Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 12 : Phiền Phức Tìm Tới Cửa

Nguyệt Nhi lúc này vừa đem lực lượng trong thịt của Tiểu Hùng chuyển hoá xong, vưng chắc đem luyện nhục giai đoạn đánh xuống cơ sở. Lúc này nàng đang xếp bằng, bắt đầu Lĩnh ngộ Tịch Diệt Thiên Kinh, thể chất của nàng chính là trời sinh liền gắn với bộ Thiên Kinh này, chỉ thấy xung quang Nguyệt Nhi lúc này bốc lên từng đạo khí vụ đỏ như máu, cỏ cây tiếp xúc liền khô héo, hoá thành cát bụi. Doanh Thiên thấy vậy liền đem lực lượng phong lại trong 1 vùng, tránh lực lượng tịch diệt khuếch tán ra ngoài. Tiểu Hùng thì là 1 bên đau khổ, nó biết Nguyệt Nhi đã đem giai đoạn luyện nhục luyện xong. Ngày mai cái tên kia nhất địch sẽ đem nó rút xương cho nàng luyện cốt. Nghĩ tới cỗ đau đớn kia nó liền run bần bật. Doanh Thiên cũng đã bắt đầu cần phải đem thực lực khôi phục lại. Hắn hiện tại chiến lực liền không thua kém Hợp Đạo Thánh Đế 1 chút nào, nhưng đó là trong trường hợp hắn đem đại đạo vận dụng. Còn bản thân hắn chiến lực thực tế lúc này tương đương khó coi. Đem đại đạo vận dụng nhiều có thể sẽ gây tới Thiên Đạo dò xét ra. Gây tới nhiều phiền toái k cần thiết. Nếu là hắn thời kỳ đỉnh phong liền k e sợ điều gì. Tiếc là lấy hắn lúc này thực lực nếu là bị Đám người kia để ý liền khó bước. Hắn xếp bằng ở đó. Bắt đầu vận chuyển công pháp. Công pháp của hắn là hắn hao tốn mấy cái kỷ nguyên đem toàn bộ trong thiên địa thiên kinh tìm tới. Sau đó lại hao tốn vô số tuế nguyệt mới đem những cái này thiên kinh dung hợp lại với nhau. Lại đem hắn bản thân sáng tạo ra vô thượng công pháp dung hợp thêm vào. Có thể nói hắn bộ công pháp này là thiên địa đứng đầu nhất công pháp. Vạn cổ đến nay chỉ có 1. Hắn đặt tên là Nguyên Thuỷ Hỗn Độn Thiên Kinh, công pháp vừa vận chuyển hắn liền bắt đầu hấp thu thiên địa linh khí. Chính là 1 cái hô hấp liền đem cả Cửu Hà Giới Linh Khi hấp thu hết không còn 1 tia. Việc này làm sinh linh Cửu Hà Giới vô cùng kinh hãi. Những cái kia Linh Đế,Linh Hoàng,.... đang bế quan cũng vì đó mà giật mình. Thiên địa linh khí là cỡ nào nhiều vô tận. Thế mà tự nhiên biến mất hết thử hỏi ai không giật mình kinh hãi. Về phần Doanh Thiên thì là cười khổ, hắn có chút bất lực “Không đủ. Thiên Địa Linh khí quá ít, căn bản k đủ ta tu luyện. Nếu ta tu thêm 1 canh giờ liền cái thế giới này cũng bị ta hút khô mà sụp đổ” Mặc dù Cửu Hà liên tục sinh sản linh khí thế nhưng là k đủ chèo chống hắn tu luyện. Hắn cũng liền k tu luyện nữa. Đành đứng dậy với lấy 1 bình rượu bắt đầu uống. Ngay lúc này 1 cái thanh âm dễ nge vang lên “1 mình uống rượu, liền k buồn sao”. Doanh Thiên không ngoảnh lại, chỉ thản nhiên đáp “Cũng là buồn, nếu không tới uống 1 chén” Người tới là Ma Âm, nàng ở Táng Thần Chi Địa liền không có việc gì làm. Liền hỏi 1 vị thần vị trí của Doanh Thiên sau đó tới tìm hắn. Nàng biết nam tử này thực lực khủng bố, thế nhưng nàng lại nhìn ra được là hắn có chút cô đơn. Nàng cũng k hi vọng có thể trèo cao hắn. Chỉ đơn giản là muốn cùng hắn bầu bạn 1 chút. Thực tế Doanh Thiên cũng là cô đơn. Hắn đã từng nghĩ, để vô địch liền k cần những thứ kia tình cảm, thất tình lục dục, hắn từng yêu, từng hận. Buồn qua. Khóc qua, vui cười qua. Thế nhưng lại từng cho rằng những