Người Thay Thế - Thanh Ngọc
Chương 17
Chập choạng tối anh trở về biệt thự đón cô, tài xế trở anh và cô đến khách sạn nơi diễn ra buổi tiệc.
Thừa Dật bước xuống xe vòng qua bên ghế phụ mở cửa xe cho cô. Trên người cô mặc bộ đầm đỏ bó sát dài đến gót chân, cổ áo chữ V. Mái tóc được quấn thành lọn ở phía sau. Khuân mặt trang điểm nhẹ, đôi môi đỏ mọng càng làm cô trở nên hấp dẫn.
Cô nhẹ nhàng khoác tay anh, hai người đi tới đâu đều thu hút các ánh nhìn đến đó. Khả Ái cảm thấy hơi ngại, dù gì đây cũng là lần đầu cô đi dự tiệc cùng anh.
Thừa Dật vừa mới bước vào liền bị một đám người xoay quanh bắt chuyện.
" Tống Tổng xin chào, còn vị tiểu thư này là.... "
" Vợ của tôi " Thừa Dật lạnh lùng.
" Chào phu nhân tôi có thể mời phu nhân một ly được không " Người đàn ông nâng ly rượu muốn mời cô.
Cô liếc nhìn anh thấy anh không có phản ứng gì, bàn tay trắng nõn vươn ra. Nhưng một bàn tay khác nhanh hơn cầm lấy nó, chủ nhân của bàn tay đó không ai khác đó chính là Thừa Dật.
" Tôi uống thay cô ấy " Sau đó anh uống sạch ly rượu.
" Haaa vậy không làm phiền hai vị nữa, tôi xin phép " Người đàn ông chào hỏi anh rồi nhanh chóng rời đi.
" Em.... em đi vệ sinh một lát " Cô rời khỏi cánh tay anh, trong đầu cô bây giờ rất hỗn loạn. Anh lần đầu tiên chủ động mở cửa xe cho cô, anh thay cô uống rượu, anh nói cô là vợ của anh. Tất cả những hành động này của anh làm cô có chút bất ngờ nhưng cô cũng rất vui. Ít ra cũng có một lần cô được anh quan tâm như vậy.
Buổi tiệc kết thúc, Thừa Dật ngà ngà say, cô phải dìu anh ra xe sau đó tài xế lái xe trở về biệt thự.
Tới nhà, cô dìu anh vào phòng, đặt anh nằm trên chiếc giường êm ái. Nhìn khuân mặt ngủ say của anh, cô muốn một lần chạm thử vào nó. Nghĩ vậy cô rụt rè chạm vào mặt anh.Tay cô vuốt ve đôi mắt của anh, sau đó đến chiếc mũi, đôi môi. Đúng lúc cô định rút tay về thì Thừa Dật bỗng kéo cô lại, cô mất đà ngã đè lên anh.
" Em..ưm " Môi cô bị môi anh chiếm lấy, Thừa Dật lật người cô nằm xuống dưới thân mình, bàn tay của anh di chuyển khắp người cô.
" Thừa Dật, buông em ra ưm.... "
" Em không....ưm...muốn buông em ra ưm "
Khả Ái vũng vẫy muốn thoát ra khỏi anh nhưng không được, anh như một con dã thú hung dữ chiếm đoạt cô. Chiếc váy bị anh xé toạc, trên người cô không một mảnh vải che thân, mặc cho cô có vùng vẫy, có van xin anh vẫn không có ý dừng lại.
" Uyển Nhi " Giọng của anh khàn khàn sau đó mạnh mẽ đi vào bên trong cô.
Khả Ái không vùng vẫy nữa mà mặc anh muốn làm gì thì làm, cô ngước mắt nhìn trần nhà, những giọt nước mắt như chân châu chảy xuống gương mặt xinh đẹp. Cô là Khả Ái, cô không phải là Uyển Nhi.
" Em không phải là cô ấy, Thừa Dật anh có từng nghĩ đến cảm giác của em hay không. Trong lúc anh say rượu người anh gọi tên là cô ấy, anh nhìn kĩ xem người đang nằm dưới thân anh là ai. Là em Khả Ái chứ không phải Uyển Nhi. Rốt cuộc đối với anh em là gì, vợ hay người thế thân " Cô gào lên trong nước mắt. Không biết cô lấy sức lực ở đâu mà đẩy anh ra, mặc cho phía dưới đau rát. Cô cắn răng chịu đựng quấn chăn che đi thân thể trần truồng của mình chạy ra ngoài.
Truyện khác cùng thể loại
51 chương
36 chương
107 chương
56 chương
92 chương
28 chương
89 chương