Nhưng càng thảm liệt hơn chính là một khắc sau. Trong hắc ám nồng đậm khôn cùng vỡ ra một cái động lớn. Lồng ngực Hắc Đế bị xuyên thủng, trước sau thông thấu, tứ chi của Bạch Đế bị cắt đứt một tay một chân. Toàn thân Tứ Diện Thần đẫm máu, mi tâm xuất hiện một đạo vết đao. Đó là Chung Nhạc đã chém một đao trúng mi tâm của hắn. Một đao Trảm Đạo này cơ hồ cắt hắn ra làm đôi. Nếu không phải hắn kịp lúc biến thành chân thân Hỗn Độn, đã bị Chung Nhạc một đao chém thành hai khúc. Nhưng cho dù kịp thời biến thành chân thân Hỗn Độn, hắn cũng đã bị thương không nhẹ. Oanh! Nắm tay trái của Chung Nhạc đánh xuyên thủng Mộ Cổ, năm ngón tay đâm sâu vào trong Mộ Cổ mở ra, Đại đạo Luân Hồi trong lòng bàn tay bạo phát, phá giải Chư Thiên Vô Đạo. Mặt còn lại của Mộ Cổ cũng bị bàn tay hắn xuyên thấu, chưởng ấn hung hăng đánh thẳng lên lồng ngực Khởi Nguyên Đạo Thần. Thân thể Tiên Thiên Tà Đế không ngừng lăn lộn, biến thành vô số con mắt. Đột nhiên, một tiếng thét thảm thê lương vang lên. Toàn bộ Tà Nhãn giữa không trung đột nhiên bị một đao chém nát, tất cả các khỏa nhãn cầu cơ hồ trong cùng một lúc tan tành. - Táng Đạo! Mái tóc đen trên đầu Chung Nhạc bay lượn, vô bộ sợi tóc rất nhanh tăng vọt, giống như từng đạo từng đạo đao quang màu đen trảm xuống, bao phủ đám Tà Nhãn của Tiên Thiên Tà Đế. Trong lòng Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế mát lạnh, nhất thời cảm giác được Tiên Thiên Tà Đế đã tử vong, ngay cả ý thức cũng bị Táng Đạo phá hủy. Hai tôn Thần Vương kinh hãi muốn chết, thừa dịp Tứ Diện Thần dùng giới phá giới, khiến cho Chung Nhạc không thể phong tỏa thời không, lập tức biến thành hai đạo lưu quang viễn độn bỏ chạy. - Đừng tự ý rời khỏi! Khóe mắt Khởi Nguyên Đạo Thần cơ hồ rách ra, vội vàng tế khởi Hỗn Độn Liên, nghĩ muốn thu Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế vào trong Hỗn Độn Liên. Nào ngờ Thần đao của Chung Nhạc đã rất nhanh chém tới, hắn chỉ đành tế khởi Hỗn Độn Liên chống lại, chỉ thấy hai tôn Thần Vương đã bỏ chạy biến mất không thấy đâu nữa. - Hai tên khốn kiếp! Chư Thiên Vạn Đạo! Khởi Nguyên Đạo Thần gầm lên, toàn lực thôi động Hỗn Độn Liên. Đại đạo nhất thời nổ vang, Hỗn Độn Liên tập hợp vạn đạo vào một thân, quất về phía Chung Nhạc. Chung Nhạc hoành đao ngăn cản. Thân thể hai người chấn động một cái. Khởi Nguyên Đạo Thần mạnh mẽ ngăn chặn Đạo huyết đã xông lên tới cổ họng, Hỗn Độn Liên nhanh chóng nở rộ, cuốn lấy đám người cắt ra thời không chạy đi, phóng chạy về phía thời gian càng cổ lão hơn. Chung Nhạc xoay đầu nhìn về phía Luân Hồi Thánh Vương. Luân Hồi Thánh Vương cũng không dám lưu lại, vội vàng bỏ chạy theo sau Khởi Nguyên Đạo Thần. - Tiên Thiên Thần Đế, Tiên Thiên Ma Đế! Các ngươi ở trong mười vạn năm trước này có thể chạy tới đâu? Chung Nhạc cũng không vội truy sát Khởi Nguyên Đạo Thần, mà cất bước rời xa Đạo Giới, đi xuống Tinh vực Tử Vi phía dưới. Ông! Trong mi tâm hắn lóe lên quang mang, ba mươi bức Thiên Đạo Đồ bay ra, va chạm tổ hợp với nhau, biến thành từng mảnh từng mảnh Thiên Mạc. Ngay sau đó lại có thêm càng nhiều Thiên Đạo Đồ nữa bay ra, đó là Tiên Thiên Thiên Đạo mà hắn học được từ chỗ của Càn Đô Thần Vương, tổng cộng mười chín bức Tiên Thiên Thiên Đạo Đồ. Hô! Cuối cùng, Tiên Thiên Dịch Đạo bay lên, dung hợp với bốn mươi chín Thiên đạo, hình thành con số Đại Diễn. - Các ngươi còn muốn ẩn giấu tung tích sao? Chung Nhạc vừa bước đi vừa chuyên tâm suy tính. Nhưng Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế dù sao cũng là một trong những Thần Vương cổ lão