Nguyên Thủy Thời Đại
Chương 3 : Đội thợ săn trở về
Minh Vũ cũng không có ngăn cảng nàng ta, hắn chỉ dùng con dao xương kia trực tiếp mổ bụng mấy con cá da trơn kia ra, moi ruột, móc mang sau đó lại nhét mớ ruột mang kia vào trong cái lợp, rồi đó trực tiếp ném cái lợp xuống suối.
Một loạt hành động của hắn thu hút ánh mắt chăm chú từ đám dã nhân xung quanh.
Chưa đầy 30 giây sau, cả lòng suối sôi trào, có không ít bọt khí cùng bùn dất trồi lên, sợi dây trên tay hắn không ngừng co giật.
“ kéo! Giúp ta!” miệng phát phát ra những từ ngữ rời rạch.
Thế nhưng đám dã nhân cũng không có ngu ngốc lắm, bọn hắn biết đây là cách mà tên nhóc này bắt cá. 4 5 người xung quanh cùng nhay hợp sức lôi chiếc lợp lên.
Lần này thu hoạch ngoải sức tưởng tượng, trong cái lợp dài 1m kia lúc này đã đầy ắp cá, có ít nhất 20 con trong đó.
Quả thật loài cá da trơn là một loài ăn tạp, mồi dụ càng có mùi tanh hôi thì càng kích thích bọn chúng, khiến cho bọn chúng càng điên cuồng hơn.
Lúc này tại bên bờ suối có mặt hơn 30 dã nhân, tất cả mỗi người một việc không ngừng diệt sát những con cá da trơ trên bờ, đồng thời theo cách Minh Vũ làm bọn bọ móc ruột thả vào trong chiếu lợp rồi thả xuống suối.
Nhìn số lượng cá ngày càng nhiều, cả đám dã nhân điên cuồng gào hống, thần thái cực kỳ vui tươi. Còn đối với Minh Vũ thì trong ánh mắt bọn họ tràn ngập sự kính trọng.
Ai bảo cái thời đại này lương thực là thứ quan trọng nhận, kẽ nào tìm ra được nhiều lương thực, thì kẻ có sẽ có đại quyền.
Trong mắt bọn họ Minh Vũ đã không còn là một đứa trẻ vừa mới mất mẹ nữa, mà là một nhân vật quan trọng có sức ảnh hưởng ngang với Klu thống lĩnh đội thợ săn.
Chừng nữa tiếng sau, Vu cô gái lúc nãy cũng đã chạy tới, trên mặt Vu lúc này mang theo một nét kinh nghi và vui mừng. khi nhìn thấy trên bờ toàn là cá, có tất cả hơn trăm con, mà số lượng không ngừng gia tăng.
Hắn không thể tin vào mắt mình, giống như là lão đang mơ, thế nhưng tiếng hò hét lại mang lão về thực tại, đây chính là sự thực, Đá Lớn bộ lạc có thể bắt cá vào mùa lá vàng. Đây chính là một việc đại sự kiện.
Sau đó Vu lão nhìn về Minh Vũ, lão chỉ chỉ trỏ trỏ, ý bảo tại sao Minh Vũ có thể làm được.
Minh Vũ cũng không có ngần ngại mà khoa chân múa tay một hồi. ý bảo, tối hôm quanh Thần linh chỉ bảo hắn làm như thế dùng võ cây và cành cây nhỏ làm bẫy bắt cá vào mùa thu.
Hắn cũng không biết Vu có hiểu được ý của hắn không, thế nhưng hắn không ngừng chỉ lên trời, ý bảo là mình là do thần linh chỉ dạy.
Ngay sau đó Vu lập tức quỳ xuống ngửa mặt lên trời gào rống cái gì đó, sau đó là điên cuồng ngập đầu xuống dưới đất, các dã nhân cũng ngay lập tức quỳ xuống giập đầu, giống như bái tạ thần linh đã ban cho bọn họ thứ ăn.
Sau đó Vu ra lệnh không được bắt cá nữa, thu thập tất cả rồi trở về, ngay cả thần vật cũng được Vu tự mình mang về hang đá.
Chiếc lợp cá được đặt ngay ngắn trên vị trí cao nhất trên mõm đó, xung quanh nơi này có không ít đồ đằng hình vẽ, xem ra nơi này là nơi cúng tế của Đá Lớn bộ lạc.
