Nhà Trọ Cực Phẩm
Chương 136 : Đúng là khá tốt
Trong lòng Hà Nhạc Nhạc vừa uất ức vừa tức giận, cũng không thèm nhìn hắn, lực trong tay tăng lên mấy phần, rất nhanh sung sướng dưới thân dâng lên, làm cho mông nhỏ của cô cũng thích thú nẩy lên, làm thành một cơn sóng nhỏ. Nhớ lại những gì Quý Tiết đã từng làm, cô ma sát khe hở hẹp rất nhanh, đầu ngón tay nặng nề đè nặng lên hoa châu mềm mại dưới thân, cuối cùng ngón tay đặt tại huyệt thịt màu mỡ ra vào điên cuồng ──
“A a…” không được! Hà Nhạc Nhạc lập tức cảm thấy rất khuây khỏa, tiếp tục như vậy cô rất nhanh sẽcao trào! Nhưng mà, cô thật sự không biết khi nào thì mới bắn ra! không, bây giờ cô đã không thể dừng tay lại, thật thoải mái, thân thể… cả người đến lỗ chân lông cũng nở ra, trái tim treo ở tại cổ họng ──
Nhìn cô gái trước người có thần sắc say mê, tay nhỏ bé dâm đãng tự an ủi ở tiểu huyệt hồng hào, mông không chịu khống chế cao thấp chập chùng phối hợp với ngón tay đang đùa giỡn của cô, trong đôi mắt Thân Đồ Mặc hiện lên sắc lửa diễm lệ.
“Tôi, tôi…” Mang theo tiếng khóc nức nở, “Thân Đồ…”
Biết cô đã không chống đỡ được nữa, Thân Đồ Mặc nắm lấy đùi cô đang ở trên bồn tắm mang lại vách tường sát với thân thể hắn, vươn tay cầm lấy bàn tay nhỏ bé đang thủ dâm của cô, làm cho tiểu huyệt kiều diễm của cô đối diện với côn th*t hưng phấn ngẩng cao đầu của hắn, hung hăng cắm xuống.
“A a a ──” Tiếng thét chói tai cao vút bật ra, làm cả người hắn thư sướng.
Thân Đồ Mặc nắm thắt lưng của cô va chạm hơn mười mấy lần, thấy cô đã bắt đầu run rẩy hút chặt, tiểu huyệt đang mấp máy kịch liệt, hắn lại nhấc cô lên, làm cho cô từ trên cao ngã xuống, rồi mới từ trong ánh mắt uất ức thầm oán của cô mà nặng nề xâm nhập đến đỉnh.
“A…” trên làn da phảng phất như tất cả các lỗ chân lông đều ngứa, vừa đau lại vừa sung sướng vô cùng, tiểu huyệt trống rỗng càng làm cho cô thêm điên cuồng, cúc huyệt đầy trướng sắp bị hắn xé rách, hắn phải tra tấn cô như vậy mới có thể vui vẻ hay sao?
“Thân Đồ…”
“Ừ?” Cố gắng kiềm chế tính tình chậm rãi sáp nhập mông nhỏ của cô, bên trong cúc huyệt mềm mại chật trất gắt gao hút lấy hắn rất nhiệt tình, cùng với lúc cắm vào cái miệng nhỏ nhắn phía trước của côcó chút khác nhau, nhưng đều có thể lấy lòng hắn thật sâu.
Thấy vẻ mặt hắn giãn ra, dáng vẻ rất hưởng thụ, so với chính mình khó chịu, Hà Nhạc Nhạc không cam lòng thốt ra hai chữ ──
“Người xấu…”
Lỗ tai Thân Đồ Mặc khẽ nhúc nhích, ánh mắt sắc bén bắn về phía cô gái đang né tránh tầm mắt hắngiống như đà điểu, bỗng nhiên nhếch môi cười. Dung nhan tuấn mỹ nhất thời tản ra mị lực dụ hoặc kinh, chỉ tiếc cô gái trên người hắn một nửa tâm tư đang giãy dụa trong tình dục, một nửa tâm tư còn lại đang sợ hãi trừng phạt của hắn, nên đã bỏ lỡ vẻ mặt tươi cười sung sướng rất khó thấy được của ma vương Thân Đồ.
