Ngút Trời
Chương 161 : Vô đề
Chào mọi người!… mọi người khỏe không?
Không biết mọi người có đợi truyện của Au không nhỉ? Hai câu hỏi cọc lốc qúa phải không ạ?
Trải qua một loạt biến cố Au tưởng chừng mình đã ngã rồi, nhưng không ngờ Au vẫn đứng lên được bất ngờ quá.
Từ khi có biến cố Au bỏ tất cả các hoạt động, đầu tiên là zalo rồi đến Facebook đến nữa là watpab và cuối cùng là xã hội, Au đóng lòng mình lại, Au đóng tai Au lại để Au không cần nghe và không cần cảm nhận những thứ xung quanh nữa.
Mọi người có biết vì sao không?
Bởi vì, Au thường mệt mỏi khi quá sức. Quá sức xảy ra khi Au tự đòi hỏi ở bản thân và cuộc sống quá nhiều, để rồi thất vọng và chán ghét chính mình. Các bạn có hiểu không? Au cảm thấy chúng ta đang sống trong một thời đại mà tự buộc tội bản thân chỉ vì ba thứ, gia đình, cuộc sống và tình cảm. Những thứ đó khiến chúng ta mất thời gian và không thể tiến tới phía trước. Vấn đề là Au không nhìn nhận ra sai lầm của mình để khắc phục. Có ai là không phạm sai lầm? Chỉ ra được nguyên nhân, điều đó mới hữu ích, nhưng Au làm không được.
Cuộc sống bận rộn cũng không cho Ai nhiều không gian, thời gian để yêu đương Au lại không có thời gian để quan tâm bản thân. Vì vậy những gì Au đang có Au đang làm được đã là một nỗ lực.
Thực tế cuộc sống rất đơn giản, Au có công việc, có gia đình để chăm sóc, bạn bè để vui chơi có người yêu để bầu bạn đó là những thứ căn bản làm nên hạnh phúc của một con người. Đừng cố tìm kiếm những điều cao xa hơn để lại chìm vào bi quan khi không nhận ra hạnh phúc thực tại nhưng Au vẫn không làm được.
Các bạn biết không? Au hoàn toàn chìm, Au chìm tận dưới đáy của cái gọi là biến cố, biến cố qua đi cũng giống như cơn đại hồng thủy cuốn trôi đi tất cả những thứ Au cố gắng gầy dựng, nó nuốt trôi tất cả.
Au thu mình vào một góc phòng và cố gắng suy nghĩ làm cách nào để mình chấp nhận sự thật khi có quá nhiều biến cố như thế.
Tâm trạng quả thật quá mệt mỏi, con người một khi bị áp lực thì luôn xuất hiện hàng đống suy nghĩ linh tinh, thì im lặng là cách tốt nhất để tâm hồn được bình yên giữa bộn bề cuộc sống
Bước qua đau thương Au càng trở lên cứng cỏi, nhưng trong thâm tâm Au mệt mỏi biết nhường nào.
Và lúc quá mệt mỏi Au luôn có một câu nói cho mình.
Nếu mệt mỏi quá rồi thì hãy tạm nghỉ ngơi đi cô gái. Đừng lúc nào cũng gồng mình lên chịu đựng tất cả như vậy, im lặng là cách tốt nhất lúc buồn chán để nhận ra ai là người cần ta và bên cạnh ta
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
199 chương
351 chương
308 chương
39 chương
17 chương
352 chương
159 chương