Người thừa kế hào môn

Chương 2837 : Cửa Hàng Kỳ Quái

Nghe thấy những lời này, đáy mắt lão Hán đã hiện lên một tia hy vọng, ông ta rất kích động nhìn Trần Bình, phảng phất như thể nhìn thấy ân nhân cứu mạng vậy. "Cửa hàng này rất rẻ, chỉ cần năm mươi vạn Nguyên Thạch là có thể bán ra, cậu cũng thấy nơi này chính là địa phương náo nhiệt nhất của toàn bộ thành Phong Vân, hơn nữa nơi đây cũng là nơi trung tâm nhất!" Lão Hán giới thiệu rất ân cần, như thể muốn giữ lại khách hàng lớn là Trần Bình đây. Vừa lúc đó, cũng có người đi ngang qua đây. Thấy được lão Hán này nhiệt tình giới thiệu cửa hàng của mình như vậy, người đàn ông này lộ ra vẻ mặt rất là bất mãn. Anh ta hình như rất xem thường lão Hán này, vì vậy vẫn luôn đứng ở bên cạnh, nhìn cực kỳ bất mãn. "Vị khách hàng này, giá tiền các cửa hàng xung quanh ít nhất cũng phải phải vài trăm vạn Nguyên Thạch, mà ở đây chỉ cần 50 vạn Nguyên Thạch, cậu có thể tưởng tượng được nơi đây đến tột cùng là tình huống như thế nào!" Người đàn ông kia tựa hồ rốt cuộc không kìm nén được rồi, liền mở miệng ra nói một câu. Sau khi nghe được những lời này, ánh mắt Sư Chấn Thiên cũng trở nên thật tò mò, anh ta thật sự muốn tìm hiểu xem có chuyện gì đang xảy ra ở đây? đấy?". "Là thật sao, ha ha, vừa vào nơi này ta cũng đã cảm giác được có chút u ám, ông đừng nói với tôi là nơi này có chuyện ma quái Nói đến đây, anh ta cũng không nhịn được cười, với tư cách là một con yêu thú, anh ta có thể phân biệt rõ ràng một ít, có thể anh ta không thể phân biệt rõ được Linh Thể có thực lực rất cường đại. Nhưng nếu như ở đây thật sự có một Linh Thể đang quấy phá, kia thật đúng là không hình dung ra được. "Ta luôn cảm giác được, nơi này có cái gì đó, thực lực của đối phương khả năng có chút cường đại, ta lấy tu vi cùng đạo hạnh phân biệt rõ loại vật này còn là nhìn không ra" Cổ Nhạc Nhạc cũng nhịn không được thở dài, đối với loại trình độ này của mình, hắn cảm thấy thật đáng tiếc. Người đàn ông kia đắc ý nhướng mày phất phất cây quạt trong tay. "Các người không biết là đúng rồi, chờ đến buổi tối hôm nay thời điểm các người nhàn rỗi, không có chuyện gì làm thì có thể tới nơi này đi dạo một vòng, là có thể nghe được rất nhiều âm thanh!" "Người trong nhà của ông lão này cũng là bởi vì sinh hoạt bên trong của cửa hàng này, vì vậy đã bị nữ quỷ quấn thân, hiện tại đã sống dở chết dở rồi!" "Hơn nữa người trong nhà lão già kia khi chết đã sinh con trai, hiện tại ngày nào cũng mặc váy, quái gở khắp nơi!" Sau khi nghe được những lời này, tất cả mọi người đều cảm thấy có chút đáng thương vị lão Hán kia. Đối phương có thể mua được cửa hàng ở chỗ này, rõ ràng tuyệt đối không phải là người nghèo gì. Mà ở đây đột nhiên xuất hiện một ít biến cố, dẫn đến gia đình đối phương cũng tan vỡ, thậm chí ngay cả năng lực tiếp tục công việc kinh doanh cũng đều không có. Nhìn thấy cái tên này đang một mực làm trò phá