Sáng hôm sau, Tổ chuyên án lại mở một cuộc họp để bàn về phương án bắt giữ Lâm Tiểu Phong, kết quả thảo luận mãi mà vẫn không nghĩ ra được hướng nào cả. Tất cả các giấy tờ có thể xác định thân phận của Lâm Tiểu Phong như điện thoại, thẻ ngân hàng...!đều đã được kiểm tra. Từ sau khi vụ án xảy ra, hắn không hề đụng đến những thứ này lần nào nữa. Hôm qua, sau khi lục soát nhà hắn xong, phía cảnh sát cũng thông báo đến bố mẹ hắn. Từ đó đến giờ các cảnh sát địa phương vẫn đang "làm công tác tư tưởng" cho bố mẹ của hắn, yêu cầu họ khai ra tông tích Lâm Tiểu Phong. Kết quả đến giờ vẫn không có câu trả lời. Thậm chí cũng đã kiểm tra những nơi mà hắn có thể ghé qua như ở nhà người thân và bạn bè nhưng không thấy hắn ghé đến. Hôm qua tâm trạng của Tô Xuân Y hoàn toàn sụp đổ, nghĩ đến con của cô ta nên Cao Đông đã cho người đưa hai mẹ con họ ra ở khách sạn và cho người đưa đón đứa bé đi nhà trẻ. Đương nhiên, đội hỏi cung luôn túc trực để "nói chuyện" với Tô Xuân Y, ấy vậy mà cũng chẳng hỏi được gì cả, nhưng không phải là do cô ta cứng đầu. Đội hỏi cung đều là những tay lão luyện, phương pháp nhẹ nhàng cứng rắn gì cũng áp dụng hết rồi, có điều họ cảm thấy có vẻ như Tô Xuân Y thật sự không hề hay biết gì về chuyện của Lâm Tiểu Phong cả. Ngoài ra, Cao Đông còn dặn dò thêm với Lý Vệ Bình và Mã Đảng Bồi rằng có thể người thân của những nạn nhân ở Phòng Công thương có thể sẽ đến nhà Lâm Tiểu Phong làm cho ra lẽ, do đó cần phải bảo vệ người nhà của Lâm Tiểu Phong, tuyệt đối không để xảy ra sơ suất nào. Nhiều năm qua, do tiếp xúc với rất nhiều vụ án mạng hình sự nên Cao Đông hiểu rất rõ, nếu hung thủ và người bị hại trong một vụ án mạng ở cùng một nơi thì sau khi hung thủ bị kết tội, người nhà của nạn nhân thường muốn đến nhà hắn để tính sổ. Mấy năm trước, ở huyện Kim thuộc thành phố khác có xảy ra một vụ án, người chồng đã bị chết ngay tại đồn công an, vợ ông ta làm về lĩnh vực hóa chất đã mang thuốc nổ đến, cho nổ tung cuộc họp riêng của cơ quan địa phương đó, làm chết mấy mạng người. Kết quả người nhà của các nạn nhân đã điên cuồng trả thù gia đình cô ta, rồi lại kéo theo sự trả thù điên cuồng khác của một người bạn lúc còn tại thế của cô ta, một loạt mấy vụ thảm án gϊếŧ sạch cả nhà liên tiếp nhau, ngay cả Bộ Công an cũng náo loạn. Vụ việc lần đó bị địa phương phong tỏa tin tức trong một tuần, đơn vị An ninh mạng và ban Quản lý phương tiện truyền thông toàn tỉnh như ngồi trên đống lửa, phải nỗ lực vất vả trong mấy tuần liền mới có thể ngăn chặn vụ việc lan truyền ra ngoài. Cao Đông không muốn xảy ra chuyện như thế, xử lý bất kỳ một vụ án mạng nào, ông đều mong giải quyết càng êm đẹp càng tốt. Bây giờ mọi thứ liên quan về Lâm Tiểu Phong đều được theo dõi, kể cả người nhà của hắn cũng luôn bị giám sát nhưng không hề phát hiện ra bất kỳ dấu vết nào, điều này khiến cho việc bắt giữ hắn không thể triển khai được. Chỉ dựa vào lệnh truy nã, dựa vào sự hợp lực tìm kiếm của cảnh sát các địa phương, dựa vào lực lượng công an tìm kiếm tại các bến xe, ga tàu trọng điểm thực sự là không khả quan chút nào cả. Dù gì thì lệnh truy nã cũng chỉ là một tấm hình, người thật có đi ngang qua trước mặt thì mấy ai nhận ra được chứ? Huống