Nhà Ai Cầu Nhỏ Nước Chảy
Chương 82 : Quyết Định
“Ca, muội thấy chuyện này vẫn nên nghe ngóng xem.” Diệp Tiểu Kiều nói: “Nếu không chúng ta thả tiếng gió, để gia gia biết, chỉ cần gia gia nghe được chút tiếng gió, nhất định sẽ hỏi rõ ràng.”
Mươn lực chống lực chiêu này dùng không quá có lỗi với bản thân rồi, bọn họ vốn không định nhúng tay vào chuyện chán ghét này.
Để ông cụ tự mình tới hỏi thì tốt hơn.
Thừa dịp bây giờ không coi là quá nghiêm trọng, nhanh giải quyết.
Không phải sợ Diệp Huệ Nhi làm hỏng danh tiếng của bọn họ, dù sao đã phân gia, chỉ sợ đến lúc đó chuyện nghiêm trọng, chẳng phải còn dựa vào nhà bọn họ giải quyết sao? Đây là chuyện thế nào đều không trốn thoát được.
Thật ra thì Diệp Tiểu Kiều còn nghĩ, nếu thật sự thừa cơ hội này gả Diệp Huệ Nhi ra ngoài, đó là không thể tốt hơn miễn cho luôn bày trò giở quẻ.
Lập Hạ nói: “Biện pháp tiểu Kiều nói không tồi, cứ như vậy đi, tìm cách để gia chúng ta biết chuyện như vậy, chúng ta không khẳng định, dù sao chúng ta không chính mắt nhìn thấy, nhưng gia và tiểu cô cùng ở bên kia, nếu nghe thấy tiếng gió, nhất định sẽ biết thật hay giả.”
Tiểu Phượng và Lập Thu đều gật đầu, vì vậy không bao lâu sau, Diệp lão gia tử đã nghe được tiếng gió, nói là có người nhìn thấy tiểu khuê nữ của mình ở Khang huyện có hình dáng kia với một nam nhân xa lạ trên đường cái, ông cụ nghe được tiếng gió này, tức không chịu được, nhưng ông là người sĩ diện, thật sự lý luận tranh cãi với những người nói hươu nói vượn này, khuê nữ ông sao có thể làm chuyện như vậy? Tuyệt đối không thể nào, nhưng mà nghĩ tới trước đây không lâu Huệ Nhi nói muốn đi ra ngoài, sau đó một khoảng thời gian gần đây vẫn luôn tìm đủ cớ đi ra ngoài, một nữ oa tử có lý do gì mà luôn đi ra ngoài chứ? Lại còn lớn như thế, đã đến lúc lập gia đình, không có lửa làm sao có khói, không có chuyện như vậy, người ta làm gì phải nói?
Ông cụ mang theo cơn tức trở về nhà, phát hiện lão bà tử không ở ngoài, mà cửa phòng tiểu khuê nữ của mình đóng chặt lại, ông cụ không khỏi giật mình, lặng lẽ đến dưới cửa sổ phòng Diệp Huệ Nhi, chỉ nghe thấy lão bà của mình đang nói chuyện với Huệ Nhi, Quách thị cười nói: “Vẫn là khuê nữ của ta có cách, lại thêm chút lực, nói không chừng Chương công tử sẽ tới nhà xin cưới!”
“Nương!” Diệp Huệ Nhi làm nũng nói: “Nào nhanh như vậy? Nhưng mà Chương công tử vô cùng tốt với con, mỗi lần gặp mặt đều mua đồ trang sức cho con, nương, nương nhìn vòng tay này đẹp không? Cần hai lượng bạc đó.”
“Cục cưng của ta! Hai lượng! Ta đã nói rồi, khuê nữ ta là người có phúc khí, dáng người lại đẹp, nhất định có người nhìn trúng, Chương công tử thật hào phóng, lại nói, đó chính là thân ca của con tốt, nếu không có hắn, con nào có thể biết Chương công tử, Chương công tử thật tốt, thật tinh mắt! Nhưng mà nương nói cho con biết, có thể đi ra ngoài với Chương công tử, nhưng không thể để hắn chiếm tiện nghi, nghe chưa?” Nam nhân đều như vậy, không ăn vào miệng được mới là tốt nhất, một khi để cho hắn ăn vào trong miệng, vậy không hiếm lạ gì, bà muốn Chương công tử cưới khuê nữ của bà, không thể công dã tràng!”