đám, vẻ mặt lão Hán cũng đã trở nên cực kì khó coi, đã muốn mở miệng giải thích vài câu, nhưng đối phương nói đều là sự thật. Cho nên lão Hán chỉ có thể yên lặng ở bên cạnh than thở, không muốn tham dự vào chuyện này. "Cậu là ai? Tại sao phải nói rõ ràng mấy thứ này như vậy?" Trần Bình bắt được trọng điểm, anh có chút nghi hoặc mở miệng hỏi. Rất rõ ràng có thể nhìn ra được, người đàn ông này chắc chắn có ân oán với lão Hán, nếu không sẽ không thể nào hết lần này đến lần khác đi phá hư chuyện tốt của người khác. Nghe thấy vậy, người đàn ông lắc lắc cây quạt, cố ý giả bộ một dáng vẻ ngọc thụ lâm phong, mỉm cười với Trần Bình. Mà trên thực tế người đàn ông này lớn lên quả thật trông hơi cứng đầu, Trần Bình cũng có chút nhìn không được. Tuy nhiên, những đức tính tốt đẹp mà hắn rèn luyện hàng ngày làm cho Trần Bình một mực duy trì tỉnh táo, nhìn chằm chằm vào đối phương. | "Ta đi không đổi danh, ngồi không đổi họ, Nhâm Thiên Cơ. Là ông thầy tướng số, thầy bói tham lam ở đầu đường kia, đối với những thứ xua đuổi quý này vô cùng chuyên nghiệp" Thân phận của đối phương ngược lại là làm cho Trần Bình cảm thấy có chút nghi ngờ. Không nghĩ tới ở chỗ như thế này còn có loại nghề thầy bói như vậy. Dưới tình huống bình thường mà nói, tất cả các Tu Hành Giả đều có thể nhìn thấy số phận của họ. Tuy rằng không phải lúc nào cũng chuẩn xác, nhưng là bọn họ cũng có thể tính ra một số điều gì đó. Làm sao có thể sẽ còn có người lựa chọn tìm người coi bói? "Ta thấy các người là những người ngoại lai, khẳng định không hiểu được năng lực của ta, ta có thể thăm dò thiên mệnh, hơn nữa còn có thể tính được rất nhiều điều mà các người, những người Tu Hành Giả bình thường không tính được!" "Ví dụ như yêu ma quỷ quái nơi đây, các người sẽ không có năng lực giải quyết, mà ta thì lại có năng lực cực kỳ cường đại có thể áp chế bọn chúng!" Nhậm Thiên Cơ có ý tứ gì, bản thân lợi hại như thế cũng là có nguyên nhân cả. Thấy được bộ dáng của đối phương, Trần Bình yên lặng nhớ lại trong đầu, anh cảm giác, người đàn ông kia thật không được | bình thường. "Thế nào lão Hán, tôi đều theo như ông nói, ông đem một nửa củ quyền của cửa hàng này qua cho tôi, tôi có thể giúp ông khu trừ ma quỷ miễn phí". <img src="https://chaptimg.wattpad.vn/public/images/storyimg/20210623/nguoi-thua-ke-hao-mon-2837-0.jpg" data-pagespeed-url-hash=3370734670 onload="pagespeed.CriticalImages.checkImageForCriticality(this);"/> Sau khi Lão Hán đóng sập cửa lại thì vội vàng rời đi, tuy rằng hắn rất muốn tiếp tục chào hàng với Trần Bình một phen, nhưng mà cửa hàng này quả thật có vấn đề, anh cũng không dám dùng mạng của mình đến đánh cuộc. Nhậm Thiên Cơ thấy được một màn này, đắc ý nhướng mày xoay người rời đi. "Nhớ kỹ, chúng ta nhất định phải ít xuất hiện một chút, ta hoài nghi Nhâm Thiên Cơ kia có vấn đề, dù sao đừng để cho ông ta nhìn thấy là được." - ------------------.