Nguyên tôn
Chương 32 : băng hỏa tụ nguyên văn
Dường như ti gian ở trong Đại Chu Phủ trôi qua đặc biệt nhanh, nháy mắt đã qua hơn nửa tháng.
Trong thời gian nửa tháng này, Chu Nguyên cũng dần dần làm quen với cuộc sống tu luyện của giáp viện, bất quá điều khiến cho hắn có phần tiếc nuối chính là sau khi đả thông đệ tam mạch xong thì hiệu quả của Thác Ngọc Linh đối với hắn đã không còn mạnh mẽ được như trước nữa, nhưng nhờ vào việc hấp thu ngọc tủy chi khí, đệ tứ mạch trong cơ thể Chu Nguyên cũng đã được phá vỡ phần nào…
Muốn đả thông được triệt để cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Sáng sớm ngày hôm nay, Chu Nguyên dùng bữa sáng xong, vừa mới bước ra khỏi nội điện thì nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp bên trong hoa uyển cách đó không xa, lúc này mới khẽ giật mình một cái.
Hôm nay Thác Ngọc Linh trong Đại Chu Phủ lại mở ra, chẳng qua hiện tại tác dụng của Thác Ngọc Linh đối với Chu Nguyên đã giảm xuống rồi, hẳn là do thân thể của hắn đã quen dần với ngọc tủy chi khí.
Cho nên Chu Nguyên muốn gia tăng hiệu quả lên thì phải nghĩ vài cách khác mới được.
- Mỗi lần tiến vào Thác Ngọc Linh đều phải minh khắc tụ nguyên văn, đây là nguyên văn nhất phẩm, tạo nghệ nguyên văn của Yêu Yêu tỷ rất cao, đã vượt xa giảng sư của Đại Chu Phủ, không biết tỷ ấy có biết được tụ nguyên văn nhất phẩm nào có hiệu quả tốt hơn không, nếu như có thì có thể đề thăng hiệu suất hấp thu ngọc tủy chi khí của ta lên một bậc.
Nghĩ vậy, hai mắt của Chu Nguyên sáng lên, vội rảo bước thật nhanh, đi vào thạch đình trong hoa uyển.
Bên trong thạch đình, Yêu Yêu tay cầm bút nguyên văn, đầu bút lướt nhẹ trên họa quyển đặt trên bàn, trên gương mặt trắng nõn tuyệt mỹ lúc này vô cùng chuyên chú, những lúc cô chăm chú thì lại phát ra một loại mị lực khác hẳn.
Chu Nguyên lặng lẽ đi đến đứng bên cạnh Yêu Yêu, ánh mắt nhìn về phía họa quyển kia, chỉ thấy ở trên họa quyển kia dường như là một bức tranh núi non, sơn mạch chập chùng, giống như tiềm long uốn mình, sông lớn uyển chuyển, sóng nước lăn tăn.
Chu Nguyên nhìn vào bức tranh hùng hồn này, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng, trong mắt thậm chí còn có chút hoảng sợ, bởi vì hắn loáng thoáng phát hiện ở bên trong bức tranh này cư nhiên ẩn giấu vô số đạo nguyên ngân.
Toàn bộ bức tranh này rõ ràng ẩn giấu một đạo nguyên vân cao thâm!
Tất nhiên, phẩm cấp của đạo nguyên văn này không thể nào thấp đi đâu được, ít nhất thì trong cảm nhận của Chu Nguyên khi nhìn vào nó lúc này thì đạo nguyên văn kia có ẩn chứa một loại cảm giác lạnh lẽo như băng hàn, giống như đang đối diện với một thứ gì đó vô cùng khủng bố, có một làn sóng kinh người chậm rãi phát ra từ bên trong họa quyển.
- Đạo nguyên văn này e là cũng phải đạt tới tam phầm rồi!
Chu Nguyên sợ hãi nói thầm trong lòng.
Nguyên văn tam phẩm, cho dù là cường giả thiên quan cảnh sợ là cũng không dám xem thường.
Hơn nữa, điều khiến cho Chu Nguyên khiếp sợ nhất chính là Yêu Yêu cư nhiên có thể kết hợp nguyên văn và tranh sơn thủy, chỉ riêng điều này cũng đủ để thấy tạo nghệ nguyên văn của cô tinh thâm đến cỡ nào.
