Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 128 : Cô Đối Với Hắn . . . . . . Chẳng Qua Là Mê Luyến

Mà Phong Thiên Dục nhìn cô nhanh chóng đi vào trong trường, lại nhìn đồng hồ của mình một chút, biết sau đó sẽ bị kẹt xe, hắn không muốn đi làm muộn nên cũng lập tức lái xe rời đi! Hôm nay không khí giữa hắn cùng Bối Bối cơ hồ có chút quái dị, đã nói ra tất cả, như vậy sau này hẳn là sẽ tốt hơn một chút. Theo thời gian, Bối Bối hẳn sẽ hiểu được, cô đối với hắn chỉ là mê luyến mà thôi. . . . . . Đúng, chẳng qua là mê luyến. . . . . . Sau này Tiểu Bối Bối của hắn cũng sẽ có cuộc đời của riêng cô, có người nắm tay cô, có người bảo vệ cô, có người phụng bồi cô cả đời, mà người kia. . . . . . Tuyệt đối không phải là hắn! Đi rồi sao? Nghe tiếng động cơ khởi động của xe thể thao sau lưng, Hàn Bối Bối cơ hồ đã đứng giữa cổng trường đột nhiên dừng bước, trong lòng một trận chua xót! Nước mắt cứ như vậy đọng ở trong mắt, chết cũng không chịu rơi xuống! Đi rồi, hắn hẳn là đi rồi. . . . . . Keo kiệt không chịu lưu lại một tia dấu vết! Hôm nay hảo tâm đưa cô đi học, cũng không phải là hắn muốn, chỉ là vì nói rõ ràng với cô, chỉ là vì để cho cô có thể mở rộng mối quan hệ xã giao của mình, quen biết những thằng con trai khác sao? Đừng đem ánh mắt đặt trên người của hắn nữa sao? A. . . . . . Ha ha! Phong Thiên Dục ơi Phong Thiên Dục! Người quá mức không tự tin đối với người mị lực của mình? Cho rằng mình không hấp dẫn được một nữ sinh 15 tuổi? Như vậy người thật sự sai lầm rồi, người mười phần sai rồi! Không phải là mê luyến, không phải! Là tâm! Là chân tâm rất thuần khiết, rất sạch sẽ, rất trong sáng mà thôi! Nước mắt đảo quanh hốc mắt, hô hấp nghẹn trong cổ họng, không lên không xuống, cơ hồ làm cho cô cảm thấy, mình mau bị lấp chết rồi. . . . . . Vươn tay sờ sờ má phải bị sưng lên của mình, vừa rồi trong gara, độ ấm của ngón tay hắn xẹt qua tựa hồ vẫn còn, trái tim bởi vì chút này mà không ngừng run rẩy! Thật sự có thể quên? Thật sự có thể chôn cất? Thật sự có thể buông tay hắn ra? Hàn Bối Bối. . . . . . Nói dối! Mày nói dối! Mày nói dối hắn! Mày cũng nói dối chính bản thân mình! Đột nhiên, cô xoay người nhanh chóng chạy ngược hướng trường học! Hôm nay cô không có bất kỳ tâm tình nào để học, không có bất kỳ tâm tình nào khóa mình ở sân trường trống trải không có hắn!