Nhân Đạo Chí Tôn
Chương 2282
Nhưng Đạo âm kia sẽ không nói dối, quả thật có hai đạo thanh âm đ*o Giới đang vang vọng. Tu vi thực lực của bọn họ vô cùng cao thâm, tuyệt đối sẽ không nghe lầm.
- Một cái thành tựu khác…
Đại Toại tán thán một tiếng.
Luân Hồi Thánh Vương nhìn về phía hắn, ngữ khí khách khách khí khí nói:
- Hư Không Chi Chủ, Thái Hoàng mượn đại đạo của ta tu luyện, từ dị hưởng trước mắt tới xem, thành tựu của hắn tuyệt không tầm thường. Chỉ là ánh mắt của ta vụng về, không thể nhìn ra chân tướng. Xin hỏi, thành tựu này của Thái Hoàng Bệ hạ là…
Đại Toại mỉm cười, nói:
- Thánh Vương có được Luân Hồi Thiên Nhãn, có thể xem phá hết thảy ảo diệu thiên hạ, nhất định là có thể nhìn ra được! Cho dù không nhìn ra, hẳn là cũng có thể đoán được a? Cần gì phải hỏi ta như vậy?
Trong lòng Luân Hồi Thánh Vương chấn động, thất thanh nói:
- Thật sự có thể có thành tựu bậc này?
- Cũng là nhờ có Thánh Vương thành toàn a!
Đại Toại mỉm cười, nói:
- Nếu không có Đại đạo Luân Hồi của Thánh Vương, sẽ không có khả năng có thành tựu bậc này. Thánh Vương, đại chiến trong Đạo Giới chưa có kết quả, ta đi trước một bước, tiến vào Đạo Giới trợ thủ!
Hắn lập tức tế khởi Phù Tang Thần Thụ, xông thẳng về phía Đạo Giới. Nhưng đúng lúc này, Đạo Giới Chi Môn đột nhiên xuất hiện, quang mang vô biên chấn động, hất Đại Toại văng ngược về phía sau.
- Đại Toại, hiện tại Đạo Giới đã mở ra rồi! Đối với Đạo Giới, nhục thân ngươi chính là tạp chất, là thứ dơ bẩn, ngươi không thể vào Đạo Giới được nữa!
Luân Hồi Thánh Vương cao giọng nói.
Trong lòng Đại Toại khẽ động, nhìn về phía Đạo Giới Chi Môn. Chỉ thấy Đạo Giới Chi Môn nguy nga cao vút, đỉnh thiên lập địa, chính là đệ nhất tòa môn hộ trên thế gian, so với Nam Thiên Môn Thiên Đình của Đế Nhạc còn nguy nga đồ sộ hơn không biết bao nhiêu lần.
Nam Thiên Môn của Thiên Đình bắt đầu từ Thời đại Địa Kỷ cũng đã đứng sừng sững ở nơi đó, có các đời Địa Hoàng của Thời đại Địa Kỷ gia trì, tế luyện, chính là một kiện Đế binh đỉnh cấp, là đứng đầu trong Tứ Đại Thiên Môn.
Mà một đời này, lại trải qua đám tồn tại bọn Chung Nhạc, Phong Hiếu Trung… tế luyện, uy năng uy nghiêm của tòa môn hộ này lại càng trầm trọng hơn, cùng với Lăng Tiêu Bảo Điện, Ngọc Hoa Dao Trì, Trảm Đế Trát Đao của Thiên Đình được xưng là Tứ Đại Đế Bảo của Thiên Đình.
Truyền thuyết từng có một vị Đế Quân đi tới trước Nam Thiên Môn, muốn tham khán huyền diệu của Nam Thiên Môn, vì vậy đã ngồi xuống bên ngoài Nam Thiên Môn suốt một ngàn năm, nhưng vẫn chưa thể nghiên cứu thấu triệt toàn bộ huyền diệu của tòa môn hộ này.
Một ngàn năm sau, vị Đế Quân này chợt có lĩnh ngộ, nhất cử tu thành Đế cảnh, cảm khái nói:
- Huyền diệu của Nam Thiên Môn vô cùng vô tận, cho dù tiêu tốn cả đời cũng không thể tham ngộ được toàn bộ!
Từ điểm này cũng có thể thấy được chỗ bất phàm của Nam Thiên Môn.
Mà Đạo Giới Chi Môn lại là do tự nhiên hình thành, là do đại đạo tạo thành, không phải là Nam Thiên Môn có khả năng sánh bằng.
- Cái Đạo Giới này, không biết có bị Thái Hoàng Bệ hạ bày ra Bẫy rập Đạo Thần hay không?
Luân Hồi Thánh Vương nhấp nháy mắt, nhỏ giọng thầm thì.
