Người thừa kế hào môn
Chương 2918 : Quần Chúng Tức Giận
Nghĩ đến đây, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ cực kỳ rối rắm, bọn họ vừa muốn biết sau khi thông qua sẽ xảy ra chuyện gì, vừa muốn biết đến cuối cùng, Diệt Thiên Tông sẽ thế nào.
“Tông môn này nhìn thì có vẻ chẳng ra làm sao, không ngờ thực lực lại mạnh như thế! Tông chủ của một Tông môn lớn trốn ở một góc lặng lẽ mở miệng nói.
Ông ta không tham dự chuyện bao vây Trần Bình, ngược lại là giữ im lặng, ở một bên xem náo nhiệt.
Trong lòng ông ta rất rõ, người như Trần Bình tuyệt đối không thể khinh thường, hơn nữa đối phương cũng không làm ra chuyện gì thương thiên hại lý cả.
Nếu như do thực lực của đối phương quá mạnh, liền muốn điên cuồng đối phó với cậu ta, vậy thì chuyện kế tiếp khó mà nói được.
T*amlinh2*47.c*om cập nhật nhanh nhất.
Tông môn lớn mạnh sẽ luôn tồn tại.
Một khi biến thành cường giả liền trở thành mục tiêu bị công kích, vậy thì thật sự là tiêu rồi.
Toàn bộ bầu không khí của giới tu hành sẽ hoàn toàn bị thay đổi.
Ông ta không thích loại tình huống này nên ông ta quyết định đứng về bên phía Trần Bình, giúp đỡ Trần Bình qua được cửa này.
Ông ta am hiểu nhất là đoản mệnh và nhìn tướng mạo, ông ta luôn cảm thấy con người của Trần Bình không tầm thường, hơn nữa còn có khí thế Vương giả.
Nếu như ông ta đoán không sai, thực lực của đối phương tuyệt đối không thể coi thường, hơn nữa lúc nào cũng có thể nghiền đám phế vật này ra bã.
Ông ta không cảm thấy đối lập với Trần Bình là một chuyện tốt.
“Đúng rồi.
Ông Mặc, ông có muốn cùng chúng tôi đối phó Trần Bình không?”
Lúc này cũng có người đưa ra lời mời với ông ta, muốn kêu gọi ông ta cùng nhau đi trừng trị Trần Bình.
Nghe thấy lời này, Tông chủ được gọi là ông Trần kia không khỏi lắc đầu: “Cả đời Trần Phong Mặc tôi chưa bao giờ chủ động đi nhằm vào bất cứ người nào, tôi không muốn tham gia kế hoạch đối phó Trần Bình lần này.”
Ông ta cười híp mắt nói, trực tiếp từ chối yêu cầu của mọi người.
Sau khi nghe xong lời nói của ông ta, trên mặt những người khác cũng lộ ra thần sắc rồi rắm.
“Ông xác định muốn làm như vậy sao? Ông mà làm như vậy, hoàn toàn là đang đối địch với chúng tôi đấy”
“Đúng thế, ông làm ra dáng vẻ thanh cao như thế, không phải là đang cố ý hạ thấp chúng tôi sao? Ha ha, ông thật là thú vị”
Nói xong những lời này, cách nhìn của mọi người đối với Trần Phong Mặc đều có chút không giống nhau.
Bọn họ luôn cảm thấy con người của Trần Phong Mặc thật sự là có chút thanh cao quá mức, hơn nữa còn có chút ra vẻ, làm quá mọi chuyện lên.
Trần Phong Mặc lộ ra một nụ cười bất đắc dĩ, quả nhiên thế giới này chính là như vậy, nếu như bạn không đứng cùng một phía với bọn họ, vậy thì liền phiền phức rồi.
Thế nhưng bản thân ông ta chính là không muốn làm bạn với đám người này.
“Nếu các người cảm thấy có thể đối phó được Trần Bình, tất nhiên là tôi không có ý kiến gì”.
“Nhưng các người đừng quên, đối phương có thể nhẹ nhàng vượt qua đến cửa thứ bảy, thậm chí còn có thể tiếp tục xông lên cửa trên.
Các người thật sự cảm thấy vòng vây của các người có tác dụng sao?”
Giờ phút này, bên ngoài đang vô cùng ồn ào, mà Trần Bình sớm đã chuẩn bị xông lên cửa thứ tám rồi.
Linh thức của anh quá mạnh mẽ, con mãnh thú này không có cách nào chặn được anh.
Trần Bình giống như đang đi dạo trong sân sau nhà mình, không ngừng tìm kiếm trong sân này, ngược lại còn lấy hết tất cả bảo bối tốt đi.
Lúc này anh mới nhận ra, hóa ra phần thưởng khi thông qua không quan trọng, điều quan trọng thật sự chính là bảo vật được giấu khắp nơi trong mỗi cửa.
Nhớ quay lại đọc tiếp tại T*amlinh2*47.c*om để ủng hộ chúng mình nha.
