Ngày hôm sau, Phó Từ dẫn theo một người đàn ông tới phòng làm việc của Thừa Dật. " Đây là A Vương " Phó Từ giới thiệu A Vương với Thừa Dật. A Vương cung kính chào hỏi anh. " Chào ngài, tôi tên A Vương " " Ừ. Nhiệm vụ của cậu là theo dõi mọi nhất cử nhất động của người này, đi đâu, gặp ai, làm gì, mỗi ngày đều báo lại cho tôi " Anh đưa tấm hình của cô cho A Vương xem. A Vương cầm tấm hình trong tay trả lời. " Rõ " Sau đó A Vương lui ra ngoài, Thừa Dật liếc mắt thấy Phó Từ vẫn không có ý định rời đi liền khó chịu nói. " Cậu còn không đi " Phó Từ ngồi trên ghế sofa hai chân vắt chéo, hôm nay cậu mặc trên người bộ vest đen lịch lãm, bên trong nút áo sơ mi mở rộng. Miệng cười không ngớt. " Chờ cậu rồi chúng ta cùng đi " " Nhường cậu " Thừa Dật biết thừa anh bạn của mình muốn gì, nhàn nhạt phun ra hai chữ. Phó Từ đạt được mục đích của mình, nhanh chóng đứng dậy đi ra ngoài không quay đầu lại. Tại sân bay.... Phó Từ xuất hiện ở sân bay liền thu hút ánh nhìn của các cô gái, ai bảo cậu quyến rũ, đẹp trai quá làm chi. Các cô gái hết người này tới người khác muốn xin số, làm quen với cậu. Nhưng Phó Từ nào có tâm trạng để í chứ, cậu làm mặt lạnh đuổi những cô gái đó đi. Trong lòng cậu đang vô cùng nôn nóng, cứ một phút trôi qua cậu lại cúi nhìn đồng hồ. Đúng lúc cậu ngẩng mặt lên, thì một cô gái kéo theo chiếc vali màu đen đang đứng đối diện cậu, khuân mặt hằm hằm nói. " Anh tôi đâu, sao lại là anh " Phó Từ quan sát Lạc Y từ trên xuống dưới, mái tóc so với hai năm trước đã dài lại dài thêm. Màu tóc không phải màu đen nữa mà thay vào đó là màu hồng nhạt, áo phông trắng, quần jean bó càng tôn lên đôi chân dài với dáng người thon thả của cô. Lạc Y khó chịu với ánh nhìn của Phó Từ, hắng giọng lặp lại lần thứ hai. " Anh tôi đâu " " Cậu ấy bận nên nhờ anh " Phó Từ nhìn cô cười trả lời. " Chán chết đi được " Lạc Y vứt chiếc vali lại cho Phó Từ, giậm chân bước đi. " Này, chờ anh " Phó Từ kéo vali rồi đuổi theo Lạc Y. ------ Cặp đôi đáng yêu nhất trong truyện đã xuất hiện 😂😂 Hôm nay tâm trạnng phơi phới lại có hứng viết😅