Lão gia tử nghe lén bên ngoài tức đến hộc máu, thì ra người ta nói đều là thật, lão bà tử này và khuê nữ đều gạt mình, làm ra chuyện buồn nôn như vậy, ở giữa còn liên quan đến lão tứ! Đều gạt một mình mình.
Ông định trực tiếp đá cửa đi vào, nhưng như thế nào đều không động đậy nổi, tiến vào nói cái gì, nói bọn họ không biết xấu hổ? Nói bọn họ gạt mình? Lần đầu tiên lão gia tử cảm thấy cô đơn, trong lòng hơi lạnh, nhưng bên trong là lão bà tử của mình, là tiểu khuê nữ của mình, còn có tứ nhi tử mình thương yêu, ông tức giận có tác dụng gì? Có thể thay đổi cái gì?
Nhưng không nói, trong lòng lại không cam tâm! Bên trong vẫn còn khen Chương công tử như thế này như thế kia? Mà lão gia tử lại nghĩ lỡ như khuê nữ của mình bị Chương công tử lừa phải làm sao, đang chần chừ, nghe thấy giọng tức phụ tứ nhi Từ nhi, “Cha, cha không đi vào, ở đây làm gì?”.
Đam Mỹ Hay
Hai người bên trong đều sợ hết hồn, Diệp Huệ Nhi vội vàng trốn vào trong ngực Quách thị, “Nương làm sao giờ? Cha nhất định nghe thấy! Con sẽ bị đánh đến chết rồi!”
“Yên tâm, đừng sợ!” Quách thị vỗ vỗ bả vai Diệp Huệ Nhi, “Có nương ở đây, đây không phải là chuyện xấu gì, sớm muộn gì cha con cũng biết, bây giờ biết thì tốt rồi, chúng ta không cần giấu giếm nữa, chuyện như vậy đã lộ ra rồi, cha con chắc chắn sẽ lấy thể diện, chuyện của con và Chương công tử nhất định có thể thành, ta đừng hoảng hốt.”
Lão gia tử bị tứ nhi tức phát hiện, không thể không đá cửa đi vào, “Các ngươi làm việc tốt!”
Quách thị thấy Từ thị cũng đến, vốn không định bêu xấu trước mặt con dâu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt cười như không cười của Từ thị, lại nghĩ đến thái độ của lão tứ với tức phụ này, khẳng định là bà nương này cũng biết, nên tới chế giễu, bà không thể bị bà nương này chế giễu, nghe lão gia tử chất vấn, nên nói: “Chúng ta làm chuyện tốt gì chứ? Ông cũng nói đó là chuyện tốt, đó chính là chuyện tốt rồi, ta vất vả khổ sở tìm nhà chồng tốt cho khuê nữ mình, có gì không đúng? Ta không phải nhà Diệp Vạn Phúc, đưa muội tử mình đi làm tiểu lão bà, ta tìm nhà có tiền cho Huệ Nhi, có gì không đúng! Chương công tử này muốn tài có tài, muốn mạo có mạo, đến lúc đó thành con rể chúng ta, còn không dìu dắt chúng ta sao?”
“Vậy bà để Huệ Nhi bí mật gặp hắn là có ý gì? Huệ Nhi là thân khuê nữ của bà, bà biết bên ngoài đều nói gì không? Ta nghe mà mất mặt, dạy khuê nữ làm sao? Danh tiếng có cần không? Trong đó còn liên quan đến lão tứ, các ngươi lừa gạt ta đến sít sao, ta nghe mà hận không thể tìm cái lỗ để chui vào!”
Quách thị nghĩ cãi vã với lão gia tử không phải là cách, bên cạnh còn có Từ thị không bớt lo này, nên nói với Từ thị: “Còn đứng ở đó làm gì? Nhanh đi nấu cơm đi!”
Từ thị còn định nghe chút náo nhiệt, nhưng lão gia tử cũng không muốn chuyện như vậy bị nàng nghe được, nên gật đầu để nàng đi phòng bếp.
Nhưng Từ thị đến phòng bếp còn vểnh tai thật dài.
