Người đầu tiên em yêu
Chương 8
- Lâu không gặp đứa em TRUNG THÀNH của chị, Phạm Tịnh Hân...
Dường như bàn tay anh truyền cho cô thêm sức mạnh , sự sợ hãi đã biến mất thay vào đó là sự lạnh lùng đến đáng sợ
- Im đi, chị không có tư cách gọi tôi là em gái, chị không xứng đáng, tôi khuyên chị nên quay đầu đi, đừng có theo ông ta nữa
- Câm miệng đi, đồ mất dại
Tay của Tịnh Vân sắp tán trúng vào mặt cô thì có một bàn tay nhỏ bé nắm lại, Vân điên tiết
- Con ranh, sao mày dám..
Nó lạnh lùng
- Chị mới là người nên câm, và biến đi trước khi bi lôi đi
Nó buông tay Vân ra rồi phủi tay như đã chạm vào thứ gì rất dơ bẩn, Vân hằm hè đi về, không quên buông lại một câu đe dọa cô
- Chờ đó, sẽ gặp lại , lúc đó mày và bạn mày sẽ phải hối hận, Tịnh Hân.
Vân vừa đi, cô thở dài mệt mỏi, không ai còn tâm trạng nữa, cả bọn về nhà anh.
-----------
*Phạm Tịnh Vân : chị song sinh của cô, ngoại hình y hệt cô, chỉ khác mái tóc màu rêu. Xinh đẹp sắc sảo, độc ác, nham hiểm, theo người cha của mình. Thích hắn, sau này gây ra nhiều rắc rối cho nó
------------
Về đến nhà anh, cô nói muốn nói chuyện với nó và nhỏ, cả 2 gật đầu. Cô kể cho nó nghe tất cả về cô và Vân , về quá khứ của cô cũng như cô với hắn. Nhỏ Nhi thì khỏi nói, rủ thêm vui thoi, vì Nhi là bạn cô từ nhỏ nên biết rồi, nó với Nhi thì mới thân hồi cuối cấp 1, lúc cô đi cùng hắn và cậu đi du học, nhỏ thì mắc bệnh "nhớ nhà " nên không đi, thế là quen được nó. Cô kể tất cả, lúc hết chuyện ghì cô khóc như chưa từng được khóc, nó và nhỏ dỗ dành chuyển sang đe dọa mới nín, tưởng cô mạnh mẽ lắm ai ngờ " Cô cũng chỉ là con gái thôi, buồn là khóc hay vui là cười.. " cô sụt sùi nói với nó
- Cảm ơn mày nha San San, và cũng xin lỗi
Nó cốc đầu cô, nghiêm mặt :
- Hân ngốc,... không được cảm ơn hay xin lỗi, biết chưa ?
Nó nói như ra lên, cô tròn mắt , nó và nhỏ cùng cười
-Vì ta là bạn...
Nó và nhỏ đồng thanh đáp,cô lại khóc , cảm động rồi, nhỏ nạt cho cô nín rồi cù lét cô, cả 3 giỡn như điên , cũng mai anh lên rồi kêu xuống ăn tối. Cả 5 người cùng ăn cơm vui vẻ. Xong nó ngủ tạm nhà anh. Cô thì ở chung với anh lâu rồi. Nhỏ và cậu khỏi nói cứ ăn bám nhà anh, nhỏ bị bệnh " nhớ nhà " nhưng đã có thuốc rồi ( mọi người cũng hiểu là ai kia kia mà, hehe )
-------------
Bỏ bê nam chính quá rồi, xíu nửa thoi hắn sẽ xuất hiện nhé
--------------
Anh đang ôm cô ngủ ngon lành, bỗng tiếng vị quản gia già hối hả gõ cửa
- Không xong rồi thiếu gia ơi
Anh nheo mắt, đi ra mở cửa,
- chuyện gì ạ ?
- Dạ thưa có toán người mặt đồ đen dưới phòng khách đang đòi San San tiểu thư.