Trong lúc Chu Nguyên đang đắm chìm vào bên trong bức tranh sơn thủy nguyên văn này, một bàn tay nhỏ bé tựa như bạch ngọc đột nhiên giơ lên trước mặt, khiến hắn giật mình.
- Tạo nghệ nguyên văn của ngươi hôm nay chưa đạt đến trình độ này, nếu như quan sát quá sâu thì sẽ khiến thần hồn bị tổn thương.
Thanh âm êm dịu của Yêu Yêu truyền vào trong tai của hắn.
Chu Nguyên nghe thấy vậy thì chợt phát hiện đúng là đầu óc có phần choáng váng, vội vàng quay mặt nhìn sang chỗ khác, sau đó khen:
- Tạo nghệ nguyên văn của Yêu Yêu tỷ quả nhiên lợi hại.
Hắn nhìn về phía Yêu Yêu, trong mắt đầy vẻ tò mò:
- Không biết hiện tại Yêu Yêu tỷ có thể minh khắc ra được nguyên văn mấy phẩm?
Bình thường mà nói, nguyên văn tam phẩm là có thể sánh với cường giả thiên quan cảnh, nếu như là tứ phẩm thì ngay cả phụ vương Chu Kình như Chu Nguyên cũng phải kiêng kị vài phần.
Bất quá đáng tiếc chính là, người có tạo nghệ nguyên văn cao nhất ở Đại Chu mà Chu Nguyên biết, không ai có thể khắc họa ra được nguyên văn tứ phẩm cả.
Yêu Yêu khẽ cuốn họa quyển trước mặt lại, thản nhiên nói:
- Tạm thời chỉ có thể khắc họa ra được nguyên văn tam phẩm, bất quá nếu như chuẩn bị đầy đủ thì chưa chắc là không thể thử loại tứ phẩm.
Cơ mặt của Chu Nguyên nhịn không được co rút vài cái, nguyên văn tam phẩm đã có uy lực đủ để sánh với cường giả thiên quan cảnh rồi, nói cách khác, đừng có thấy Yêu Yêu không thể nào vận dụng linh lực, bộ dạng lại yếu đuối, một khi thật sự muốn động thủ thì dựa vào sức mạnh nguyên văn của cô, dù là cường giả thiên quan cảnh cũng không làm gì được cô.
- Sư phụ còn bảo ta phải bảo vệ Yêu Yêu tỷ, bây giờ rốt cuộc là ai bảo vệ ai chứ?
Chu Nguyên nhịn không được mà thầm cười khổ.
Giống như biết được Chu Nguyên đang nghĩ gì trong lòng, Yêu Yêu liếc mắt nhìn hắn, nói:
- Hắc gia gia cũng không trông cậy vào ngươi của bây giờ, thứ ông xem chính là ngươi của tương lai.
Trong lòng Chu Nguyên run lên.
Nghĩ tới cảnh tượng ngày đó Thương Uyên đưa hắn và Yêu Yêu đi, Thương Uyên lúc đó rõ ràng có phần nóng vội, giống như sắp có nguy cơ ngay cả ông cũng không thể nào nắm chắc sắp sửa giáng xuống vậy.
- Yêu Yêu tỷ, ngươi có biết lai lịch của sư phụ hay không?
Chu Nguyên hỏi thử.
Thực lực của Thương Uyên thâm sâu khó dò, nguy hiểm mà ngay cả ông cũng không nắm chắc được, tất nhiên là phải vô cùng đáng sợ, cho nên Chu Nguyên cũng muốn biết thêm đôi chút, để còn tiện bề chuẩn bị.
Yêu Yêu nghe vậy thì trong mắt cũng xuất hiện chút mờ mịt, cô lấy ra một khối ngọc bội có phần cổ xưa trong ngực áo ra, bên trên ngọc bội có khắc một đóa hoa sen bảy màu, trông vô cùng sống động.
Cô vuốt ve khối ngọc bội kia, khẽ lắc đầu, thấp giọng nói:
- Hắc gia gia chưa bao giờ nói với ta.
