Bọn họ bị Thái Hoàng Đế Nhạc đuổi giết quá thảm rồi. Cả đời này bọn họ vẫn chưa bao giờ gặp qua loại chuyện như thế này. So với đám người Hắc Bạch Nhị Đế, đạo tâm của Thiên chính là yếu kém nhất. Tuy nói Thiên tâm vô cùng thần thánh, nhưng cấu thành Thiên tâm lại là chúng sinh chi tâm. Đối mặt với tử vong, chúng sinh đại đa số chính là sợ hãi bất an, bởi vậy phản ứng của Thiên như vậy cũng là hợp tình hợp lý. Bất quá, bọn họ đã bắt đầu cảm giác được áp lực vô biên. Hỗn Độn Liên muốn tiếp tục ngược dòng tiến lên trong dòng thời gian chính là cực kỳ gian nan, áp lực thời không đã càng lúc càng lớn, mặc dù bọn họ đã thôi động toàn bộ pháp lực, cũng không thể nào dùng tốc độ lúc trước tiến về phía niên đại hắc ám. Hỗn Độn Liên cực kỳ chậm chạp tiến về phía Thời đại Hắc Ám, khiến cho trong lòng bọn họ gấp gáp không thôi. Đột nhiên, bên ngoài một lần nữa vang lên thanh âm của Chung Nhạc, ngữ khí bình tĩnh không chút gợn sóng: - Các vị đạo hữu, các ngươi có thể chạy trốn tới khởi điểm của Viễn Cổ đúng là không dễ, bất quá cũng chỉ có thể dừng lại ở đây rồi! - Đi mau! Khởi Nguyên Đạo Thần quát lớn một tiếng, Hỗn Độn Liên cực kỳ chậm chạp tiến về phía Thời đại Hắc Ám. Thanh âm của Chung Nhạc càng lúc càng gần, phảng phất như Tử Thần đang mở ra bước chân, từng bước từng bước một tiếp cận đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, khiến cho tâm linh của bọn họ phủ kín một tầng bóng mờ. Tầng bóng mờ này càng lúc càng trầm trọng, ép cho bọn họ không thể thở nổi. Rốt cuộc, hình ảnh Đại Toại tế khởi Phù Tang Thần Thụ, định ra Kỷ nguyên Hỏa Kỷ xuất hiện trong dòng hồng lưu thời gian. Thiên rốt cuộc nhịn không được lệ rơi đầy mặt. Rốt cuộc đã vượt qua Thời đại Hỏa Kỷ rồi! Bọn họ rốt cuộc đã chạy về tới Thời đại Hắc Ám! o0o Tinh vực Tử Vi, Trấn Thiên Phủ… Từng đạo từng đạo thanh âm vô cùng to rõ vang vọng, kinh thiên động địa. Một tôn Thần Vương vô cùng vĩ ngạn đứng sừng sững trên Trấn Thiên Phủ, điểm chí cao của Tinh vực Tử Vi này. Hàng trăm hàng ngàn tôn Thần Vương vây quanh thân thể hắn, phát ra từng tràng từng tràng gào thét đinh tai nhức óc. Đó là Đạo ngữ vô cùng cổ lão, ẩn chứa đạo diệu chí cao của Thời đại Hắc Ám. Đại Tư Mệnh khai thiên, lưng dựa Sinh Mệnh Cổ Thụ, oanh mở thương khung thiên mạc, oanh mở không gian hỗn độn, dùng lực lượng cường đại nhất của thời đại này mở ra thế giới thần thánh nhất, thuần túy nhất dành riêng cho Đạo Thần, Đạo Giới! Đạo thân ảnh vĩ ngạn kia đứng sừng sững ở địa phương cao nhất vũ trụ hiện tại, toàn thân Đạo quang sáng ngời, khiến cho cái bóng của bọn họ bao phủ khắp Tứ Cực Bát Hoang. Từng tôn từng tôn Thần Vương thi triển ra sở học sở ngộ cả đời của chính mình, từng đầu từng đầu Đại đạo Tiên Thiên quán nhập thiên không, dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ làm trung tâm, lạc ấn lên trên Thiên Mạc. Đại Tư Mệnh thống lĩnh Chư Thần Vương, đánh ra một kích kinh thiên động địa. Vô số đầu Đại đạo Tiên Thiên chen chúc lao tới, quấn quít xung quanh Đại đạo Sinh Mệnh, oanh phá thương khung, mở ra hỗn độn, khai mở thế giới, tái tạo càn khôn. Đây là một trong những hình ảnh xán lạn nhất trong lịch sử, là một màn có thể so sánh với Đại Toại mở Hư Không, Phục Mân lập Lục Đạo, Đại Tư Mệnh mở Tử Vi, Thái Hoàng mở khu Luân Hồi thứ bảy. Chỉ bất quá, bởi vì Đạo Giới vẫn chưa hoàn toàn sáng tạo ra, dẫn tới hành động này của Đại Tư Mệnh thoáng