"Cớ sao mà mọi thứ viết ra khó hiểu thế?" Một tối kia cậu hỏi chàng người Anh để rồi thấy anh ta có vẻ bực bội và muốn lấy lại sách.
"Để chỉ những ai thật nghiêm chỉnh nghiền ngẫm mới hiểu được thôi", anh ta đáp. "Cậu thử nghĩ mà xem, nếu ai cũng biến chỉ thành vàng được thì vàng còn gì là giá trị. Chỉ những ai kiên tâm trì chí, chỉ những ai nghiên cứu nhiều mới đạt được "Đại công trình" một cách trọn vẹn. Chính vì thế mà tôi đến tận giữa sa mạc này để tìm gặp một nhà luyện kim đan chính cống giúp tôi giải mã cái ngôn ngữ bí mật kia".
"Những sách này được viết hồi nào?" Cậu hỏi
"Từ nhiều thế kỉ trước"
"Hồi đó làm gì đã có sách in", cậu khăng khăng cãi. "Thành ra không phải bất kì ai cũng biết đến thuật luyện kim đan. Vậy thì việc gì phải dùng đến thứ ngôn ngữ kì quặc kia và những đồ họa?"
Anh kia không trả lời câu hỏi của cậu mà nói rằng đã quan sát đoàn lữ hành mấy ngày nay song chẳng phát hiện gì mới. Điều duy nhất anh ta cảm thấy là tin đồn về đánh nhau cứ dồn dập thêm.
Truyện khác cùng thể loại
1788 chương
258 chương
12 chương
27 chương