Nguyệt khúc
Chương 3 : Những người anh em không cùng huyết thống tiếp
Bốn người Minh Triết, Lục Sâm, Lưu Dương, Dương Lâm là cận vệ của Thanh Nguyệt. Tại sao một tiểu thư như Thanh Nguyệt lại có cận vệ? Tất nhiên họ chẳng phải người nhà Phong gia, họ là người đến từ một bang hội, nơi mà Thanh Nguyệt là thành viên cấp cao, còn bốn người đều là những anh tài hiếm có khó tìm. Lai lịch của bốn người có thể nói qua như thế này:
Minh Triết sinh ra trong một gia đình nghèo nhưng có truyền thống kiếm thuật ở phía Đông. Cha của y là người thừa kế một võ đường, nhưng võ đường này lại tọa lạc ngay cạnh một võ đường to lớn, đẹp đẽ, truyền thống nhưng lại danh tiếng hơn hẳn võ đường nhà Minh Triết, cũng vì lẽ đó nên người theo học hơn hẳn.
Mẹ của Minh Triết vì muốn cải thiện cuộc sống của gia đình nên đã mở thêm một tiệm tạp hóa nhỏ, thu nhập của gia đình chủ yếu dựa vào đây. Dù nghèo nàn, nhưng Minh Triết lại chẳng hề than phiền, bởi lẽ, cậu biết đây là số phận của cậu, và thay vì than phiền thì cậu phải tìm cách cải thiện, nhưng nhất định không được làm bẩn nhân cách của mình.
Cha của Minh Triết muốn nhiều người theo học võ đường của mình hơn, nên đã tham gia một đại hội của các kiếm sĩ trên khắp đất nước. Thế nhưng, một tai nạn đã không may xảy ra. Cha của Minh Triết đã mất trong một trận đấu, thế nhưng lại chẳng thể làm được gì, vì luật không hề cấm. Mẹ Minh Triết vì quá đau lòng trước cái chết của chồng, nên ngã bệnh, một thời gian sau thì mất, bỏ lại Minh Triết. Sau đó, anh sống kiếp lang bạt và gặp Thanh Nguyệt.
Còn Lục Sâm thì sinh ra trong một gia đình quý tộc đã hết thời ở phương Tây. Hằng ngày, anh sống trong sự khinh thường, dè bỉu của những người xung quanh, thế nhưng anh chỉ luôn mỉm cười với mọi sự. Đến người mẹ của anh cũng vì không chịu được nghèo khổ mà bỏ đi, còn nói với Lục Sâm: “Mày cứ trưng cái bản mặt cười đó đi! Tao ghét mày! Ghét bố mày! Ghét cả cái sự nghèo đói này! Bố mày không cho tao cái tao cần, thì để tao tự đi tìm!”
Cha của Lục Sâm cũng chẳng hơn gì, suốt ngày nhậu nhẹt, rồi về đánh đập Lục Sâm. Chịu đựng sự ghẻ lạnh từ nhỏ đã rèn luyện cho Lục Sâm một tinh thần thép, vẻ ngoài thì ấm áp nhưng bên trong thì không hề. Sau đó, cha Lục Sâm trúng gió chết, để lại toàn bộ tài sản cho anh. Nhưng số tài sản đó chính là một khoản nợ khổng lồ, có trả cả đời cũng không hết. Nguyên nhân là do cha Lục Sâm đánh bài và thua rất nhiều. Không còn cách nào khác, Lục Sâm đi tìm mẹ thì phát hiện bà sau khi bỏ đi thì vào nhà thổ, bị bệnh giang mai chết. Chính vì thế, không còn cách nào khác, Lục Sâm đã đi làm công để trả nợ. Được khoảng vài năm thì chủ nợ chết, khoản nợ được xóa. Sau đó, Lục Sâm đầu quân cho một vài bang hội trước ghi gặp Thanh Nguyệt, cuối cùng thì trở thành cận vệ cho Thanh Nguyệt.