Chu Nguyên cười khổ một tiếng, Thương Uyên và Yêu Yêu đều vô cùng thần bí, khiến cho hắn không cách nào tìm hiểu được.
Nhìn thấy tâm trạng của Yêu Yêu có phần sa sút, Chu Nguyên cũng không dám hỏi thêm nữa, vội chuyển chủ đề:
- Yêu Yêu tỷ, ngươi có biết tụ nguyên văn không?
- Tụ nguyên văn là nguyên văn nhất phẩm bình thường, có gì mà không biết.
Yêu Yêu nói.
- Vậy có tụ nguyên văn nào có hiệu quả tốt nhất nằm trong khả năng thừa nhận của ta không?
Hai mắt của Chu Nguyên sáng ngời, nhìn chằm chằm Yêu Yêu.
Bởi vì nguyên văn không thể khắc họa bậy bạ, giống như tố chất thân thể cỡ như Chu Nguyên, nếu như khắc họa một đạo nguyên văn tam phẩm lên người hắn thì cho dù có thôi động được đi chăng nữa cũng sẽ khiến thân thể bị thương nặng.
Yêu Yêu nghe thấy vậy thì im lặng suy tư một lúc, sau đó tiện tay phác họa một đạo nguyên văn trên không trung, nói:
- Đây là tụ nguyên văn mà ngươi đã dùng trước kia?
Chu Nguyên gật đầu, đạo nguyên văn do Yêu Yêu phác họa ra đúng là tụ nguyên văn bình thường nhất, cũng chính là loại mà giảng sư của Đại Chu Phủ đã khắc họa lên người bọn họ.
Yêu Yêu cầm bút nguyên văn thanh ngọc, giơ đuôi bút chống cằm, ngẫm nghĩ rồi nói:
- Tụ nguyên văn phân ra rất nhiều loại, ta đương nhiên biết loại có hiệu quả tốt hơn cái này.
Chu Nguyên lập tức hưng phấn, nhìn Yêu Yêu với vẻ trông mong:
- Vậy có thể khắc họa giúp ta hay không?
Nhìn thấy Chu Nguyên như thế, Chu Nguyên giơ tay ôm má, lộ ra vẻ trầm tư.
Chu Nguyên thấy thế thì lập tức hiểu ra, vội lấy một cái bình ngọc trong tay áo ra, nói:
- Rượu bách hoa, ta phải vất vả lắm mới tìm được nó đấy.
Yêu Yêu nhận lấy bình ngọc, khẽ ngửi một hơi, lúc này mới thỏa mãn cười tươi, ngọc thủ xoay tròn bút nguyên văn thanh ngọc, nói:
- Cởi áo ra đi.
Chu Nguyên cởi áo ra không chút do dự, trải qua quãng thời gian rèn luyện gần đây, thân thể của hắn cũng rắn rỏi hơn nhiều, cũng có có chút cơ bắp rồi.
- Đạo nguyên văn này của ta tên là băng hỏa tụ nguyên văn, cũng vào hàng đứng đầu trong số tụ nguyên văn nhất phẩm, bất quá phải chịu một chút đau đớn.
Yêu Yêu thản nhiên nói.
- Không sao hết, cứ làm đi.
Chu Nguyên nói thẳng.
Yêu Yêu gật đầu, cũng không dây dưa nữa, ngòi bút của bút nguyên văn lóe lên, phát ra ánh sáng nhàn nhạt, sau đó hạ xuống trên lưng Chu Nguyên, nương theo ngòi bút chuyển động, từng đạo nguyên ngân cũng dần dần hiện ra.
Theo vô số đạo nguyên ngân xuất hiện su lưng Chu Nguyên, Chu Nguyên cũng dần dần cảm giác được sau lưng của hắn giống như vừa lạnh lẽo lại vừa nóng cháy, vậy nên thân thể của hắn bắt đầu truyền đến cảm giác đau đớn kịch liệt.
Hí!
Chu Nguyên hít sâu một hơi, cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên thế này rõ ràng không dễ chịu chút nào.
- Được rồi.