Cường hãn nâng thân thể của cô đứng lên, một tay đã vững vàng nâng thân thể của cô.
Hà Nhạc Nhạc sợ tới mức hoang mang lo sợ, đôi chân quặp lấy thắt lưng của hắn, cánh tay ôm bả vai dày rộng của hắn, không biết làm sao với tra tấn như vậy ──
“A ── không, không cần…” hắn đứng thẳng cắm vào cô còn chưa tính, vậy mà hắn còn cố ý lần nào cũng quăng thân thể của cô lên thẳng, rồi làm cho sức nặng toàn thân của cô theo tác dụng của trọng lực mà nuốt vào gậy th*t thô to của hắn!
“Đừng, a a, a a, a ừ… Tôi, a ừ… Tôi, tôi sai, sai rồi… A a ── Thân Đồ, Thân Đồ… Đừng, ách a a…” Cúc hoa nhỏ bé lần lượt bị cự bổng tráng kiện hung hăng xỏ xuyên, lần lượt ra vào ma sát với miệng huyệt tận chỗ sâu nhất! Làm cho cô chỉ có thể theo tiết tấu ra vào của hắn mà rên rỉ chứ không thể nào nóiđầy đủ một câu cầu xin tha thứ.
“Lúc nào thì cô bắn ra, lúc nào thì tôi ngừng…” Thân Đồ Mặc khẽ cười nói, “Như vậy đủ xấu xa chưa?”
“anh── a a…”
Cuối cùng rốt cuộc cô có bắn hay không, bắn ra lúc nào, bản thân Hà Nhạc Nhạc cũng không biết, cô chỉ biết là cô bị hắn chơi đến điên rồi, cả người giống như bị nham thạch nóng chảy cọ rửa mấy tiếng, lúc nào cao trào, làm bao lâu, tư thế gì, cô, cái gì cũng không nhớ, cô chỉ… buồn ngủ quá…
“Ừ…” không biết là ngủ hay là đã ngất, Hà Nhạc Nhạc thỉnh thoảng vẫn nhướng mày lên hừ nhẹ.
Thân Đồ Mặc lại cười khẽ một cái, tùy tay vặn lấy nhũ nhọn hồng hào kiên đỉnh của cô.
Nếu như cô luôn mềm mại nhu thuận như thế, lâu lâu còn có thể chọc hắn cười, như vậy… để một côgái nhỏ như thế bên cạnh cũng khá tốt.
Đảo mắt đã tới ngày 13 tháng 9, Hà Nhạc Nhạc mấy ngày nay vẫn rất chú ý đến lịch tháng, bởi vì mấy ngày nữa là sinh nhật của Linh Vũ, cô đã sớm đánh dấu trên lịch cho khỏi quên. Linh Vũ cũng khôngnhớ rõ ngày này lắm, nhưng cô thật sự cảm thấy ngày đó rất quan trọng… bởi vì đó là lần đầu tiên côvà Linh Vũ gặp nhau, lúc ăn cơm.
Lúc đó vừa vào đại học không lâu, bởi vì mùa hè năm ấy nhiệt độ rất cao, trường học hoãn lại việc học quân sự, nên họ đi học sớm hơn. Phong cách học tập ở trường rất tốt, đa số mọi người đều có thói quen tự học, phòng tự học ở thư viện thường xuyên kín chỗ. Bình thường cô rất thích tìm chỗ khuất để ngồi, đọc sách mệt liền ngẩng đầu nhìn những bạn học khác im lặng học tập, có một đôi tình nhân ở đối diện đang ấm áp mỉm cười, cũng có mấy người đang bận rộn chuyền giấy cho nhau. không có ai chú ý tới cô, không có người nào sẽ lơ đãng nhìn cô cũng lộ ra biểu cảm chán ghét hoặc ái muội… đây là mộtcuộc sống bình thường tốt đẹp trong mơ của cô.
Truyện khác cùng thể loại
3 chương
54 chương
160 chương
42 chương
163 chương
83 chương
50 chương