Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2293
- Thiên?
Trong lòng hơn một ngàn vị Đại Đế kia đều chấn động. Ngay sau đó, một vị Đại Đế Thượng Cổ lắc đầu, nói:
- Hóa ra Hách Liên Tộc trưởng đã đầu phục Thiên! Khó trách lại có khẩu khí lớn như vậy. Bất quá, Thiên mặc dù cũng lợi hại, nhưng ở trước mặt Hoàng Triều của Thái Hoàng chỉ sợ cũng không chịu nổi một kích. Thái Hoàng mặc dù đã bị trọng thương, nhưng bên cạnh hắn còn có Lôi Trạch, Hoa Tư, Hậu Thổ, Đại Toại, Càn Đô, Tương Vương, Táng Linh những tồn tại đáng sợ bậc này, bất luận kẻ nào chỉ sợ cũng có thể sánh ngang với Thiên rồi?
- Ha ha ha… ta chuyên tâm bế quan nhiều năm như vậy, không ngờ đã bị xem thường tới trình độ này rồi sao?
Gã Thần Nhân không có khuôn mặt kia cười ha hả, trên khuôn mặt giống như tờ giấy trắng lộ ra một cái miệng thật lớn, thản nhiên nói:
- Chư Đế Thượng Cổ, các ngươi quá xem thường ta rồi! Thủ đoạn của ta, xa xa không phải là các ngươi có khả năng đo lường được! Đạo Giới trước đây khai mở ra, ta cũng là một trong những kẻ khai sáng, thu được vô số chỗ tốt! Mà Đạo Giới mới lần này, ta cũng đạt được ích lợi không nhỏ! Thế nhân đều cho rằng Đạo thương của ta chưa lành, lại không biết Đạo thương của ta sớm đã khỏi hẳn! Thực lực hiện tại của ta đã đạt tới đỉnh phong trước giờ chưa từng có, sánh ngang với Đạo Thần!
Chư Đế nửa tin nửa ngờ, có chút không tin.
Thiên trong rất nhiều lần đối chiến với Chung Nhạc đều là ăn thiệt thòi, khiến cho người ta khó mà tin nổi thực lực của hắn đã mạnh mẽ hơn xưa.
Thiên thản nhiên nói:
- Hơn nữa, lần này cũng không tầm thường, không chỉ là ta muốn đối phó Thái Hoàng, Tứ Diện Thần đạo hữu cũng muốn đối phó Thái Hoàng, Luân Hồi Thánh Vương cũng muốn đối phó Thái Hoàng, thậm chí ngay cả Đạo Thần của Đạo Giới cao cao tại thượng cũng muốn đối phó Thái Hoàng!
Sắc mặt Chư Đế không khỏi khẽ động, nhao nhao biến sắc.
Thiên mỉm cười, nói:
- Các ngươi hẳn là biết vì sao Thái Hoàng sắp chết rồi chứ? Ta nói thật cho các ngươi biết, tất cả những lời đồn đều là thật, đại đạo thiên địa Đạo Giới không khoan nhượng cho tồn tại như Thái Hoàng, vì vậy đạo Đạo quang đã giết chết Đại Tư Mệnh kia đã chém vào mi tâm của Thái Hoàng. Mặc dù Thái Hoàng dùng quỷ kế tạm thời giữ được tính mạng, nhưng hắn đã không thể động dụng nửa phần tu vi! Hắn hiện tại chính là một phế nhân!
Hắn mỉm cười, nói:
- Thái Hoàng hiện tại, đừng nói là ta, đổi lại là bất luận một người nào ở đây cũng đủ để giết chết hắn! Thái Hoàng căn bản không chịu nổi một kích, Càn Đô, Tương Vương cũng không chịu nổi một kích, ta dễ dàng có thể giết chết! Nếu các vị còn do dự, vậy mời nhìn xem kiện bảo vật này!
Ầm ầm!
Một thanh âm chấn động truyền tới, chỉ thấy Thiên phất ống tay áo một cái, một cái đầu thật lớn rơi xuống đất. Cái đầu kia vậy mà không thể nhìn thấy sau gáy, trước trước sau sau cũng chỉ nhìn thấy chính diện.
Không chỉ như vậy, một cỗ sinh mệnh lực bàng bạc đột nhiên bộc phát bừng bừng, khiến cho đám người cơ hồ đắm chìm trong sinh mệnh lực vô cùng nồng nặc, bất luận thương thế gì cũng có thể trong nháy mắt khỏi hẳn.
- Là đầu của Đại Tư Mệnh!
Sắc mặt Chư Đế đại biến.
Đột nhiên, lại có một cây Thần thụ nguy nga ầm ầm rơi xuống đất, xuất hiện trước mặt Chư Đế, chính là Sinh Mệnh Cổ Thụ đã bị chém làm đôi.
Thiên lấy được chính là tán cây của Sinh Mệnh Cổ Thụ, nguy nga giống như một mảnh Tinh vân, tán cây cơ hồ có thể che khuất một tòa Lục Đạo Giới.