hồ những kẻ đã có tội, bọn chúng đâu thể để mình quá nổi bật, thậm chí ngay cả các đặc điểm của gương mặt cũng ngụy trang luôn. Các tin cảnh sát ở đâu đó bắt được tội phạm bỏ trốn thì chắc chắn không nằm ngoài mấy trường hợp sau. Một là tên tội phạm đó nhát gan, nhác thấy cảnh sát đi trên đường liền quay đầu bỏ chạy, trường hợp bị bắt này là do gan thì bé mà lại đòi làm việc to. Hai là tên tội phạm sau nhiều năm lẩn trốn thì thấy nhớ nhà nên lén lút liên hệ và bị phát hiện. Ba là vốn đã trốn yên ổn rồi nhưng lại gây ra chuyện ở nơi khác và bị phát hiện. Bốn là số quá kém may mắn bị đội công an phường kiểm tra giấy tạm trú nhưng lại không có, lại thêm thái độ không tốt nên bị đánh cho một trận rồi lôi đi điều tra, đến lúc này mới phát hiện đây là tội phạm bỏ trốn, kết quả đội công an phường đã lập công một cách hân hoan vui sướng. Tất nhiên Cao Đông hiểu cảnh sát cũng là con người, chẳng có mắt thần tai thánh, họ cũng thi tuyển viên chức vào, cho dù đã qua đào tạo chuyên nghiệp nhưng khả năng nâng cao năng lực về mặt sinh lý rất hạn chế. Việc truy bắt hung thủ bỏ trốn khi không có phương hướng nào cả thì đành phải dựa vào ông trời mà thôi. Ngoài ra, sau cuộc trò chuyện với Từ Sách vào tối hôm qua, ông thấy vụ án này càng có nhiều điểm nghi vấn hơn, đặc biệt là vấn đề thời gian phát tác của thuốc mê. Điểm sơ bộ này không thể bỏ qua được. Hôm nay trong cuộc họp ông ta không nói ra nghi vấn này vì dù gì thì tất cả mọi người đều đang đợi để bắt giữ Lâm Tiểu Phong. Vấn đề thuốc mê chưa đủ làm chứng cứ phạm tội thì Cao Đông cũng chỉ suy đoán chứ không có bằng chứng xác thực, lúc này mà nêu lên ý kiến trái chiều với tất cả mọi người thì sẽ ảnh hưởng đến quyết tâm phá án của họ, lỡ sau này Cao Đông đoán sai hoặc không thể bắt được Lâm Tiểu Phong, quá trình gây án mãi mãi là một bí ẩn thì ông làm sao mà viết báo cáo kết thúc vụ án được đây? Ông phải ăn nói sao với cấp trên, với những người trong Tổ chuyên án và cả cấp dưới của mình nữa chứ? Ông phải đề phòng trước cũng như phải chừa cho mình con đường lui nữa. Bây giờ quyết định bắt giữ là do tập thể quyết định. Một nguyên tắc sống quan trọng trong môi trường công tác đó là luôn luôn thuận theo bước chân của số đông, như vậy cho dù có đi sai hướng thì bạn sẽ không bao giờ bị loại ra khỏi đội hình. Ngược lại, nếu luôn muốn tách riêng một mình, cũng có thể hướng đi của bạn là đúng đắn nhưng phần lớn mọi người lại ở phe ngược lại. Vậy bạn nên chọn chân lý hay đi theo cái mà phần lớn mọi người cho là chân lý? Lật lại lịch sử dựng nước cho đến ngày hôm nay thì đáp án không cần nói ra cũng tự biết được. Cao Đông làm việc đã lâu, đương nhiên hiểu rõ, bạn có thể là người dẫn đầu toàn đội hình, có thể là người chạy theo, thỉnh thoảng bạn cũng có thể dừng lại nghỉ ngơi và quan sát, miễn sao bạn đừng chạy ngược hướng với đội hình là được. Kết thúc buổi họp, Cao Đông đến gặp Trương Nhất Ngang để dặn dò nhanh chóng hoàn tất các nội dung cần điều tra lúc trước. Ngoài việc lấy lời khai, cần hoàn thành việc phân tích danh sách liên lạc điện thoại của những người ở Phòng Công thương và báo cáo bằng văn bản với số liệu cụ thể, cũng cần điều tra hồ sơ bảo trì của chiếc xe