Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc

Chương 382 : CÔ VỀ TRƯỚC ĐI

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, sức hấp dẫn, ánh mắt cũng xẹt qua một chút nụ cười mập mờ, nhìn về phía cô, nói: “Hai năm không gặp, kiếm thuật của cô cũng tiến bộ.” Cố Di nhìn về phía Trang Hạo Nhiên hai năm không gặp, vẫn đẹp trai như thế, có phong phạm của một ông vua, trái tim của cô lại nhảy lên, nhìn về phía anh có chút nũng nịu nói: “Ở chỗ này, có thích chị gái nào hay không?” Đường Khả Hinh nghe lời này, liền không nhịn được nhìn về phía Trang Hạo Nhiên. Trang Hạo Nhiên nhìn về phía Cố Di, khẽ mỉm cười, nói: “Không có.” Sắc mặt của Đường Khả Hinh tối sầm lại. Tiêu Đồng nhìn sắc mặt của Khả Hinh, liền vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên gọi nhỏ: “Lão đại!” Trang Hạo Nhiên nghe tiếng gọi, liền quay đầu, nhìn thấy Tiêu Đồng trước, sau đó nhìn đến Đường Khả Hinh hôm nay mặc áo len màu đen cổ lọ, quần jean màu xanh dương, buộc tóc ngắn lên, lộ ra khuôn mặt trái xoan hết sức tinh xảo hoàn mỹ, mái tóc bên trái rũ xuống, càng lộ vẻ chín chắn và cá tính, trong tay ôm áo khoác vừa dầy vừa nặng nhìn mình, anh nhìn cô, hơi mỉm cười. Cố Di nhìn ánh mắt Trang Hạo Nhiên, liền có chút nghi ngờ quay đầu nhìn về phía cô gái có khuôn mặt nhỏ nhắn, lại hết sức xinh đẹp động lòng người ở sau lưng Tiêu Đồng, theo bản năng nhìn thấy bên má trái cô che giấu vết sẹo nhỏ màu hồng, có chút kinh ngạc. . . . . . “Cố tiểu thư, rất lâu không gặp.” Tiêu Đồng mỉm cười đi tới, nhìn về phía Cố Di, lễ phép cung kính nói. Cố Di nhìn về phía Tiêu Đồng, cười nói: “Tiêu Đồng vẫn như vậy, xinh đẹp trung thành, chỉ là tuổi cũng không nhỏ, đến lúc nên tìm bạn trai rồi.” Tiêu Đồng mỉm cười, nói: “Chuyện duyên phận không thể cầu, huống chi đi theo lão đại, đi khắp nơi, cũng không có cơ hội này.” “Nói giống như tôi rất ngược đãi cô.” Trang Hạo Nhiên cười nói xong, lại nhìn về phía Đường Khả Hinh, gọi nhỏ: “Khả Hinh?” “À?” Đường Khả Hinh ngẩng đầu lên, nhìn về phía anh, đáp nhẹ. “Tới đây!” Trang Hạo Nhiên giơ tay khẽ gọi cô. Đường Khả Hinh liếc anh một cái, liền ôm áo khoác, thật cẩn thận bước tới, cô có một loại cảm giác muốn hít thở không thông, vị Cố tiểu thư này, đối với lão đại rất quan trọng. Cố Di khẽ cười nhìn về phía Đường Khả Hinh đứng ở bên cạnh Trang Hạo Nhiên, giống như con chim nhỏ nép vào người, khéo léo đáng yêu, cô nói: “Không nghĩ tới, anh trở về nước thời gian không lâu, cũng đã thu hoạch được cô gái đáng yêu như vậy.” “Cô ấy tên Khả Hinh, là thư ký thân cận của tôi.” Trang Hạo Nhiên cười nói. Ánh mắt Cố Di chợt