- Một nửa Sinh Mệnh Cổ Thụ còn lại đã rơi vào trong tay Luân Hồi Thánh Vương, được Thánh Vương chế tạo thành một kiện Trọng khí! Thánh Vương vẫn đang tế luyện, còn chưa luyện thành, nhưng cũng đã vô cùng lợi hại!
Thiên mỉm cười, nói:
- Hiện tại các ngươi đầu nhập vào Khuê Ngọc Bệ hạ, chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi. Chân chính xuất lực, không phải là các ngươi, mà là ta và đám đạo hữu Tứ Diện Thần! Chư quân, các ngươi đều đã lớn tuổi rồi, nhiều cũng chỉ có thể sống ba bốn vạn năm, ngắn cũng chỉ có năm sáu ngàn năm thọ mệnh. Thay vì ngồi yên chờ chết, không bằng đơn giản đặt cược một lần! Linh căn Bỉ Ngạn Hoa đang ở trong tay Đại Toại, ta tất sẽ cướp đoạt, sẽ một lần nữa mở lại Hư Không Giới, bảo vệ các ngươi bình an!
Thanh âm của hắn cao vút kích động, cao giọng nói:
- Sau khi giết chết Thái Hoàng, ta sẽ truyền thụ cho các ngươi pháp môn nghịch chuyển Tiên Thiên, để cho các ngươi cũng trở thành Tiên Thiên Thần Ma, không còn lão bệnh tử, đồng thọ với thiên địa! Chư quân, các ngươi còn do dự nữa sao?
Hơn một ngàn vị Đại Đế Thượng Cổ này không chần chờ nữa, nhất tề khom người, thi lễ với Hách Liên Khuê Ngọc, đồng thanh nói:
- Bệ hạ!
Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng hoàn lễ, cười ha hả, nói:
- Các vị đạo huynh không cần khách khí! Phục Hy thị bất quá chỉ có mấy chục Đại Đế, lại có thể thống trị Vạn Đế, nếu Vạn Đế không theo, dựng cờ tạo phản, lật đổ Phục Hy Thần Tộc bất quá chỉ là một cái nhấc tay mà thôi! Chỉ riêng Hách Tư thị ta đã có bốn trăm vị Đại Đế, luận nội tình, luận tài năng, cái nào không vượt qua Phục Hy Thần Tộc? Chư quân giúp ta, chính là lập lại trật tự, đạt được đại nghĩa!
Một vị Đại Đế Thượng Cổ nói:
- Chung Hoàng Thần, con trai Thái Hoàng trấn thủ Lục Đạo Giới, nếu hôm nay đã quyết lòng làm phản, không bằng xuất thủ diệt trừ hắn!
- Không thích hợp!
Hách Liên Khuê Ngọc lắc đầu, mỉm cười nói:
- Ta còn cần liên lạc những đạo hữu khác. Ba ngàn Lục Đạo Giới, ba ngàn vị Đại Đế, còn cần phải gặp qua một lần mới được!
- Không nhọc Bệ hạ đích thân di giá!
Mấy vị Đại Đế Thượng Cổ liếc nhìn nhau một cái, mỉm cười nói:
- Chúng ta sẽ đi khuyên bảo bọn họ, mời bọn họ xuất sơn là được! Cho dù bọn họ không chịu rời núi tương trợ, chúng ta cũng có thể dựa vào giao tình khiến cho bọn họ không giúp Thái Hoàng!
Trong lòng Hách Liên Khuê Ngọc đại hỉ, vội vàng cảm ơn, nói:
- Kể từ đó, ta sẽ có thể đi tìm càng nhiều có chí chi sĩ, cùng nhau diệt trừ thế lực tà ác của Thái Hoàng! Trong Chư Đế, tất nhiên sẽ có tồn tại khó chịu đối với việc Thái Hoàng lũng đoạn thần khí thiên địa, đánh cắp thiên địa cương thống. Ta sẽ mời chào bọn họ, hợp lực lật đổ Hoàng Triều của Thái Hoàng! Chư quân đợi tin tức của ta, đợi khi nào ta dựng cờ đứng lên, các ngươi liền thuận thế phát động, công kích Thiên Đình, tru diệt Chung Hoàng Thần!
Các vị Đại Đế Thượng Cổ nhao nhao xưng vâng, mỗi người rời đi.
Hách Liên Khuê Ngọc lại bái tạ Thiên, nói:
- Hiện tại đại sự đã có thể thành, nếu ta ngồi lên Đế vị, tất sẽ suất lĩnh Chư Đế cung phụng Thiên, nguyện làm Thiên tử!
Thiên cười ha hả, ngạo nghễ nói:
- Cái mà ta mong đợi, cũng không phải là nhận sự cung phụng của ngươi. Ta là muốn trong trận chiến này trở thành Đạo Thần. Tới lúc đó, ngươi làm Thiên Đế chân chính của ngươi, không cần phải cung phụng ta, tế bái ta!
Hách Liên Khuê Ngọc vội vàng nói:
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
1000 chương
50 chương
37 chương
38 chương
518 chương