Quách thị nói: “Lão đầu tử, những lời ông nói chẳng lẽ ta không nghĩ ra sao? Nhưng ông nghĩ thử xem, từ nhỏ Huệ Nhi của chúng ta đã được dưỡng trong nhà, chuyện gì đều không để con bé làm, hiện giờ con bé đã đến tuổi, chẳng lẽ ông thật sự định để con bé gả cho nông thôn sao? Đến lúc đó để con bé xuống ruộng làm việc, sao con bé có thể làm được? Ông cũng nói, khuê nữ phải nuông chiều, không phải là dáng vẻ con bé hiện giờ sao, xứng với người quê mùa, ông vui lòng? Trước kia nghĩ tới lão tứ có thể thi đậu tú tài, vậy Huệ Nhi của chúng ta chính là muội muội của tú tài, vậy đến trong thành chẳng phải chuyện đơn giản sao?”
“Nhưng lão tứ vận khí không tốt, hai năm qua đều bị làm lỡ, về sau mặc dù nói có thể thi đậu, nhưng đó là chuyện một năm nữa, Huệ Nhi của chúng ta đã đến tuổi, không thể chờ nổi.
Cũng may lão tứ của chúng ta quen biết rộng, biết nhiều người, quen biết Chương công tử này khi bọn họ cùng đi thi huyện, người trong nhà ở trong thành, cửa hàng có nhiều cái, cha nương trong nhà thương yêu, hiện giờ nhìn thấy Huệ Nhi của chúng ta, lập tức thích, không phải ta nói chứ, điều kiện của chúng ta như vậy, còn không nắm cho thật chặt?”
“Ông yên tâm, Huệ Nhi từ trong bụng ta ra ngoài, ta còn có thể hại con bé sao? Danh tiết của nữ oa tử quan trọng hơn bất cứ thứ gì, không phải ta đã cẩn thận dặn dò con bé rồi sao? Ông không biết Chương công tử đối xử tốt với Huệ Nhi của chúng ta bao nhiêu, vừa gặp mặt đã tặng quà, thật sự là tốt không thể tốt hơn rồi, Huệ Nhi của chúng ta nắm chặt Chương công tử này, tới cửa cầu hôn chẳng phải là chuyện đơn giản sao, giao tình giữa Chowng công tử và lão tứ, đó không phải bình thường, nghĩ đến sẽ không hại muội tử hắn, chỉ cần Huệ Nhi gả cho Chương công tử, vậy trước kia người khác nói gì, đó chính là ghen tỵ.”
“Lão đầu tử à, không nói gì khác, chỉ cần Huệ Nhi gả cho Chương công tử, vậy chẳng phải có ích rất nhiều cho chúng ta sao? Huệ Nhi gả cho người trong sạch, nói không chừng về sau lão tứ đi thi cũng có thể được chiếu cố, Chương công tử người ta quen biết nhiều, giúp lão tứ chẳng phải là một đĩa đồ ăn sao? Ông nói lão tứ đọc sách nhiều năm như vậy, hiện giờ không để cho hắn đọc, đó chẳng phải cả đời đều bị phá hủy sao?”
“Hắn xuống ruộng làm việc nào được? Không nhìn thấy mấy lần đều khiến hắn quá mức mệt nhọc sao? Trông cậy vào ba người kia, trong lòng người ta đều không thoải mái đâu, mấy lần này đều quá miễn cưỡng đi? Thật sự chờ chúng ta đều không còn, nói không chừng kể cả qua lại đều không qua rồi? Chẳng lẽ để lão tứ của chúng ta đến lúc đó bị đói chết sao? Ta làm vậy còn không phải vì tốt cho mọi người? Ta mưu toan gì!” Quách thị nói xong uất ức bật khóc.
Lão gia tử bị lời Quách thị nói chua xót trong lòng, lão tứ là một tâm bệnh của mình, đi học cũng đã học nhiều năm như vậy, nếu thật sự không để cho hắn học, đời này biết làm sao đây? Thật sự để cho hắn làm việc, đó chẳng phải khiến người khác khó chịu sao? Ba nhi tử trước đều có bản lĩnh mưu sinh riêng, chỉ còn lại lão tứ, haizzz, nếu không phải vậy, lúc phân gia ông cũng sẽ không mặt dày chia cho lão tứ nhiều ruộng như vậy rồi, chính là sợ về sau hắn không tự nuôi sống nổi mình, hiện giờ có một cơ hội tốt, vừa có thể để Huệ Nhi gả đi, lại có thể khiến lão tứ có khả năng đi lên con đường làm quan làm tú tài, nếu nói không động lòng đó là không thể nào.
