Người thiếp xấu xí
Chương 9 : Người thiếp xấu xí
9. Trực tiếp làm dưới tàng cây(H) edit: Thuần Nhã Di Hòa
Thấy chủ tử rời đi,người hầu bên người của Thạch Thương Tiều là Đại Dũng lập tức cầm đèn lồng thắp sáng đường điphía trước cho hắn.
Thạch Thương Tiều đi về phía hậu viện.
Hắn muốn xem nữ nhân đó ngu ngốc đến mức nào, ngay cả có người dẫn đường phía trước cũng có thể bị lạc.
Chờ mãi không thấy Tiểu Điệp quay trở lại Uyển Nương bởi vì thân thể không thoải mái nên ngồi dưới một thân cây nghỉ ngơi.
Chờ đợi rốt cuộc cũng thấy ánh đèn.
Nàng vội vàng đứng dậy giơ tay muốn gọi, nhưng không ngờ là Thạch Thương Tiều xuất hiện, nàng lập tức rùng mình cúi đầu lòng đầy hoảng sợ.
Thạch Thương Tiều đi dạo đến thấy một nữ nhân mang khăn trùm đầu kỳ lạ.
“Ai vậy ?” Hắn hỏi Đại Dũng.
Đại Dũng liếc nhìn Uyển Nương ăn mặc kì quái lắc đầu.
“Thưa gia, tiểu nhân không biết.”
“Đi qua hỏi.”
Đại Dũng bước chân ra, Thạch Thương Tiều bỗng nhiên nắm lấy vai hắn, kéo hắn về tự mình đi qua.
Đại Dũng vội đuổi theo.
Thạch Thương Tiều đoán người đó hẳn là Uyển Nương.
Toàn bộ đại trạch Thạch gia này, không có việc gì ai sẽ mang khăn trùm đầu?
Tám phần là nàng biết thân biết phận tự che giấu đi vẻ xấu xí.
Khi hắn buổi sáng ra khỏi nhà nàng đã dùng khăn tay che mặt, bây giờ càng thêm trực tiếp mang khăn trùm đầu.
Dáng vẻ này so với cái mặt rỗ càng làm người khác chú ý có cảm giác ngốc nghếch.
Thạch Thương Tiều đi đến trước mặt nàng , chân không dừng vươn tay phải kéo khăn trùm đầu buồn cười ra, nhận ra ý đồ của hắn, Uyển Nương theo bản năng lùi lại một bước đưa tay lên.
Thạch Thương Tiều cau mày lại.
Hành động phản xạ này chính Uyển Nương trong lòng cũng kinh hãi, nàng sợ chọc tức Thạch Thương Tiều.
“Gia…” Nàng run rẩy, bàn tay nhỏ kéo khăn trùm đầu hạ xuống, “Tiện… Tiện thiếp sợ làm bẩn mắt gia.”
Thạch Thương Tiều nghĩ thầm khuôn mặt kia thật sự khó coi, ý nghĩ xé rách khăn che mặt buồn cười kia cũng thu hồi.
Hắn quay đầu lại dặn dò Đại Dũng, “Thả đèn xuống, về trước đi.”
Có thể ở bên cạnh Thạch Thương Tiều hầu hạ, khẳng định là người không nhiều lời, không tự cho mình là đúng lại trung thành.
Đại Dũng không có bất kỳ nghi hoặc nào hoặc hai lời, nhẹ nhàng đặt đèn lồng trên mặt đất sau đó khom người lui về phía sau rời đi.
Chỉ còn lại nàng cùng Thạch Thương Tiều, khiến Uyển Nương thêm căng thẳng.
“Gia… Thiếp giúp người cầm đèn.”
Nàng khom lưng lấy đèn lồng nhưng Thạch Thương Tiều giữ đầu vai ngăn lại.
Nàng đang đứng ở trước đèn,khi khom lưng vạt áo hơi mở ra, thấp thoáng thấy được một khối trắng nõn và cao ngất tròn trịa.
Khi hắn tắm chờ đến chịu không nổi liền phát tiết trước một lần, lúc này nhìn thân hình mê người này khí nóng lập tức từ lòng bàn chân đi lên, máu nóng tuôn trào tập trung ở nửa người dưới.
Hắn bất ngờ kéo người lên, xoay người để lưng nàng dựa ở trên người hắn.
Sợ khăn trùm đầu bị kéo rớt Uyển Nương dùng sức kéo hạ xuống.
Nhưng tâm trí của Thạch Thương Tiều sớm đã không ở khăn trùm đầu phía trên.
Bàn tay to bỗng chốc kéo ra cổ áo, mở ra ngực lớn tuyết nhũ nảy lên vì động tác kịch liệt này.
“Áo ngực đâu?”
Nàng vậy mà trực tiếp mặc quần áo không đeo yếm?
Đây không phải vô ý là có thế bị người khác nhìn thấy cảnh xuân?
