Người Giám Hộ Vô Lại

Chương 100 : Cha, Đau!

“. . . . . . Cha. . . . . . Đau!” Cô vừa nói, vừa muốn giùng giằng bò dậy! Phù, mặc dù thủ đoạn lần này thật sự có điểm quá khích, nhưng hoàn hảo nhận được hiệu quả, rốt cuộc hắn cũng xuất hiện rồi, rốt cuộc cô cũng nhìn thấy hắn rồi! “Quỳ xuống cho ta!” “. . . . . . Cha!” Nguyên bản còn muốn làm nũng cho xong chuyện, nhưng mà sau khi nhìn thấy thần sắc hắn như vậy, như thế nào còn dám làm nũng? Cô chỉ có thể hơi sửng sốt, nhưng không biết phản ứng như thế nào! “Quỳ xuống!” Phong Thiên Dục nhìn Hàn Bối Bối đang một mực xoa chân, không như thường ngày lập tức quan tâm cô, chính là đang tàn nhẫn hạ quyết tâm với cô! Nha đầu này càng ngày càng tệ rồi, hơn nữa mới 15 tuổi cũng đã biết có bạn trai, nếu không mau dạy dỗ sẽ không còn hình người nữa! “. . . . . . Tại sao phải quỳ. . . . . .” “Quỳ xuống!” Trong đôi mắt luôn luôn ôn hòa của Phong Thiên Dục lần đầu tiên xuất hiện hàn quang với Hàn Bối Bối làm cho cô cảm thấy hoảng hốt, làm hại cô không bị khống chế cứ như vậy quỳ xuống! “Vương tẩu, tìm cái roi tới đây cho tôi!” “. . . . . . Hả?” Vương tẩu vẫn không rõ chuyện gì xảy ra nhìn Phong Thiên Dục cùng Hàn Bối Bối, sau khi nghe Phong Thiên Dục cư nhiên bảo mình đi tìm roi, cả người sững sờ một chút! Roi? Làm cái gì? “Vương tẩu! Nghe không hiểu sao? Roi!” Điên rồi! Hôm nay đúng là điên rồi! Ít nhất Phong Thiên Dục cảm giác mình không nhịn được nữa, nếu không bộc phát, cỗ lửa giận nghẹn ở trong lòng kia không đốt chết mình mới là lạ! Cho nên hiện tại Phong Thiên Dục nói chuyện đã không phải như bình thường, nói chuyện bằng lý trí mà là gầm thét, trực tiếp gầm thét! “Thiếu gia. . . . . . roi. . . . . . Trong nhà hình như không có roi. . . . . .” “Vậy thì ra ngoài tìm cho tôi! Nhanh lên một chút!” “. . . . . . Thiếu gia. . . . . .” Muốn roi làm cái gì? Muốn roi. . . . . . Chẳng lẽ đánh tiểu thư? Không phải chứ? Cô mới không muốn nhìn thấy bi kịch như vậy, cho nên cô trực tiếp cự tuyệt, hơn nữa còn giả bộ không tìm được roi!