Người thừa kế hào môn
Chương 2824 : Nói Điều Kiện
Những con thỏ màu trắng khác đều nịnh nọt vây xung quanh thỏ xám, rõ ràng thân phận của cậu ta tuyệt đối không tầm thường.
"Vì vậy cậu muốn làm gì? Muốn lấy cái truyền tống trận này về sao?"
Trần Bình xua tay, trong tay đột nhiên xuất hiện một cái Truyền Tống Trận, nhìn rất đẹp.
Nhìn cảnh này, trên mặt đám thỏ trong bụi cũng lộ ra vẻ mong đợi.
Chẳng qua sau một giây, vẻ mặt của bọn chúng đều thay đổi.
"Ngược lại, tôi không muốn vật này, tôi chỉ muốn có một cuộc hợp tác, tôi có thể nói hết cho các anh bí mật phía sau cái truyền tống trận này"
Thỏ xám rất thông minh, biết nếu muốn cùng Trần Bình trao đổi, nhất định phải nói ra kế hoạch của mình.
Trần Bình gật đầu, anh cũng không phải không muốn hợp tác cùng đối phương.
Anh thậm chí còn nghĩ đến việc thu được nhiều lợi ích hơn từ con thỏ này.
"Vậy cậu nói chuyện đàng hoàng đi" Trần Bình cười cười, nói.
Sau đó anh thu lại Truyền Tống trận vào trong không gian của mình, đồ vật này có sức ảnh hưởng không nhỏ, anh không muốn lấy ra rồi làm bàn dân thiên hạ sợ hãi.
Thỏ xám lưu luyến nhìn về phía Trần Bình,
"Thật ra có một đại lục gọi là Lục địa Châm Ngôn"
"Đương nhiên, đây chỉ là tên mà chúng tôi ghi lại, có lẽ còn có tên khác"
"Truyền Tống Trận chính là cánh cổng dẫn đến lục địa đó, thực lực cực kỳ cường đại, hơn nữa rất là nguy hiểm, người tu hành | bình thường vào trong đó chỉ có đường chết!”
Sau khi nghe thỏ xám giải thích, Trần Bình phát hiện, lục địa này và lục địa mình đang muốn đến giống y hệt nhau
Quan trọng hơn đó là, cuối cùng anh cũng đã tìm được cách đến lục địa này.
"Lúc bắt đầu chúng tôi cũng nghĩ là thực lực của mình đủ mạnh, dù nguyên khí có biến mất thì cũng không sợ hãi."
"Thế nhưng sự thật đã chứng minh không phải như thế, chỉ trong vài phút, đối phương đã có thể đánh tới tấp chúng tôi, vì phòng ngừa có người tiến vào trong đó chịu chết, cha của ta đã phong ấn cái truyền tống trận này, chỉ người có chìa khóa mới có thể đi vào." Nhớ quay lại T*amlinh*247.c*om
Thỏ xám nói bằng giọng tiếc nuối, đáng tiếc cậu ta cũng không biết chìa khoá đang ở đâu, không thì đối phương có thể mở cái truyền tống trận này ra một lần nữa.
Hiện tại mở ra cái truyền tống trận này, trên thực tế cũng không có quá nhiều chỗ tốt, người của thế giới này đã không còn tu hành một thời gian dài rồi, nhất định không thể đo được với thực lực của đối phương.
Hơn nữa bọn họ còn cực kỳ hung tàn, thích giết chóc, rất có thể sẽ trực tiếp động thủ chiến cái mảnh đất này làm của riêng.
Nghĩ đến việc này, đám thỏ cũng rất xoắn xuýt.
Nhưng mà chỉ có mở ra truyền tống trận, mới có thể để nguyên khí liên tục truyền đến nơi của chúng.
Thế nhưng đây đã trở thành vấn đề nan giải nhất.
Muốn khôi phục thực lực nhất định phải hoàn thành một bước này.
Sau khi mở ra Truyền Tống Trận, bọn chúng cũng có thể đi đến lục địa có tài nguyên phong phú kia để tìm kiếm một số cơ hội.
Đây đều là việc có trăm lợi ích mà không có hại.
Chẳng qua nếu bọn chúng vào lục địa này một mình, có thể sẽ gặp phải đủ loại nguy hiểm.
Nói không chừng không biết lúc nào, đám người kia cũng đã bị giết rồi.
Vì vậy thỏ xám đang rất gấp gáp đấy, cậu ta biết rõ, Trần Bình chắc chắn sẽ tiến vào lục địa này.
Mời đọc tại T*amlinh*247.c*om
Đồng nghĩa với việc, cậu ta cũng mong có thể tạo thành một đoàn đội với Trần Bình, cùng vào bên trong với bọn họ, cũng có thể an toàn hơn một chút.
Trần Bình im lặng nhìn thỏ xám, anh cũng muốn cuối cùng cậu ta muốn nói cái gì.
"Nếu vật cậu nói là vật này, tôi từng có cơ hội lấy được, không nghĩ đến bây giờ lại có tác dụng"
Trần Bình lấy ra một tảng đá rất đẹp, giơ qua mặt đối phương một lúc, tảng đá này vừa vặn có thể dung hợp cùng trận pháp, | bởi vậy chỉ cần nhìn qua, đây chắc chắn chính là chìa khóa mở ra truyền tống trận này.
Nghĩ đến việc này, Trần Bình nhịn không được cầm lấy tảng đá, mang đến cho đám thỏ trong bụi xem.
"Nhìn không ra thực lực của anh còn rất lợi hại đấy, nếu như vậy, chúng tôi đành..." "Lần sau lại đến thảo luận xem kế tiếp phải làm cái gì." Nói xong lời này, cậu ta lập tức bay thẳng đến chỗ khác, rất gấp gáp.
Trần Bình cảm thấy có chút tò mò, không biết đối phương đang định nói gì mà đột nhiên im bặt.
Chờ đến lúc anh kịp phản ứng, cậu ta đã chạy rất xa rồi.
Thỏ xám khẩn trương như vậy, bởi vì cậu cảm nhận được có khí của người từ ngoài đến.
Không nghĩ tới lại có người ngoài định xâm nhập vào nơi đây.
Khi bọn họ tiến vào đây, có nghĩa là tuổi thọ của họ đang không ngừng giảm đi.
Cũng không phải tất cả mọi người có thể giống như Trần Bình, gần như chạm được đến sức mạnh trường sinh, còn có thực lực cường đại.
Sau khi đám người kia bước vào, đã phát hiện ra mình đang già đi rất nhanh.
"Mấy người là người ở đâu đến, tại sao phải đột nhiên xâm nhập vào địa bàn của chúng tôi?" Thỏ xám cũng hơi nghi ngờ, mở miệng hỏi, tiểu đao trong tay cậu cũng đang vào thế chuẩn bị rồi, đây thanh vũ khí duy nhất của cậu.
Tuy nói đây chỉ là một con thỏ bình thường không có gì lạ, thế nhưng một khi có người nào dám xem thường đám thỏ ở đây, cuối cùng cũng đều bị cậu ta ám sát một lần đấy.
"Chúng tôi chỉ trùng hợp đến nơi này, không biết đây là nơi nào?"
- ------------------.
Truyện khác cùng thể loại
233 chương
71 chương
31 chương
185 chương
61 chương
36 chương
5 chương
11 chương
3662 chương