lóe, im lặng nhìn về phía Đường Khả Hinh. Đường Khả Hinh lập tức nhìn về phía Cố Di hơi gấp eo, gọi nhỏ: “Cố tiểu thư.” “Ừ.” Cố Di đáp nhẹ một tiếng, từ trước đến giờ cá tính cô sảng khoái, mà tư tưởng tiên tiến, đối với Đường Khả Hinh, lấy thân phận của nữ chủ nhân, đi về phía bên cạnh Trang Hạo Nhiên, tay nhét vào trong khuỷu tay của anh, mới cười hỏi: “Khả Hinh? Nói cho tôi biết, gần đây Tổng Giám đốc Trang của cô, có thích chị gái hấp dẫn nào hay không…?” Trang Hạo Nhiên không nhịn được mỉm cười. Mặt của Đường Khả Hinh đỏ lên, không biết nên nói gì. Cố Di nhìn vẻ mặt cô, lập tức có chút tức giận, nghiêng mặt nhìn Trang Hạo Nhiên, nói: “Xem ra! ! Thật đúng là có à? Anh không đổi tính xấu sao? Anh cũng không phải là Cổ Bảo Ngọc, tại sao nhiều phụ nữ như vậy ?” “Không nên dùng kiệt tác kinh điển bừa bãi! ! Tôi có rất nhiều phụ nữ lúc nào? Cô cũng biết, cũng chỉ có một!” Trang Hạo Nhiên vô tội nhìn cô cười nói. Cố Di lại nhìn anh, có chút tức giận nói: “Nhưng anh lại muốn quen biết rất nhiều! Nói, lần này là người phụ nữ như thế nào?” Trang Hạo Nhiên không nói chuyện, chỉ mỉm cười bước đi. Cố Di nhìn vẻ mặt anh, ban đầu có chút gấp gáp, nhưng trong chớp mắt, lại nghĩ thong suốt, kéo khuỷu tay của anh, cũng không sao cả, nói: “Thôi! Dù sao cũng không lâu!” Trang Hạo Nhiên quay đầu nhìn Cố Di, có chút mất hứng hỏi: “Làm sao cô biết?” Đường Khả Hinh cũng không nhịn được ngẩng đầu, đứng ở phía sau nhìn về phía bọn họ như đôi tài tử giai nhân, đây mới gọi là trời đất tạo nên, nhất là cô gái này, cả người lộ ra nhiệt tình phóng khoáng, rất xứng đôi với Trang Hạo Nhiên. “Kiểu phụ nữ gì, dám yêu anh chứ! Ngoại trừ tôi ra, chính là Tiêu Hào Oánh rồi !” Cố Di cười nói. “Quên đi.” Trang Hạo Nhiên không để ý cô, tiếp tục cười cười đi về phía trước, quẹo trái vào phòng VIP rửa mặt. Tiêu Đồng lại ngạc nhiên ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên nói: “Lão đại, không phải anh đã nói, cùng cậu chủ Tiêu chơi đấu kiếm sao?” Cố Di lập tức kéo chặt tay Trang Hạo Nhiên, quay đầu lại, nhìn về phía Tiêu Đồng, cười thật thoải mái nói: “Tôi muốn cùng Trang Hạo Nhiên ở chung một chỗ, ai dám ngăn cản!” Đường Khả Hinh nghe lời này, trái tim không khỏi nhảy lên. Trang Hạo Nhiên không để ý tới cô, chỉ cười kéo bên hông cô mặc trang phục đấu kiếm rất dày, đẩy cô về phía phòng VIP khác rửa mặt, mới nói: “Mau vào đi, mới vừa trở về nước, chưa điều chỉnh chênh lệch múi giờ, liền làm rối loạn kế hoạch xã giao với khách của tôi! Đi!” Cố Di lập tức đi vào phòng rửa mặt, lúc quay người nhìn về phía Trang Hạo Nhiên đứng ở trước mặt mình, khuôn