Bẫy rập Đạo Thần của Đạo Giới trước đây vô cùng nguy hiểm, ngay cả hai vị tồn tại Lôi Trạch và Hậu Thổ bị vây khốn trong bẫy rập hơn mười vạn năm cũng không thể thoát khốn. Về sau may mắn gặp được Chung Nhạc tinh thông Đại đạo Luân Hồi, lúc này mới khôi phục được ý thức bản thân, đợi tới lúc Đạo Giới cũ bị đánh nát, lúc này bọn họ mới có thể thoát khỏi bẫy rập, nhưng cảnh giới cũng rơi xuống khỏi cảnh giới Đạo Thần.
Bẫy rập Đạo Thần của Đạo Giới trước đây là do Luân Hồi Thánh Vương lưu lại. Bẫy rập của cảnh giới Đạo Thần vốn dĩ chỉ là một trạm kiểm soát, là khảo nghiệm cuối cùng đối với Đạo Thần, nhưng Luân Hồi Thánh Vương đã biến cái bẫy này thành cái động không đáy, chỉ cần tiến vào sẽ không thể nào trở ra được nữa.
Mà lần này, luân hồi của Đại đạo Đạo Giới là do Chung Nhạc nhất thống, nếu Chung Nhạc động tay động chân trong đó, cho dù là Luân Hồi Thánh Vương cũng không thể phát giác ra được.
Đột nhiên, Đạo Giới Chi Môn chợt chấn động kịch liệt, một con Cự long khổng lồ ngâm dài không dứt, bị đánh văng ra khỏi Đạo Giới Chi Môn, Long huyết vẫy đầy thiên không, giận dữ hét lớn:
- Đại Tư Mệnh đã sắp tu thành cảnh giới Đạo Thần rồi! Cái tên này lục thân không nhận, đã thống hạ sát thủ với chúng ta!
Đạo Giới Chi Môn một lần nữa chấn động, Hậu Thổ nương nương cũng bị đánh văng ra khỏi Đạo Giới, lập tức biến thành một đầu Đại Xà vô song vờn quanh trên Tử Trúc càng khổng lồ hơn, quất thẳng về phía Đạo Giới Chi Môn. Một luồng Đạo quang phun trào ra, đánh bay cả nàng lẫn Tử Trúc.
Lôi Trạch tế khởi Tiên Thiên Quả Thụ giết về phía Đạo Giới, cũng bị Đạo Giới Chi Môn đánh văng ra ngoài, không thể lại tiến vào Đạo Giới, không khỏi kinh nghi bất định.
- Đạo Giới hoàn chỉnh còn mạnh mẽ hơn trước đây rất nhiều! Không thể mạnh mẽ xông vào được!
Hậu Thổ nương nương suy tư nói:
- Hiện tại chúng ta đã bị hồng trần tục vụ xâm nhuộm đạo tâm và nhục thân, còn phải một lần nữa lột đi Cấu thân, mới có thể tiến vào Đạo Giới!
Sắc mặt Lôi Trạch đại biến:
- Hoa Tư và Phong Đạo Tôn nguy hiểm rồi!
- Ngao hống!
Trong Đạo Giới Chi Môn truyền ra một tràng chấn động kịch liệt. Tràng cảnh hai con Cự thú Hỗn Độn chân đạp Hỗn Độn Hải chém giết xung quanh Sinh Mệnh Cổ Thụ xuất hiện trong mắt bọn họ. Đột nhiên, không trung chợt vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ, rào rào từ trong Đạo Giới Chi Môn bay ra. Đám mảnh vỡ kia không dám lưu lại, lập tức giống như mặt nước nhanh chóng chảy về phía xa xa.
Tiếp theo, một tầng khí Hỗn Độn bay ra, một con Cự thú Hỗn Độn vừa mới lao ra khỏi Đạo Giới Chi Môn đã bị kéo ngược trở về. Không biết con Cự thú Hỗn Độn này là Khởi Nguyên Đạo Thần hay là Tứ Diện Thần.
- Đại Tư Mệnh đã vô địch rồi!
Lôi Trạch không khỏi lẩm bẩm.
- Hắn sắp chết rồi!
Bên cạnh Lôi Trạch đột nhiên vang lên một đạo thanh âm. Hắn vội vàng nhìn lại, chỉ thấy Chung Nhạc chẳng biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh hắn, cũng đang nhìn về phía Đạo Giới Chi Môn.
- Đại Tư Mệnh sắp chết rồi!
Chung Nhạc ảo não nói, ngữ khí có chút tiếc hận.
Truyện khác cùng thể loại
1 chương
1000 chương
50 chương
37 chương
38 chương
518 chương