nhất, là Thủy tổ Thần đạo và Thủy tổ Ma đạo. Bọn họ tận lực ẩn núp, vậy mà có thể tránh thoát diễn toán Thiên đạo của hắn. Chung Nhạc hừ lạnh một tiếng, Đại đạo Không Gian và Đại đạo Trụ Quang đột nhiên bay ra, chia Vũ trụ Thiên đạo ra làm vô số kinh vĩ đan xen chằng chịt. Trong Vũ trụ Thiên đạo nội tàng Tiên Thiên Bát Quái, Tiên Thiên Tứ Tượng và Tiên Thiên Thái Cực, vô số quẻ tượng điên cuồng xoay tròn biến ảo, toàn lực diễn toán. Một lúc sau, Chung Nhạc đã đi tới trên không Thiên Đình Địa Kỷ trên Đế tinh Địa Kỷ mười vạn năm trước. Trong Thiên Đình, vô số Thần binh Thần tướng canh gác khắp nơi, còn có rất nhiều Đại Đế bộ dạng căng căng thẳng thẳng rải rác ở các nơi, nhưng không một ai nhìn thấy hắn. Những tồn tại cường đại mười vạn năm trước này đều đang thủ bên ngoài một tòa đại điện, bộ dáng nhất mực cung kính, nhưng cũng có chút mong đợi. Trong tòa đại điện kia truyền tới trận trận tử khí, tinh khí vô biên từ trong điện điên cuồng tràn ra. Đó là dấu hiệu có tồn tại cường đại tới cực điểm đã đi tới điểm cuối thọ nguyên, sắp sửa tử vong. Vị tồn tại này thật sự quá mạnh, nhưng hiện tại nhục thân và linh hồn hắn cũng đều đã khô lão, không thể khống chế được tu vi của chính mình, tu vi nhanh chóng xói mòn, tinh khí và tinh huyết cũng theo đó tản ra. Chung Nhạc đi tới trước đại điện, đã nhìn thấy không biết bao nhiêu Phục Hy Thần Tộc thủ hộ ngoài điện, trong đó cũng không thiếu có Đại Đế cường đại tới cực điểm, trên mặt mang theo thần sắc bi ai. - Đế tử, lão Bệ hạ sắp sửa băng hà, ngươi vẫn không chịu vào gặp ngài lần cuối sao? Một vị Đại Đế Phục Hy thị thấp giọng nói với một vị Thái tử trẻ tuổi: - Lão Bệ hạ có rất nhiều chuyện muốn phân phó ngươi a! Vị Đế tử kia mi thanh mục tú, bộ dáng chính khí nghiêm nghị, lạnh lùng nói: - Thiên hạ hiện tại đại loạn, toàn bộ là do ngu phụ tạo thành! Ngu phụ lạm sát kẻ vô tội, nhấc lên Thần Ma đại loạn, sinh linh đồ thán, khiến cho Phục Hy Thần Tộc ta hổ thẹn với các tộc thiên hạ! Ta sẽ không gặp hắn, hắn là tội nhân của tộc ta! Chung Nhạc đi ngang qua bên cạnh vị Đế tử này, liếc mắt quan sát. Chỉ thấy dung mạo hắn phảng phất như Phục Thương, chỉ là Phục Thương lưng còng hèn mọn, mà bộ dạng vị Đế tử này thì hăng hái bừng bừng, có một loại khí chất trách trời thương dân. Chung Nhạc đi lướt qua bên cạnh hắn, tiến vào trong tòa đại điện kia. Trong đại điện một mảnh trống trải, chỉ có một vị lão nhân già nua đang nằm trên giường, giương cặp mắt già đục ngầu lẳng lặng chờ đợi. Một đám người đang đứng hầu hai bên giường, Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế lúc còn trẻ cũng ở trong đám người đang khom lưng chờ đợi kia. - Hắn vẫn là không muốn vào gặp mặt ta lần cuối sao? Sắc mặt vị lão giả kia xám ngắt, trong mắt đột nhiên lóe lên một tia thần thái ba động, dốc tận khí lực thều thào nói: - Tiêu Dao, các ngươi đều ra ngoài đi! Ta có khách tới! Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế vội vàng dẫn theo đám Thần thị lui ra. Vị lão giả kia giãy dụa ngồi dậy, ánh mắt già nua mờ đục khó có thể nhìn rõ bốn phía, miệng lại cười ha hả, nói: - Khí tức của Thần đạo và Ma đạo! Là Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế tới lấy tính mạng của Trẫm sao? Trẫm mặc dù sắp chết rồi, nhưng ngay cả Đạo Thần cũng không dám hạ giới, các ngươi lại dám! Hắn chống kiếm ngồi dậy, toàn thân toát ra một loại uy nghiêm vô địch đạp bằng thiên hạ. Đột nhiên, thời không chợt truyền tới một tia chấn động nhẹ nhàng, lão giả chợt cảm giác được một cỗ khí tức khác bất giác xuất hiện.