mặt đẹp trai, ánh mắt sức hấp dẫn, cứ như tách ra một chút thời gian cũng không chịu nổi, nói: “Anh đừng chạy khắp nơi đấy! Đến lượt tôi thích thay bộ tây trang màu trắng, đi dùng điểm tâm với tôi, tôi muốn anh đút cho tôi.” Trang Hạo Nhiên nhìn về phía cô, không lên tiếng, chỉ mỉm cười. Cố Di cũng cười, đóng nhẹ cửa lại. Tiêu Đồng lập tức cười nói với Trang Hạo Nhiên: “Lão đại! Hôm nay rượu trắng “Người tình chi lệ” bên trang viên A Nhĩ Ti Tư được giải thưởng vàng toàn cầu!” “Tốt!” Trang Hạo Nhiên xoay người, có chút mệt mỏi đưa mũ đấu kiếm cho Đường Khả Hinh. Đường Khả Hinh đứng trước mặt của anh, giống như đang suy nghĩ gì, vẫn không nhúc nhích. Trang Hạo Nhiên yên lặng nhìn cô. Tiêu Đồng cũng ngạc nhiên nhìn cô, lại mỉm cười, vội vàng nhận lấy mũ đấu kiếm, nói: “Sáng sớm hôm nay Khả Hinh chúng ta chạy nước rút một giây sau cùng, đoán chừng hiện tại quá mệt mỏi.” Trang Hạo Nhiên nghe lời này, đột nhiên mỉm cười, đi vào phòng rửa mặt của mình, cởi trang phục đấu kiếm, mới nói: “Tối hôm qua cô ấy uống tốt như vậy, có thể đi làm cũng đã không tệ, tôi không có trông cậy cô ấy có thể đi làm như bình thường!” Lúc này Đường Khả Hinh mới lấy lại tinh thần, nhìn về phía bóng lưng của anh, đột nhiên trừng mắt. Tiêu Đồng mỉm cười đưa mũ đấu kiếm cho cô, nói: “Cô mau vào đi hầu hạ đi, tôi còn có việc bận rộn.?” “Tại sao là tôi vào hầu hạ?” Đường Khả Hinh đột nhiên không vui, không chịu! Tiêu Đồng nghe xong lời này, đã cảm thấy buồn cười nói: “Tại sao là cô? Bởi vì cô luôn luôn hầu hạ, pha cà phê, cùng anh ấy ăn cơm, sau đó cùng đi mua quả dương đào, cùng nhau chưng cất rượu, cùng nhau ngủ chung trên một cái giường . . . . . .” “Này. . . . . .” Đường Khả Hinh đột nhiên có chút lo lắng quay đầu, nhìn về phía phòng nghỉ ngơi của Cố Di, căng thẳng gọi cô. Tiêu Đồng cười nói: “Cho nên, cô đi vào hầu hạ đi, tôi đi trước!” Cô nói xong, cũng đã đi khỏi trước. Đường Khả Hinh nhìn bóng dáng Tiêu Đồng đi xa, suy nghĩ một chút, mới thở dài một hơi, ôm mũ đấu kiếm im lặng đi vào phòng nghỉ ngơi, vừa vặn liền nhìn thấy Trang Hạo Nhiên đứng ở trước tủ thay quần áo màu trắng, cởi ra trang phục đấu kiếm, mặc T-shirt màu trắng bó sát người cùng quần dài màu trắng, soi gương, im lặng không lên tiếng cởi đồng hồ đeo tay của mình. . . . . . Cô cũng không nói lời nào, chỉ đi tới, cầm mũ đấu kiếm treo xong, sau đó cầm trang phục đấu kiếm của anh, bỏ vào một trong rương thép ở bên cạnh, khóa lại, ở phía trên rút ra tờ giấy nhỏ, viết tên Trang Hạo Nhiên, đợi lát nữa, nhân viên làm việc sẽ tới dọn dẹp và giặt khô. . . . . . Trang Hạo Nhiên quay đầu, nhìn