Trên ngực có vài vết xanh tím, hắn nghĩ là do hôm qua dùng quá sức tạo thành cho nên không để trong lòng.
“Tối hôm qua mặc quần áo vội vàng nên quên mất.” Nàng ngại ngùng nói.
Hôm qua Nàng tìm rương quần áo vội vàng cầm quần áo mà quên mặc áo ngực vì không dám trở về phòng ngủ tìm nữa liền trực tiếp mặc vào quần áo.
Buổi sáng bận quét dọn gian nhà, cũng quên chuyện mặc áo ngực này.
Lại nói nàng đã có tiểu viện của mình, không biết sẽ có người giúp nàng lấy rương quần áo qua.
Hôm qua khi gả đến đây, nàng nghĩ rằng sẽ ở cùng một phòng với Thạch Thương Tiều cho nên khi hạ kiệu hoa nàng đã nhờ đại nương giúp nàng đem rương quần áo vào.
Rương y phục nhỏ bên trong chỉ có ba bộ quần áo cùng vớ, dây buộc tóc và những thứ lặt vặt khác.
“Hừ!” Thạch Thương Tiều đột nhiên bắt lấy một bên vú, Uyển Nương ăn đau rít lên. “Đồ nữ nhân dâm đãng không mặc áo ngực là muốn câu dẫn ai?”
Đầu vú bị hắn hung ác lôi kéo, Uyển Nương đau muốn rớt nước mắt.
“Gia, không phải như thế!” Uyển Nương vội vàng giải thích, “Là tối hôm qua thiếp sợ đánh thức người…”
“Câm miệng.”
Thạch Thương Tiều không muốn nghe nàng giải thích liền đẩy người đến bên cạnh một cái cây lớn.
“Giữ chắc cho ta.” Hắn ra lệnh.
Uyển Nương không hiểu được hắn muốn làm gì, chỉ có thể làm theo ý của hắn ôm lấy thân cây.
Hắn vén váy lụa lên thế nhưng thực ra có mặc quần lót.
Hắn thô lỗ kéo quần lót xuống,lớp vải lỏng lẻo rơi xuống đất lộ ra hai cánh hoa căng tròn.
Mông lạnh ngắt, Uyển Nương lập tức biết hắn muốn làm gì.
Nghĩ đến những việc tối qua nàng không khỏi sợ hãi đến run rẩy.
Vậy mà ở bên ngoài muốn làm… Ở bên ngoài sinh hoạt vợ chồng…
Uyển Nương cảm thấy xấu hổ.
Nàng bây giờ không mặc quần áo nếu có người đi ngang qua nhìn thấy, về sau muốn nàng gặp người như thế nào?
Uyển Nương không biết là Thạch Thương Tiều đang ở đây hắn không gọi tới không ai có lá gan dám tùy ý tới gần,vừa thấy bóng dáng của hắn từ xa nhất định vòng đường khác đi.
Mông của Uyển Nương hình dáng vô cùng hoàn mỹ, vừa tròn làn da lại trắng ngần,sờ vào có cảm giác đàn hồi Thạch Thương Tiều không khỏi nghĩ nếu khuôn mặt nàng không có vết rỗ mặt mũi hẳn là không tồi đi?
Hắn không nhớ ngũ quan của nàng bởi vì không nhìn thẳng vào nàng, đương nhiên cũng không để lại ấn tượng gì nhưng nếu là mắt lé mũi tẹt, hắn hẳn là sẽ càng chán ghét bởi vậy đoán rằng ít nhất là đoan chính.
Dùng sức mở cánh mông ra, đập vào mắt là cúc huyệt cùng tiểu huyệt hai nơi đều hồng nhuận mền mại.
Có thể thấy được tiểu huyệt hôm qua bị hắn cứng rắn cường nghạch tạo ra vết rách, vẽ ra vài vệt đỏ còn chưa kịp khép lại thậm chí còn chưa kết thành vảy.
Đây là bởi vì nàng buổi sáng dọn dẹp không nghỉ ngơi, buổi trưa lại bị Vương Đại Hải đánh vào, miệng vết thương vừa ngưng kết lại vỡ ra.
Đùi cũng có mấy chỗ bầm tím, Thạch Thương Tiều cũng không bận tâm.
Trừ phi đó là miệng vết thương kỳ lạ, thí dụ như vết thương chảy máu trên mặt của Uyển Nương nếu không hắn sẽ nghĩ rằng tối hôm qua mạnh mẽ quá mức tạo thành.
Hắn vén vạt áo lên, cởi quần ra côn thịt dựng đứng giống như lưỡi dao sắc bén giữa hai chân.
Không thể quên tư vị bị trói chặt trong lỗ nhỏ đêm qua, hắn một tay nâng hông ra lệnh cho nàng dơ cao mông lên một tay kia đỡ côn thịt nhắm ngay miệng huyệt trắng mập liền muốn một lần tiến vào.
Truyện khác cùng thể loại
80 chương
81 chương
62 chương
29 chương