Chỉ mới vài phút ngắn ngủi mà Yêu Yêu đã thu tay lại, ngòi bút vẩy lên, chỉ thấy trên lưng của Chu Nguyên lúc này xuất hiện một đạo nguyên văn phức tạp do vô số đạo nguyên ngân tạo thành, trên đạo nguyên văn kia giống như có thể thấy băng hỏa lưu chuyển, vô cùng kỳ lạ.
Theo đạo nguyên văn kia hình thành, Chu Nguyên quả thật cảm giác được nguyên khí trong thiên địa ở xung quanh bắt đầu hội tụ lại về phía hắn, hiệu quả thế này mạnh hơn hẳn so với tụ nguyên văn bình thường.
- Qủa nhiên rất lợi hại!
Trong mắt Chu Nguyên lóe lên dị sắc, hiệu quả của đạo băng hỏa tụ nguyên văn này mạnh hơn gấp mấy lần so với tụ nguyên văn bình thường!
- Có đạo băng hỏa tụ nguyên văn này thì lần này đến Thác Ngọc Linh, số lượng ngọc tủy chi khí ta có thể hấp thu được cũng sẽ nhiều hơn!
Chu Nguyên cảm thấy hưng phấn, dù sao thì giáp viên bọn họ chỉ có ba canh giờ tu luyện ở Thác Ngọc Linh, hắn không thể ăn gian được về mặt thời gian thì cũng chỉ có thể cố gắng khiến cho bản thân mình hấp thu được nhiều ngọc tủy chi khí hơn trong vòng ba canh giờ này.
- Đáng tiếc, ba canh giờ vẫn ngắn quá, nếu như có thể lâu hơn một chút thì thời gian ta có thể đả thông đệ tứ mạch cũng sẽ được rút ngắn rồi.
Chu Nguyên nói với vẻ tiếc hận.
- Hiệu quả của băng hỏa tụ nguyên văn này thật không tệ chút nào, nếu như có thể cho Tô Ấu Vi một đạo luôn thì chắc là cô ấy cũng có thể nhanh chóng đả thông được đệ ngũ mạch rồi.
Nghĩ tới đây, trong lòng của Chu Nguyên cũng rục rịch, thiên phú tu luyện của Tô Ấu Vi rất cao, hắn đương nhiên cũng không muốn để cô bị ảnh hưởng.
- Yêu Yêu tỷ à….
Chu Nguyên nhìn về phía Yêu Yêu, nói:
- Có thể khắc thêm cho một người bạn khác của ta một đạo băng hỏa tụ nguyên văn này được không?
Yêu Yêu nghe thấy thế thì lập tức nhíu mà, nói thẳng:
- Đừng có mơ.
Cô thích sạch sẽ, nếu như không phải vì ở cùng với Chu Nguyên đã lâu thì cô cũng sẽ không khắc họa nguyên văn cho hắn.
Chu Nguyên vội nói:
- Đó là một nữ hài.
Nghe thấy là nữ hài thì sắc mặt của Yêu Yêu mới dịu đi một chút.
- Yêu Yêu tỷ suốt ngày chỉ ở trong vương cung thế này cũng buồn lắm nhỉ, đúng lúc có thể đến Đại Chu Phủ cùng ta, dạo chơi giải sầu đấy.
Chu Nguyên tranh thủ bồi thêm.
Yêu Yêu do dự một lúc, cô ở trong vương cung này cũng hơn một tháng rồi, quả thật có chút nhàm chán.
- Vậy thì được, thế thì ta sẽ di theo ngươi, bất quá ta chỉ giúp một người thôi đấy.
Yêu Yêu gật đầu, bất quá vẫn phải nói trước cho chắc, lỡ như đến lúc đó Chu Nguyên lại lôi ra bảy tám cô gái thì cô sẽ phát điên mất.
Chu Nguyên vội gật đầu, trong lòng thở phào nhẹ nhõm, giúp một người là đủ rồi, hắn cũng chỉ muốn giúp Tô Ấu Vi mà thôi, những người khác thì chờ sau này hắn học được đạo băng hỏa tụ nguyên văn này xong, nếu như quan hệ tốt thì có thể cân nhắc giúp đỡ một phen.
Truyện khác cùng thể loại
22 chương
144 chương
672 chương
94 chương
440 chương
3723 chương