thứ đó không cần thiết trên con đường này. Vì thế hắn sáng tạo ra Huyền Thiên Vong Tình Thiên Thư, hắn đạt tới cảnh giới kia. Thái Thượng Vong Tình. Từ đó hắn trở nên lãnh khốc. Không có bất luận cái gì tình cảm. Người Thân quen của hắn cũng vì thế mà rời xa hắn. Khi hắn ở trong Thái Thượng Vong Tình tỉnh lại. Thì hắn đã là 1 người cô đơn. Hắn cảm thấy chính mình cô đơn. Hắn hoài niệm những thứ đã từng trài qua nhân sinh. Thế rồi hắn nhận ra, nếu sống mà không có nhân sinh vậy liền có ý nghĩa gì. Thế là hắn đem Thái Thượng Vong Tình phế bỏ. Lại tu lấy 1 viên Thuận Theo Tự Nhiên Chi tâm, buồn liền buồn, vui liền vui, tức giận liền tức giận. Bởi vì hắn đem mình coi là 1 cái phàm nhân. Hơn nữa còn là 1 cái rất tục phàm nhân. 2 người uống rượu. Trò chuyện 1 chút phiếm chuyện. Sau đó Doanh Thiên nói “Ngươi có hay không đồng ý làm ta thuộc hạ, ta hiện tại chính là đang cần người” Trải qua 1 cuộc trò chuyện nhỏ. Ma Âm cũng biết Doanh Thiên không phải là dạng câu nệ tiểu tiết kia, nàng k lập tức đáp ứng chỉ liền hỏi dò “Vậy ngươi có thể cho ta biết ngươi là ai chứ, còn nữa ngươi có phải là thần chuyển thế” “Hiện tại với ngươi biết nhiều liền k tốt. Ta có nói ra căn bản sẽ đem ngươi doạ sợ, ha ha. Có thể nói ta là bị người ám toán chút. Xem như là thần chuyển thế đi” Doanh Thiên cười. “Ta thật có thể theo ngươi sao, lấy ta chút thực lực này.....” Ma Âm có chút tự ti. “Yên tâm. Thiên phú của ngươi mặc dù kém. Thế nhưng là thể chất lại vô cùng đặc biệt.ta có thể đem ngươi tới độ cao ngươi chưa từng tưởng tượng” Doanh Thiên ẩn ý nói. “Nếu như vậy.... Bái kiến chủ thượng” Ma Âm quỳ xuống. “Sau này k cần hành lễ, còn nữa gọi ta là công tử, ta còn trẻ” Doanh Thiên cười nói với Ma Âm. “Vâng, công tử” Ma Âm kính cẩn nói. Doanh Thiên có chút trầm ngâm “Như vậy liền ban cho ngươi 1 cái Danh Hiệu đi, Thất Tinh Đế Thuẫn một trong Băng Tinh Thuẫn, thế nào” Ma Âm có chút lạ lẫm, lộ 1 vẻ k hiểu, nhìn ra đc Ma Âm không hiểu Doanh Thiên tiếp lời. “Chờ sau này ngươi liền hiểu, Hiện tại liền hoạt động chút gân cốt” nói xong liền đứng dậy vượn vai. Lại nói tiếp “Đã như vậy bố trí xong thiên la địa võng, k cần lại tiếp tục ẩn núp. Đi ra đi” Ma Âm giật mình k hiểu Doanh Thiên nói gì, thế nhưng những gì phát sinh làm nàng lập tức hiểu ra. Xung quanh xuất hiện lấy liên tiếp từng đạo bóng người. Trên thân mỗi cái khí tức đều cường hoành vô cùng. Cái yếu nhất cũng là nửa bước Linh Tôn. Hơn nữa còn là tới liền mấy trăm cái. Làm cho Ma Âm tái nhợt. Nàng biết những cái này hẳn là theo nàng từ Táng Thần Chi Địa đi theo. Nàng đánh giá thấp sự quan trọng của việc này. Mặc dù nàng rất cẩn thận thế nhưng là có người lấy thủ đoạn cao thâm che giấu làm nàng k thể phát hiện ra đã bị bám theo. Cuối cùng là mấy chục đạo thân ảnh xuất hiện cùng một chỗ. Linh lực đan xen vào nhau cực kỳ khủng bố. Đem Ma Âm ép tới không thở nổi. Cũng may Doanh Thiên vung tay liền đem uy áp hoá giải. Lúc này Ma Âm mới thở dài 1 hơi. Đứng đầu một người bước lên phía trước mỉm cười nói với Doanh Thiên “Các Hạ thực lực quả nhiên k tầm thường, có hay không hứng thú trở thành Cung Phụng của Thần Điện” “Một cái tiểu điện mà thôi, liền cũng dám xưng là thần điện. Còn muốn ta làm Cung Phụng, căn bản