Từ Lưu Dương thì sinh ra ở phía Nam, trong một gia đình không lo về vật chật, cuộc sống đầy đủ sung túc, lúc trẻ rất phong lưu đa tình. Nối nghiệp gia đình trở thành một tay buôn giỏi, Từ Lưu Dương rất được mọi người tán dương. Ông có tham vọng buôn bán với nước ngoài, nên có nhiều chuyến du hành trên biển, những chuyến đi đó đem lại cho họ Từ không chỉ rất nhiều tiền bạc, mà còn là những kiến thức về hàng hải, về địa lý, và trên hết là làm trỗi dậy đam mê phiêu bạt giang hồ, yêu thích sự tự do, phóng khoáng của Lưu Dương. Ông giao hết sản nghiệp cho người em trai cũng rất tài năng, rồi bất chấp sự phản đối, ông sống một cuộc sống phiêu bạt giang hồ, tự do tự tại. Ông không hề có ý định tham gia vào bang hội nào, cho đến khi gặp Thanh Nguyệt và trở thành cận vệ của cô.
Trên những cao nguyên phủ đầy tuyết trắng là nơi tọa lạc của Dương gia. Họ là những lương y có tiếng thiên hạ với y thuật điêu luyện, là nơi có “Băng ngân vĩnh cửu” uy chấn giang hồ.
Dương Lâm chính là người thừa kế đời trước của Dương gia, thế nhưng vị thiếu gia này lại có một tuổi thơ hết sức cơ cực khi chỉ là con thứ được thiếp thất sinh ra, không hề được yêu thương. Người mẹ ngay từ khi còn bé đã nhận thấy Dương Lâm ưu tú hơn người nên ra sức dạy dỗ. Nhưng vì sợ tài năng của con trai nếu bị bại lộ sẽ gặp nguy hiểm nên hồi nhỏ, trong mắt mọi người, Dương Lâm chỉ là một đứa trẻ chẳng chút nổi bật.
Nhắm đến khi công bố người thừa kế, người ta mới bắt đầu nhận thấy tài năng tuyệt vời của Dương Lâm. Mẹ của cậu đã cho người truyền những tin đồn về khả năng của cậu, rồi sau đó người nhà Dương gia nhất định sẽ kiểm chứng, cuối cùng là xác nhận thứ tài năng bẩm sinh vượt trội này. Mẹ cậu cũng là người đăng ký về quyền thừa kế bí thuật và tài sản của nhà họ Dương. Thế nhưng vốn Dương Lâm không quan tâm đến vấn đề đó, điều cậu quan tâm là bí mặt của “Băng ngân vĩnh cửu”, thứ được đồn đại là có thể chữa lành mọi vết thương và thậm chí có thể hồi sinh người chết. Dưới sức ép của mẹ, Dương Lâm tham gia cuộc tuyển chọn người thừa kế và thuận lợi trở thành người thừa kế nhờ tài năng vượt trội của mình.
Sau khi cuộc tuyển chọn kết thúc được vài tháng, Dương Lâm đã bỏ trốn và ủy thác quyền thừa kế cho em trai, rồi trở thành một thầy thuốc chữa bệnh cho những người chốn giang hồ, sau đó trở thành cận vệ của Thanh Nguyệt.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Thanh Nguyệt nói với Thu: “Bây giờ muộn chưa?”
“Gần nửa đêm rồi ạ.”
“Các ngươi đi ngủ trước đi.”
“Vậy tiểu thư không ngủ ạ?”
“Chưa được giờ lành.”
Thanh Nguyệt trêu đùa.
Bốn người chỉ cười theo, bọn họ sớm đã quen với tính khí “sáng nắng chiều mưa tối chập chập” đó rồi.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
64 chương
77 chương
10 chương
3979 chương
48 chương
10 chương
54 chương
17 chương