Người Tôi Yêu Tên Vương Tuấn Khải
Chương 6 : Đi sang nhật
Buổi sáng hôm nay thời tiết rất đẹp, những chiếc lá vẫn còn vương những giọt xương sớm, trong căn phòng nó nheo mắt tỉnh dậy cơ thể mệt nhoài,người nó đã nóng rồi gìơ còn nóng hơn, nó lấy khăn ra khỏi trán,nhìn sang bên cạnh Khải đang cầm tay nó nó rút tay mình ra tay Khải nhẹ nhàng để anh không bị đánh thức nhìn Khải ngủ ngon quá nên nó không lỡ, nhìn khuân mặt Khải lúc này thật đẹp trai như một thiên sứ lạc xuống trần gian đẹp không tì vết, có lẽ ông trời đã sinh ra một người như anh để có thể hạ gục tất cả trái tim của những cô gái.
Khải vẫn ngủ có lẽ anh đã rất mệt mỏi hôm qua chắc anh đã lo cho nó,nó mỉm cười lấy cái chăn bên cạnh đắo cho Khải để Khải được ấm
Nó bước vào phòng tắm làm vscn cơ thể rã rời nhưng nó vẫn cố như chưa có chuyện gì sảy ra, 5p sau nó ra ngoài nó ngó xung quanh như tìm thứ gì đó Khải đã dậy và đi đâu rồi, nó bước xuống nhà thấy hai cô bạn đáng ghét của mình với Anh Hai ba người họ đang xem phim, bên cạnh là ba chiếc vali
Nó đi xuống chỗ anh hai
Buổi sáng vui vẻ anh hai, buổi sáng vui vẻ tụi bay
Buổi sáng vui vẻ -- cả ba đồng thanh
Em..Tuyết Nhi em sao vậy nè khuân mặt anh sao quá người còn nóng nữa -- Nam lo lắng hỏi đứa em gái của mình
Em không sao em khỏe lắm -- nó lắc đầu mỉm cười nhạt mồ hôi nhễ nhãi túa ra khuân mặt xinh xắn của nó
Còn nói không sao nhìn mày nè chắc trúng gío rồi -- Hyun nói
Còn..chân mày làm sao thế kia -- Băng nói
Sao em bị như vạy nói anh nghe ai ăn hiếp em để anh dạy cho nó một bài học -- Nam xaén tay Áo như chuẩn bị xuất trận
Mấy người này thi nhau hỏi khiến nó không trả lời kịp luôn nó lắc đầu không sao cho qua,ba nhười kia thì biết nó lắc đầu là cố che giấu để không ai phải lo lắng nó luôn vậy ngoài thì cứng rắn mạnh mẽ trong thì cần được bảo vệ
Sao ba người lại.. Vali làm gì thế định đi đâu à -- nó nói lảng tránh,rồi chỉ vào ba chiếc vali to đùng kia
À anh định cho năm chúng ta đi Nhật một chuyến cũng như đi lôi cái thằng chết bằm kia về à không Thằng Hoàng Anh chắc em không biết đâu có ỗi Khải,Hyun biết thôi,chắc phải hoãn em ốm vậy mà đi sao được-- Anh nói một thôi một hồi như sợ người khác cướp lời
Không anh với ba người kia đi đi em không sao mà anh tính đi mấy ngày
5 ngày lúc đó ba về anh cũng về vào ngày đó ngày giô của mẹ mà
Anh cứ đi chơi đi em ở nhà mình cũng được,
Nhưng -- cả ba người đồng thanh mặt vẻ lo lắng nó phì cười vì thái độ quan tâm cho nó,nó lăc đầu rồi cười ba người cũng đành chịu thôi đấu sao nổi với nó
Khải bước xuống với trang phục giản dị thường ngày chiếc Áo trắng xắn tay Áo lên, quần jean hôm nay thời tiết ấm lên anh mặc vậy thôi
Khải sao mày còn không chuẩn bị đi -- Nam lên tiếng
Tao không đi được tao còn nhiều việc mày với Băng và Hyun đi đi
Ừ đi thôi Băng, Hyun -- Nam nắm tay Hyun đứng lên bàn tay thon gọn lại nằm trong tay anh Hyun có cảm giác lạ tim đập loạn một nhịp chẳng lẽ cô yêu anh rồi sao
Để em tiễn -- nó đứng lên
Thôi em đang ốm ở nhà đi Khải ra đây tao bảo -- Nam vẫy vãy Khải lại gần. Khải cũng ra ngoài theo ý Nam
Chăm sóc em tao cho tốt vào em tao mà làm sao tao chôn sống mày đấy, em ấy ghét.*&#, thích món *&#£, #%&*€¢£¥¶¥£€°*&%&# -- Nam nói một chằng
Thôi thôi xin mày biến luôn cho tao nhờ, mày nói từ nãy gìơ biết bao nhiêu lần rồi không-- Khải nói
Có 19,5 lần mà thiếu nửa đoạn nữa tao nhắc nốt cho tròn 20...-- Nam đang định nói tiếp thì Khải ngắt lời
Thôi! Mày cũng biết là mày nói bao nhiêu lần nữa hả, mày nghĩ gì mà tao không nhớ được mày nói một lần thôi tao cũng nhớ rồi, nhanh còn 20p là đến gìơ bay..-- Khải đang nói thì Nam chạy vụt kéo hai người kia đi " chết cha tôi rồi muộn chuyến bay mất đến muộn thì cô như tôi tàn thằng chết tiệt kia sẽ không tha cho mình mất"
Taxi dừng - Nam vẫy taxi,chiếc xe tới gầm lại cả ba nhảy tọt luôn vào xe
Chiếc xe lăn bánh anh thì cứ hối làm cho bác lái xe không tập trung bác lái nhanh rồi nhưng anh vẫn nói là chậm
Bác bác dừng lại cháu lái cho cho nó nhanh -- anh nói,Bác thì vừa mở cửa cái đã bị anh đóng luôn rồi bác vòng ra sau để lên xe nhưng chưa kịp lên anh đã lái vụt đi làm bác phải chạy đuổi theo
Anh anh -- Băng vỗ vai anh
Trật tự để anh lái còn có 6p nữa thôi nè -- anh lái với tốc độ cực nhanh như đi đua xe
Băng thì thở dài nhìn ra sau tội nghiệp bác phải chạy mà đuổi theo
Cuối cùng cũng đến nơi anh rút chìa khóa xe quay sang " của bác cháu cảm.... " anh nói rồi nhìn quanh nhìn quẩn " ủa bác đâu rồi"
Xin hành khách chuẩn bị lên máy bay chuyến bay chuẩn bị cất cánh -- tiếng cô điệp Viên
Anh vừa nghe xong lấy luôn cái vali rồi nhắc hai đứa xuống chạy luôn vào trạm kiểm soát
Máy bay đã cất cánh cũng là lúc Bác lái xe chạy đến hai tay chống đầu gối cúi xuống thở dốc
" thằng mất dạy dám lừa tao, tao mà gặp lại thì băm tụi bay ra hàng trăm mảnh" Bác chửi rủa
Trên máy bay cả ba đứa đều hắt hơi cùng một suy nghĩ " Ai chửi mình thế ta"
...,,,
Truyện khác cùng thể loại
105 chương
14 chương
46 chương
120 chương
17 chương
64 chương
158 chương
21 chương