là k có tư cách này” Doanh Thiên k để ý nhàn nhạt dạo. Lời này đi ra đem mấy cái này đều là tức giận vô cùng. Ở Cửu Hà Giới Thần Điện là có đc chí cao vô thượng địa vị, trong mắt sinh linh thì đây là thánh địa tu luyện. Ai k muốn gia nhập Thần Điện. Thế mà tên kia lại dám bôi bác thần điện. Đây là trắng trợn nhục nhã thần điện. Ngay lập tức 1 cái có chút tuổi trẻ bước lên chỉ vào Doanh Thiên “To gan, lại dám bất kính với thần điện. Ngươi đây là muốn chết” Hắn tên là Tư Đồ Giai. Tu vi là Linh Đế sơ giai, hắn chính là Thần Điện thần tử. Sau này chính là Điện Chủ người thừa kế. Hắn đây là muốn lập uy để những cái kia không phục trưởng lão nhìn nhận hắn. “Giai Nhi, không đc vô lễ. Chúng ta đến đây có chuyện khác cần làm” 1 cái nam tử mặc hắc bào ngăn lại Tư Đồ Giai. Nam tử này căn bản k thấy rõ mặt mũi của hắn, đầu đội Hắc quan. Trên người hắn Linh Lực ở trong đám người này chính là cường hoành nhất. Giơ tay nhấc chân liền khiến Thiên Địa Linh Khi dao động theo. Ma Âm nhìn nam tử này ánh mắt co rụt lại. Nàng biết hắn là ai. Hắn là Thiên Hà Thần Điện vị điện chủ kia.Hắn tên là Lôi Tịch, k ngờ hắn như vậy mà đích thân giáng lâm. Nắm xưa đã từng 1 lần gặp hắn, Khi đó hắn thực lực là Linh Thánh Trung Giai, hiện tại trên thân hắn đã bắt đầu có 1 tia thần vận lượn lờ. “Không lẽ hắn đã bắt đầu chạm tới cánh cửa kia” Ma Âm thầm nghĩ. Lôi Tịch 1 bộ hoà hảo nhã ý nói với Doanh Thiên. “Tin tưởng các hạ là k muốn đối địch với chúng ta. Chúng ta chỉ muốn hỏi thăm chút tin tức đồ vật mà thôi” Doanh Thiên đem miếng gỗ kia lấy ra. “Các ngươi là muốn thứ này” đồ vừa lấy ra ánh mắt Lôi Tịch trở nên sáng trắng, hắn trên thân khí tức lập tức trở nên lăng lệ. Có đc món đồ này hắn sẽ đc ban thưởng cực lớn. Có thể giúp hắn vượt qua cánh cửa kia. Thành tựu Thông Thần. Nghĩ tới cảnh giới kia. Hắn cũng là giữ k đc bình tinh. Lập tức nói ra “Đem đồ giao ra liền tha ngươi khỏi chết,nếu không liền đem ngươi trấn sát” “Thế nào, dụ dỗ k đc liền muốn đoạt” Doanh Thiên trên mặt lộ 1 đạo ý cười. Tư Đồ Giai quát lạnh “Ngươi rốt cuộc giao hay không giao” “Không Giao” Doanh Thiên lắc lắc đầu. “Vậy ngươi muốn chết như thế nào đây, khải trận” vừa nói Tư Đô Giai vừa 2 tay kết ấn khởi động đại trận. Chính là để trấn sát Doanh Thiên, cũng ngăn hắn chạy đi. “Ta muốn thế nào chết liền ta cũng chưa nghĩ tới nha. Nhưng ta là biết các ngươi hôm nay liền chết chắc” Doanh Thiên vừa nói vừa đem tay áo vén lên. 1 bộ muốn đánh nhau. Chỉ thấy lúc này đại trận đã hoàn tất khởi động đem 1 vùng này hoàn toàn bao trùm lấy. Trong trận sát cơ luân chuyển, bất cứ khi nào đều có thể đánh ra công kích mạnh nhất đem Doanh Thiên đánh giết. Xung quanh đại trận mỗi 1 phương vị trận pháp đều có cường giả toạ trấn. Ngay lúc này đồng loạt kết ấn, 1 cỗ linh lực bắt đầu hội tụ lại trên đầu Doanh Thiên sau đó lấy 1 thế lôi đình oanh xuống hắn. 1 tiếng nổ lớn vang lên, sóng linh lực xung kích ra ngoài liền đem 1 vùng này đất san phẳng. Khói bụi tan đi liền không Thấy Doanh Thiên đâu nữa. “Hừ, k chịu nổi 1 kích” Tư Đồ Giai cười lạnh. Ngay lúc này trong đám người có 1 người mặc áo choàng trắng mở mắt ra hô lên “Cẩn Thận” Tư Đồ Giai kịp phản ứng, hắn chỉ cảm thấy 1 cỗ tử vong khí tức bao trùm linh hồn hắn.