Vu đốt một đống lửa thật lớn sau đó không ngừng nhảy múa, nhưng hành động quái dị, còn các dã nhân khác thì quỳ xuống giập đầu không dám ngươi đầu lên.
Vu nhảy múa chừng 10 phút, sau đó lão ra lệnh cho các dã nhân đem cá bắt được đem đi nướng lên. Khi làm hết mọi việc thì mặt trời cũng đã xuống bóng, mà lúc này Minh Vũ cùng đám nữ nhân cùng mấy đứa nhỏ đi thu thập cành cây nhỏ và vỏ cây, để tối nay hắn sẽ chỉ dạy cho bọn họ cách làm lợp thuận tiện cho việc bắt cá.
Lúc này theo ánh chiều tà đội thợ săn cũng đã trở về, thế nhưng lúc này đội thợ săn không có một chút hào hùng như hồi sáng, mà mang theo một chút bi thương. Đôi thợ săn ban đầu có 15 người, vậy mà giờ này chỉ còn 13 người, hơn nữa trong số 13 người đó thì có hai người trên thân hình tràn đầy vết thương.
Klu là người dẫn đầu, trên thân thể cũng có không ít thương tổn, nhưng may thanh là bị thương ngoai da, ngoài việc xuất tý huyết, còn mọi việc khác thì không đáng ngại.
Klu đi đến trước mặt Vu quỳ xuống, hắn không nói một lời. hắn biết hôm nay đội thợ săn bị tổn hao thêm 2 thành viên, không những không mang một con mồi về, thậm chí còn ảnh hưởng đến kế sinh tồn của toàn bộ bộ lạc trong mùa đông khắc nghiệt.
Hắn cảm giác mình thật bất lực, thân là một người lãnh đạo của bộ lạc Đá Lớn vậy mà hắn không làm tròn trách nhiệm của mình, hắn cảm giác mình thật có lổi, không có một chút mặt mũi nào đối diện với nhưng người trong bộ tộc đã tin tưởng vào hắn, nước mắt của hắn không ngừng chảy dai trước Vu.
Vu khẽ vỗ tay lên vai hắn, giống như là an ui. Sau đó lão khẽ phất phất tay cho đám người thợ săn mệt mỏi bước vào trong hang.
Cả một đám buồn tuổi bước vào trong hang, xem ra tối nay có khả năng lớn nhất là ăn một nửa bụng. thế nhưng bọn họ bước vào hang thì mùi cá nướng tràn ngập khắp hang đá.
Bọn họ ánh mắt ngạc nhiên nhìn một đống cá nướng đang trải dài trên ụ đá phía trên cao.
Klu dường như không tin vào mắt mình liên tục dụi dụi, sau đó hắn tát một cái thật mạnh lên mặt mình, để xem đây có phải là mơ không, thế nhưng đây chính là hiện thực. cá, toàn là cá nướng, có hơn trăm con.
“ cá! Cá! cá!” Klu lắm bắp nói không nên lời.
Sau một hồi giải thích Klu đã hiểu rõ cá từ đâu mà ra, hắn nhìn Minh Vũ với một cái nhìn đầy thâm ý.
Đội thợ săn trở về, bữa tối bắt đầu, tất cả người trong bộ lạc quây quần ngay bên đông lửa, dựa theo cấp bậc mà phân ra ngồi. người ngôi cao nhất chính là Vu, tiếp theo đó là Klu, nhưng hôm nay lại khác, Minh Vũ ngời ngai tại vị trí của Klu. Đồng thời Klu cũng tháo chiếc mũ có chiếc lông chim trên đầu của mình giao cho Minh Vũ. sau đó hắn trổ về vị trí kế bên ngồi xuống đợi phân phát thức ăn.
Chiếc mũ lông chim kia chính là biểu tượng của thủ lỉnh Đá Lớn bộ lạc. người nắm giữ chức vị này sẽ có quyền phân phát thức ăn, có quyền sinh sát những thành viên phạm tội trong tộc.
Vu lão chỉ nhìn một lát, tuy có chút bất ngờ, thế nhưng lão cũng không hề phản đối. một bộ tộc được thần linh chỉ điểm, thì những ngày đói rách sẽ không còn nửa, mùa đông sẽ không còn đồng tộc chết vì đó chết vì lạnh nữa.