Giờ phút này, trong tay Trần Bình đã nắm giữ vô số dược liệu và đạn dược, thậm chí còn có cả các loại thần binh lợi khí, tất cả đều được anh tìm thấy trong mỗi cửa ải của tháp Lưu Ly.
Mà phần thưởng sau khi anh thông qua hết các tầng, chỉ là một chút thảo dược phổ thông, thậm chí bên ngoài cũng có thể mua được.
Mặc dù số lượng rất khả quan, nhưng anh lấy mấy thứ thảo dược phổ thông này thì có tác dụng gì cơ chứ?
Trần Bình đang lo lắng đám thuộc hạ kia của mình có thể phát hiện ra được bí mật này không?
Anh qua một tầng rồi lại một tầng, rất nhanh đã thu toàn bộ đồ vật ở trong này vào túi, đến cuối cùng còn rất nhẹ nhàng thoải mái lên đến tầng thứ chín,
Anh hoàn toàn không biết rằng, khi anh tiến vào tầng chín đã làm cho thế giới bên ngoài rung động như thế nào.
Rất nhiều Tông môn lớn đều có chút rầu rĩ, bọn họ căn bản không dám tiếp tục đi đối phó Trần Bình nữa.
Lúc này, những người muốn đối phó với Trần Bình càng thêm kiên định với ý nghĩ của mình.
“Mẹ nó, bất kể thế nào cũng không thể để người này lớn mạnh thêm nữa.
Cậu ta quá khủng bố rồi.
Chúng ta cần nhân lúc cậu ta còn trẻ mà giết cậu ta đi, trả bất cứ giá nào cũng được.”
“Đúng vậy, chúng ta phải đối xử với cậu ta như người của Ma đạo, như vậy mới có thể kịp thời diệt cậu ta từ trong trứng nước”.
Lúc này, biểu cảm của Trần Phong Mặc cũng trở nên vô cùng sáng lạn, ông ta không ngờ Trần Bình thật sự có thể thông quan rồi.
Nếu như cậu ta có thể sống sót ở tầng thứ chín, có lẽ cả giới tu hành đều chấn động theo.
Sắc mặt của thủ lĩnh quân hộ vệ Hoàng thành cũng trở nên cực kỳ khó coi, anh ta không ngờ Trần Bình lại có thực lực đến bậc này.
Thậm chí anh ta còn đang sợ rằng, kế tiếp Hoàng đế sẽ thay đổi suy nghĩ, lựa chọn đi lấy lòng Trần Bình.
Nếu như thật sự như thế, thì kế hoạch của anh ta coi như bị phá sản rồi.
Quan trọng là nếu Trần Bình ở trước mặt Hoàng để vạch tội mình, vậy thì tiêu rồi, anh ta không muốn. biến mọi chuyện trở nên tồi tệ như vậy.
“Chuyện này nên làm như thế nào đây?” Anh ta khó xử mở miệng, có chút khẩn trương nhìn Đàm Lãng Phong.
Trên mặt Đàm Lãng Phong lóe lên một chút rối rắm, ông ta quả thực không biết nên làm gì bây giờ.
Thực lực của Trần Bình đã vượt ngoài dự đoán của ông ta.
Trông thấy thần sắc trông chờ của thủ lĩnh, ông ta không nhịn được bắt đầu khoác loác: “Ai nói người tại tầng thứ chín chắc chắn là Trần Bình chứ, nói không chừng là đệ tử tinh anh nào đó thì sao.
Đến lúc đó các ông dùng mọi thủ đoạn để hấp dẫn người đó qua là được”.
“Hơn nữa, chẳng lẽ trong Tông môn không cho phép cùng tên cùng họ sao? Người này rất có thể tên là Trần Bình, nhưng không phải là Trần Bình mà chúng ta đang nói tới”
Lời ông ta nói quá mức gượng ép, ngay cả người xung quanh đều không tin tưởng.
Thủ lĩnh nghe xong cũng không khỏi nhíu mày, lời của Đàm Lãng Phong nói quả thực rất khó tiếp nhận.
"Ông đừng ở đây phí thời gian nữa, mau xem tình hình của bọn họ đi.”
Trần Phong Mặc nhịn không được nhắc nhở một câu, tên nhóc này thật là mất mặt.
Mọi người đều không muốn nói chuyện với đối phương, bọn họ đều cảm thấy đầu của người này có vấn đề.
“Mẹ nó, ông không biết xấu hổ sao? Nói ra được những lời như vậy, chẳng lẽ có người dám cùng tên cùng họ với Tông chủ sao?”
“Hơn nữa, ông nhìn xem những người trên danh sách đều là Tông môn nào.
Mỗi người bọn họ đều là cường giả của Diệt Thiên Tông”
“Người này tên là Sư Chấn Thiên, còn có Cổ Nhạc Nhạc, không phải đều là người bên cạnh của Trần Bình sao?”.
Truyện khác cùng thể loại
145 chương
110 chương
39 chương
99 chương
8 chương
9 chương
52 chương
17 chương
69 chương