bộ dáng Đường Khả Hinh im lặng, liền cười hỏi: “Tỉnh rượu, không từ chức nữa hả ?” Đường Khả Hinh không để ý tới anh, đẩy cái rương tới một bên, sau đó quay lại trước mặt của anh, đoạt lấy đồng hồ đeo tay của anh đã cởi ra, lại muốn bỏ vào trong cái hộp nhỏ bên cạnh cái rương. . . . . . Trang Hạo Nhiên nắm nhẹ cánh tay của cô, cười hỏi: “Làm sao vậy?” “Không có gì!” Đường Khả Hinh lập tức buông tay của anh ra, sau đó đi tới bên cái hộp, đặt đồng hồ đeo tay vào, sau khi viết tên của anh xong, mới đứng lên, nói: “Anh rửa mặt đi, tôi đi ra ngoài chờ anh.” Cô không nói nữa, liền muốn đi ra ngoài. . . . . . . Trang Hạo Nhiên lại đi tới, nắm nhẹ cánh tay của cô, cẩn thận nhẹ nhàng đóng cửa, đè xuống khóa tâm, đứng ở trước mặt của cô, cúi xuống, dịu dàng hỏi: “Rốt cuộc thế nào? Có chuyện gì?” Đường Khả Hinh không lên tiếng. Trang Hạo Nhiên khẽ cau mày, tay không nhịn được sờ trán của cô, nói: “Không có phát sốt chứ?” “Anh phát sốt đấy!” Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn anh, nói. Trang Hạo Nhiên không nói nên lời nhìn cô, ngạc nhiên nói: “Sáng sớm, phát cáu cái gì?” “Không có!” Sau khi Đường Khả Hinh thô lỗ trả lời anh, đột nhiên ngẩng đầu lên, nhìn Trang Hạo Nhiên hỏi: “Tối hôm qua. . . . . . chuyện của chị Tinh Xuyên thế nào? Có làm theo tôi nói hay không? Chị ấy có rất vui vẻ hay không? Có tặng hoa cho người bạn nhỏ hay không?” Trang Hạo Nhiên im lặng nhìn cô, hai mắt khẽ xoay tròn, mới cười nói: “Ừ. . . . . . Cô ấy rất vui vẻ. . . . . .” “Có thật không?” Đường Khả Hinh vui vẻ hỏi: “Chị ấy còn nói cái gì? Có khiêu vũ cùng chị ấy hay không?” Trang Hạo Nhiên lại nhìn cô, nói: “Ừ. Cùng nhau khiêu vũ rồi, nói chuyện thật lâu.” Đường Khả Hinh đột nhiên vui vẻ, thở phào một hơi, nói: “Hôm nay tôi vẫn còn lo lắng, nếu tối hôm qua anh thất bại thì làm thế nào? Sáng sớm tôi rời giường, liền nghĩ đến chuyện này.” Trang Hạo Nhiên đột nhiên mỉm cười, xoay người, hỏi cô: “Ăn điểm tâm chưa?” “Không có” Đường Khả Hinh nói thẳng. “Như thế này, cùng nhau đi, dù sao tôi cũng chưa ăn. . . . . .” Trang Hạo Nhiên lấy khăn lông trắng, chuẩn bị đi vào phòng tắm. “Không cần. . . . . .” Đường Khả Hinh nhẹ nhàng nói. Trang Hạo Nhiên sửng sốt xoay người, nhìn về phía cô, hỏi: “Tại sao?” Đường Khả Hinh không lên tiếng, cúi đầu, nói: “Quấy rầy mọi người ăn sáng không tốt. . . . . .” Trang Hạo Nhiên suy nghĩ chuyện này một chút, liền gật gật đầu nói: “Được rồi. Cô về công ty trước đi, tôi bảo người đưa một phần điểm tâm đến cho cô, đừng đi phòng ăn nhân viên, con đường kia hơi lạnh.” Đường Khả Hinh lập tức ngẩng đầu lên, nhìn anh! ! ! !