Còn đối với Minh Vũ cũng có ấn tượng về động thái này của Klu, hắn biết chiếc mũ lông chim kia có sức ãnh hưởng như thế nào trong bộ lạc Đá lớn.
Hắn trầm ngâm một hồi lâu, rồi mới dùng hai tay nhận chiếc mũ lông chim, đội lên đầu chính thứ nhận chức vị thủ lĩnh bộ lạc Đá Lớn, người có quyền lực thứ hai sau Vu.
Nhìn thấy hắn đội chiếc mũ lông chim lên đầu, toàn bộ người trong bộ lạc đều rống lên không ngừng, giống như là đang ăn mừng báo hiệu một thời đại mới của Đá Lớn bộ lạc.
Sau màn hô hoán thì, Minh Vũ tiếp nhận công việc của Klu, là phân phát thức ăn. Hắn lựa cho cá to nhất, lớn nhất dùng để cúng tế “thần Linh” tiếp theo đó là cho Vu và Klu.
Tiếp theo Klu là Orc, Orc là một trong những thợ săn có sức mạnh kinh khủng, sức mạnh của hắn ngan ngửa Klu, thế nhưng khuôn mặt hắn lại lộ ra nét mặt đần độn ngu si, hẳn là do vấn đề trung huyết tạo thành.
Orc chăm chú nhìn chiếc mũ lông chim trên đầu Minh Vũ tràn đầy sự ngưỡng mộ, đồng thời mùi cá nướng khiến có hắn không ngừ chảy nước bọt.
Tiếp nhận một con cá chừng 2kg, hắn không ngừng ăn ngấu nghiến, giống như là đói được ba ngày.
Đội thợ săn tính luôn cả Klu chỉ còn 13 người, trong đó có 10 người khỏe mạnh, 3 người còn lại bị thương khá là nặng, trong thời gian ngắn không thể lao động được.
Phụ nữ thì gấp 3 lần đàn ông, có khoảng 35 người phụ nữ trong độ tuổi từ 18 tới 38, số còn lại là trẻ em từ 3 tuổi đến 14 tuổi, trong đó có Minh Vũ. còn lại là người già tuổi trên 40 sức lao động khá là kém. Không thể vào được đội thợ săn chủ lực hoặc làm các công việc nặng nhọc.
Trong lúc vừa phân phát thức ăn, vừa quan sát, Minh Vũ âm thầm tính toán công việc sắp tới. trong gian đoạn cuối mùa thu này hắn có hàng tá chuyện phải làm, hắn cần phải có thời gia để quy hoạch và sắp xếp lại mọi thứ.
Lúc ăn tối xong thì bầu trời đã sập tối, Klu cùng với Orc cùng nhau hợp lực đóng cửa đá lại để đảm bảo an toàn cho bộ tộc. trong hai ngày liên tiếp bộ tộc Đá Lớn liên tiếp bị Sói Nanh kiếm tấn công tổn thất hơn 3 người. khiến cho trong lòng người dân bộ tộc hoang mang.
Lúc này mọi người đang tập trung tại đống lửa, Minh Vũ ngồi tại vị trí cao nhất bắt đầu hướng dẫn các thành viên trong bộ tộc làm chiếc Lợp thần khí để bắt cá.
Thành phần bao gồm là dây được làm từ vỏ cây và nhửng que cây dài nhỏ, mãnh có khả năng uống dẻo. vừa chỉ dạy vừa làm, vì thế nên rất là lâu, chiếc thần khí thứ hai mới hoàn thành, còn phía dưới thì chẳng đâu vào đâu cả, bởi vì tay bọn họ không đủ khéo léo nên rất khó mà làm được trong một lần duy nhất. thế nhưng như vậy cũng làm cho Minh Vũ hài lòng.
Bóng đêm ập xuống, trong hang động chỉ còn tiếng ngáy ngủ. đôi khi còn xem kẽ những tiếng rên rỉ nhỏ nhẹ trong đêm. Bộ lạc Đá Lớn chìm trong giấc mộng. mơ về một ngày mai tràn hy vọng.
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
72 chương
74 chương
316 chương
50 chương
96 chương