém gì Hắc Bạch Nhị Đế và Thần Ma Tà Tam Đế. Nếu không phải Thiên đột nhiên ngang trời xuất thế, nhất cử thôn phệ hắn, hắn nhất định sẽ trở thành một đời bá chủ trong Thần Vương.