thua kém một chút, nhưng cũng tuyệt không tầm thường. Thời điểm đám người Khởi Nguyên Đạo Thần đi tới, chỉ thấy từng tôn từng tôn Cự nhân đỉnh thiên lập địa kia đứng sừng sững xung quanh một tòa Tế đàn khổng lồ trong Trấn Thiên Phủ, trung tâm là một tôn Thần Vương vĩ ngạn khôn cùng, thân thể nhô cao, bắp thịt như đại long phủ phục, xé rách hỗn độn, mở ra thiên địa. Vô số tôn Thần Vương vĩ ngạn nhao nhao tế khởi đại đạo của chính mình, ấn về phía phiến thiên địa trong hỗn độn kia, lạc ấn vào đại đạo, củng cố không gian. Đạo Giới vô cùng huyễn lệ đang lúc trong lúc thành hình. - Nhanh lên! Đạo Giới sắp sửa sụp đổ, trấn áp Đại Tư Mệnh rồi! Chúng ta phải nhân cơ hội này tiến vào Đạo Giới a! Ánh mắt Khởi Nguyên Đạo Thần sáng lên. Đám người bọn họ đứng trong Hỗn Độn Liên, cánh hoa sen nở ra bốn phía, nâng đỡ bọn họ bay thẳng về phía Đạo Giới. Mà vào lúc này, một đạo quang luân to lớn không ngừng xoay tròn, cắt ra thời không, xuất hiện trong không gian sau lưng bọn họ. Chung Nhạc từ trong quang luân bước ra, ánh mắt như điện quét ngang, lập tức nhìn thấy đám người Khởi Nguyên Đạo Thần. - Các vị đạo hữu, các ngươi muốn chạy trốn vào Đạo Giới, một lần nữa trở thành Đạo Thần sao? Chung Nhạc nhất thời tỉnh ngộ, Trụ Quang Luân cực nhanh bay lượn, xoay tròn cắt về phía không gian phía trước, kịch liệt rút ngắn cự ly giữa hắn và Đạo Giới. - Nằm mơ! Chung Nhạc và Hỗn Độn Liên một trước một sau cực nhanh tiếp cận Đạo Giới, mà vô số tôn Thần Vương Thái Cổ trên Tế đàn Trấn Thiên Phủ lại không hề phát giác, vẫn như cũ đang vận khởi toàn bộ tu vi mở ra Đạo Giới. Mà Đại Tư Mệnh thì đang chuyên tâm cấu kiện Đạo Giới, toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong chế tạo Đạo Giới. Đột nhiên, trong lòng Đại Tư Mệnh chợt chấn động một cái, Đạo Giới phát ra thanh âm ầm ầm vang dội, đè ép về phía hắn. Áp lực cực lớn cơ hồ ép cho phần eo của hắn phải cong gập lại. Đại Tư Mệnh rống giận một tiếng, một tay bắt lấy Sinh Mệnh Cổ Thụ, mạnh mẽ chống đỡ áp lực của Đạo Giới, trong lòng có chút hoảng loạn: - Có tồn tại gì đó đang tiếp cận ta! Chẳng lẽ là Lôi Trạch và Hoa Tư muốn đánh lén ta sao? Hắn không nhìn thấy đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Chung Nhạc từ tương lai trở về quá khứ, nhưng lại cảm giác được có tồn tại vô cùng cường đại nào đó đang tiếp cận chính mình. Đúng lúc này, đột nhiên chỉ nghe một tiếng ầm vang thật lớn, Mộ Cổ dưới chân Đại Tư Mệnh đột ngột bạo phát, Chư Thiên Vô Đạo trong khoảnh khắc đã bao phủ toàn bộ đám Thần Vương xung quanh Tế đàn. - Khởi Nguyên! Từng đạo từng đạo thanh âm phẫn nộ rống lớn vang lên. Ngay sau đó, áp lực toàn thể Đạo Giới mạnh mẽ đè xuống, lực lượng khủng bố nghiền ép tất cả mọi người trên Tế đàn đều không thể động đậy. - Giết! Hỗn Độn Liên và Chung Nhạc cơ hồ cùng một lúc nhảy vào trong Đạo Giới đang đè ép xuống kia. Đám người nhất tề rên lên một tiếng. Bọn họ tới thật không khéo, ngay tại thời điểm Đạo Giới sụp đổ. Cỗ áp lực đáng sợ kia trực tiếp ép lên trên người bọn họ, ép cho tất cả mọi người đều nhao nhao thổ huyết. Trong đầu đám người Khởi Nguyên Đạo Thần và Chung Nhạc đồng thời toát ra cùng cùng một ý nghĩ: - Đạo Giới của Đại Tư Mệnh vẫn chưa được sáng tạo ra! Đạo Giới hậu thế không phải là do Đại Tư Mệnh mở ra… - Mà chính là chúng ta mở ra! Tứ Diện Thần rống giận một tiếng, hai tay giơ lên, mạnh mẽ nâng lên Hỗn Độn đang đè xuống.