Buick đó. Cao Đông nhận thấy rằng kể từ khi Lâm Tiểu Phong được xác định là kẻ tình nghi, các nội dung công việc điều tra trước đó đã bắt đầu bị ngưng trệ. Việc điều tra trọng điểm của cấp dưới cũng chuyển qua hướng điều tra trực tiếp Lâm Tiểu Phong luôn, cho rằng các vấn đề ban đầu không có liên quan gì lắm đến vụ án này cả, cũng bởi vậy mà những báo cáo đáng lẽ ra đã có kết quả rõ ràng từ lâu lại vẫn kéo dài cho đến tận bây giờ. Muốn làm rõ những điểm nghi vấn của vụ án này thì chỉ có thể dựa vào các kết quả này mà thôi. Do đó Cao Đông đã yêu cầu Trương Nhất Ngang bằng mọi cách phải đưa ra kết luận bằng văn bản rõ ràng cho mấy vấn đề này. Vừa đuổi được Trương Nhất Ngang đi thì Lý Vệ Bình đến tìm gặp Cao Đông và nói với vẻ hơi mệt mỏi: "Sếp, chúng tôi đã kiểm tra băng ghi hình của các thiết bị giám sát dọc con đường theo hướng tỉnh lộ cũ trong hơn 1.000 giờ đồng hồ mà vẫn không tìm thấy chiếc xe Buick đâu cả." "Nó đã đi vòng qua ư?" Cao Đông hơi nheo mắt lại. Lý Vệ Bình trả lời: "Tôi và Đội trưởng Mã đã nghiên cứu bản đồ rồi, các thiết bị giám sát này vốn dĩ không đủ để tạo nên một khu vực khép kín, hơn nữa rất nhiều trong số đó lại có điểm mù, mà những đoạn đường vắng vẻ thì không lắp đặt camera theo dõi, nếu chiếc Buick đi đường vòng thì cũng có khả năng qua được." Cao Đông nghiến răng, trừng mắt nhìn anh ta rồi lớn tiếng quát: "Ai lắp đặt các thiết bị giám sát? Hung thủ lắp chắc? Chính là các anh! Ai là người quản lý đơn vị cảnh sát giao thông? Mã Đảng Bồi hay Phó giám đốc Lục của các anh? Anh kiếm người nào nắm rõ nhất vị trí của các thiết bị giám sát rồi bảo anh ta lái xe đến tỉnh lộ cũ, xem anh ta có bản lĩnh tránh được tất cả các thiết bị giám sát trên đường đó để vào tỉnh lộ cũ hay không! Đi! Đi ngay đi!" Lý Vệ Bình lo sợ đứng im không dám nhúc nhích. "Anh nghĩ đối phương biết bay? Có thể chạy xe qua mặt được tất cả các thiết bị giám sát để đi vào tỉnh lộ cũ à? Làm được chắc? Kiểm tra băng ghi hình hơn 1.000 giờ đồng hồ thì sao chứ? Kiểm tra không ra kết quả thì có khác gì là không làm đâu!" Lý Vệ Bình cúi đầu nói một cách thận trọng: "Tôi và Đội trưởng Mã đã trao đổi rồi, chúng tôi nghĩ có thể Lâm Tiểu Phong đã cho chiếc Buick chạy vào thùng chứa hàng của xe tải, mãi đến khi chiếc xe tải đến tỉnh lộ cũ thì hắn mới cho xe của mình ra, như thế thì dù chúng ta có kiểm tra bất kỳ thiết bị giám sát nào cũng không thể phát hiện ra chiếc Buick đâu." Cao Đông mím môi tức giận, không nói gì cả. Nếu dùng đến xe tải như thế thì hoặc là có đồng bọn, hoặc là Lâm Tiểu Phong tự thuê xe tải và trước khi ra tay hắn đã đậu sẵn ở trạm nghỉ hoặc khu vực phía dưới gần đường cao tốc, gây án xong thì trả lại. Tóm lại quá trình gây án có rất nhiều điểm nghi vấn. Tuy nhiên Cao Đông không biết làm sao để phản bác lại ý kiến của Lý Vệ Bình cả, bởi Cao Đông chẳng có bằng chứng nào, đều là suy đoán theo tư duy thông thường mà thôi. Một lúc sau, Cao Đông đành bảo Lý Vệ Bình trở về tiếp tục việc rà soát băng ghi hình. Ông cảm giác hiện tại mình tựa như một nắm đấm đầy sức mạnh nhưng bốn bề xung quanh đều là không khí, chẳng có chỗ nào để phát huy cả. Nhưng đôi khi, bóng tối và ánh sáng cách nhau chỉ trong khoảnh khắc.