Người Giám Hộ Vô Lại
Chương 109 : . . . . . . Cô Gái Thật Là Đẹp
Sau khi Phong Thiên Dục lái xe đến cửa mới nhìn thấy cô đứng trước cửa lớn đầy nắng, cả người đổ đầy mồ hôi, thậm chí da còn hơi đỏ lên một chút, trong lòng có chút không đành, nhưng cũng có chút buồn bực, thật hay, cô không ở trong phòng ra trước cửa lớn đứng làm gì?
Không đúng, không đúng, cô cũng không phải ở trong phòng mà phải bị nhốt trong thư phòng mới đúng chứ? Làm sao có thể chạy đến đây? Rõ ràng rất muốn quan tâm hỏi cô rốt cuộc tại sao phải đứng dưới mặt trời chói chang, rõ ràng rất muốn quan tâm cô gương mặt phơi nắng đến đỏ bừng có đau hay không . . . . Nhưng lại nghĩ đến phương thức hai ngày trước tiểu nha đầu này làm cho hắn hộc máu, hắn lại cứng rắn đè xuống tất cả quan tâm!
Dừng xe ở trước mặt cô, sau khi hạ cửa kính xe xuống, hắn lạnh nhạt nhìn cô! Mà cô cũng có chút kích động nhìn hắn! Nhưng sau khi nhìn thấy biểu tình lạnh nhạt của hắn, trong lúc nhất thời lại không biết nên nói cái gì, cho nên chỉ có thể lúng túng đem ánh mắt từ trên người hắn dời đi, đặt trên người cô gái ngồi ở vị trí ghế phụ!
. . . . . .Chỉ vừa liếc mắt một cái, cô không thể không thừa nhận, cho dù cô là một nữ sinh cũng có chút trầm mê, làn da nõn nà, khuôn mặt trắng trẻo làm cho người ta ghen tị, lỗ chân lông thật nhỏ, đều nhìn không thấy, sóng mũi cao, đôi môi không son mà đỏ mọng, giống như được bôi mật ngọt, làm cho người ta cảm thấy thật muốn cắn một cái. . . . . . Mà mái tóc quăn như tảo biển kia càng tăng lên mấy phần khí chất, mấy phần mê người!
Mỹ nữ! Thật sự là một cô gái đẹp! Cô không thể không thừa nhận, bản thân mình nhìn cũng có chút say mê! Cho nên mới không chú ý Phong Thiên Dục đang nói chuyện với cô.
“Bối Bối? Bối Bối? Ta đang nói chuyện với con, con rốt cuộc có nghe hay không? Con đi vào cõi thần tiên rồi hả?”
Phong Thiên Dục gọi cô tới 3 lần, nhưng cô vẫn không trả lời hắn, làm cho hắn có chút căm tức, cho nên thời điểm hắn gọi cô lần thứ ba mà cô vẫn không có phản ứng gì, hắn dứt khoát vươn tay từ trong xe ra, trực tiếp cốc đầu cô một cái!
“. . . . . . A, đau!”
“Đau? Con cũng biết đau? Hàn Bối Bối, ta đang nói chuyện với con, tai con điếc rồi hả?”
“Ha ha!”
Phong Thiên Dục vừa mới nói xong, mỹ nữ ngồi bên cạnh hắn cũng nhìn Hàn Bối Bối nở một nụ cười rất thục nữ! Vừa cười, vừa dùng tay lôi kéo Phong Thiên Dục!
Truyện khác cùng thể loại
161 chương
39 chương
183 chương
368 chương
55 chương
118 chương