“Cho dù vậy, về sau không được để Huệ Nhi bí mật gặp Chương công tử, thành dáng vẻ gì? Bà nói cho lão tứ, kêu hắn nói cho Chương công tử, khuê nữ nhà ta là người trong sạch, nếu thật sự yêu thích khuê nữ nhà ta, vậy sớm mời bà mai tới cửa, đặt ra hôn sự, những thứ khác đừng nghĩ! Đừng tưởng rằng chúng ta là người nhà quê, thì có thể tùy tiện khi dễ, cùng lắm thì ta liều mạng già không cần, cũng không thể khiến Huệ Nhi bị người khi dễ.”
Quách thị nghe mừng thầm, đây chính là nói lão đầu tử đồng ý rồi? Bà còn tưởng rằng phải nói nhiều lần mới có thể thành công đấy, vội nói: “Ông cứ thoải mái đi, ta sẽ không để Huệ Nhi đi gặp Chương công tử kia nữa.” Không gặp được mới tốt đi, chắc Chương công tử sẽ gấp quýnh lên.
Bà cũng không muốn khuê nữ mình còn ra ngoài với Chương công tử này.
“Còn có lão tứ, cố gắng học tập cho ta, sang năm lại thi không được, ta sẽ đánh gãy chân hắn! Nếu biết mình không thể xuống ruộng làm việc, vậy thi đậu tú tài đi, mọi việc đều dựa vào người khác, cả đời không có tiền đồ.”
Chờ khi Diệp Tiểu Kiều nghe được bên chỗ thượng phòng nói Diệp Huệ Nhi đã đính hôn với một nhà họ Chương, không phải giật mình, mà thả lỏng một hơi, bên chỗ Tề công tử không bị tiểu cô của mình làm phiền rồi, có thể thấy được tiểu cô là người thức thời cỡ nào, biết không thành, đã vội vàng đổi mục tiêu, nếu nói thích cũng chỉ là nói suông.
May mà chuyện như vậy không khiến nhà mình dính vào.
Nhà họ Chương này ngược lại sảng khoái đó, thật sự khiến người ta rất khó tin.
“Cái gì còn không biết đâu, ta đã hỏi thăm rõ ràng rồi, Chương gia này trước đó đã từng cưới một nàng dâu, nhưng sau đó không còn, tiểu cô chúng ta phải đi làm điền phòng đó.” Hách thị nói, biết tiểu cô tử khiến người ta ghét bỏ này cuối cùng đã đính hôn, nàng thiếu chút nữa đốt pháo, khuê nữ gả đi như tát nước ra ngoài, về sau có thể hiếm nhìn thấy nàng ta tỏ vẻ rồi.
(*) điền phòng: chỉ vợ trước chết, lại cưới vợ khác được xưng là “Điền phòng”.
Làm điền phòng thường là quả phụ tuổi còn trẻ hoặc cô nương lớn tuổi, hoặc có quan hệ chung đụng thân thiết với nhà vợ, sau khi trưởng nữ xuất giá qua đời, thứ nữ tiếp tục kết duyên.
Ngô thị hỏi: “Thế có lưu lại oa tử không?”
“Sao không có chứ? Có một nhi một nữ đấy, qua coi như làm mẹ kế, bằng không với điều kiện của chúng ta bên này, người ta làm gì đồng ý cưới nàng ta? Nói là quen biết lão tứ, là có người, nhưng lão tứ và người ta không phải cùng một ổ, người ta sẽ để mắt đến chúng ta sao? Giờ thì hay rồi, không phải bên kia vẫn muốn gả vào trong thành sao? Hiện giờ hả hê, về sau sẽ không ngờ.”
Ngô thị còn chưa nói cho tam đệ muội, trong đó còn có chút ngọn nguồn đấy, Chương công tử người ta nhìn thấy Diệp Huệ Nhi trước, đoán chừng là bị tướng mạo của Diệp Huệ Nhi mê hoặc, thật đúng là cái gì đều có thể nhìn trúng.
Dù sao phân gia cũng thật tốt, bọn họ không hề bị trộn lẫn rồi..
Truyện khác cùng thể loại
53 chương
11 chương
1195 chương
12 chương
33 chương
50 chương