- Ông lui đi, con xuống ngay
- Vâng
Ông quản gia đi khỏi, một bàn tay nhỏ ôm anh phía sau, anh quay người sang xoa đầu người mình yêu, giọng nhẹ nhàng
- Em thay đồ đi
Giọng cô nhỏ nhẹ
- Vâng
-------
Anh bước xuống dưới lầu, ngồi xuống dưới sofa thong thả, có cậu ở đó, nhỏ đang kêu nó dậy. 15 sau, cô xuống rồi, ngồi bên cạnh anh, nhỏ cũng đi xuống bên cạnh cậu, phòng khách đang im lặng thì có giọng nói chưa tỉnh ngủ hết sức dễ xương lên tiếng
- Ức ớm ậy.. oáp.. ( Thức sớm vậy .. *tiếng ngáp*)
Nó chưa đặt mông xuống ghế thì giọng nói nghiêm túc không kém phần tôn trọng nói ra, là Triệu Hoàng Nam - Cánh tay đắc lực của mẹ nó :
- San San tiểu thư, bà chủ bảo tôi sang nhà Hà thiếu gia rước tiểu thư về, và mời Hà thiếu gia, Vũ thiếu gia, Lâm tiểu thư và cả Phạm tiểu thư về tổ chức có việc ạ
Cả bọn gật đầu, riêng nó gật gù -_- Anh sai người xin phép nghĩ học cho cả 5 rồi phóng xe đến tổ chức.
-------
Dừng xe vào dãy nhà chính của tổ chức cả bọn đi vào, dãy vệ sĩ cúi đầu chào
- Chào San San tiểu thư, các tiểu thư và thiếu gia ..
Bọn nó gật đầu rồi bước vào trong , Hoàng Nam dẫn bọn nó vào một căn phòng. Giọng bà Tuyết cất lên khi thấy tụi nó vào
- Các con ngồi đi, ta có việc cần giao
Cả bọn ngồi xuống, hắn ngồi đối diện nó tính nói gì đó nhưng lại thoi, giọng bà Tuyết cất lên :
- Dạo này tổ chức không ổn định, ta nhận được một thông tin mật, lão Phạm Nguyên đang cố tình lôi kéo các bang ra khỏi tổ chức, không những thế còn mượn danh tổ chức để buôn bán hàng cấm, Tử Thiên, hãy để Death sáp nhập vào The Rose, tối nay, một vụ buôn bán trái phép sẽ diễn ra tại đường X do lão ta cầm đầu , lần này hãy diệt trừ lão ta ra khỏi tổ chức, con hãy đi giải quyết với Trọng Vỹ, Minh Kỳ và San San. Bảo Nhi, con là một trong 2 sát thủ giỏi, cần đi để người của ta ít thiệt hại. Ừm Tịnh Hân ta không ép vì dù sao ông ấy là ba con, chuyện này con muốn sao tùy con, con nghĩ đi..
Cô nghĩ ngợi một hồi rồi lên tiếng
- Con sẽ đi, ông ấy không còn là ba con nửa.. Người tin con chứ ?
Bà Tuyết cười, nụ cười đẹp dịu dàng
- Ta tin con, con gái.
Thế rồi bà chốt lại
- Không ai ý kiến gì nữa thì các con về nghĩ đi, tối nay hãy cố gắng, nhớ bảo vệ nhau, ta tin các con, chúc may mắn.
Nói rồi bà Tuyết đi ra cùng Hoàng Nam. Rồi lần lượt từng người đi ra, nó thấy không còn ai trừ hắn , nó lại gần hắn , nhướng người lên, nói nhỏ " Xong việc tôi có chuyện nói với anh, chân dài " Nói rồi nó rời đi, hắn nhìn theo nó , mĩm cười " Dù em là Tiểu Di hay San San thì em sẽ mãi là của tôi, đồ ngốc.. "
-----------
21h đêm, đường X
Bọn nó toàn mặc đồ đen giống nhau cả, áo thun 3 lỗ, áo khoác da, quần da, giày da và đeo một chiếc mặt nạ. nó , nhỏ và cô tóc cột cao. Chia ra 2 nhóm : tụi hắn và tụi nó. Tụi hắn thì đi giải quyết bọn bán hàng cấm, tụi nó giải quyết bên lão Phạm Nguyên. Tụi hắn đi trước, còn lại tụi nó.
---------
Nhỏ quan sát tình hình rồi lên tiếng
- Không có lão ở đây, chỉ có thuộc hạ của lão thoi
Cô nở nụ cười bí hiếm
- Nhanh gọn lẹ rồi về, ok ?
Nó và cô đồng gật đầu. Nó đi ra ở giữa , 2 bên là cô và nhỏ. Một tên nhơ nhở lộ vẻ háo sắc lên tiếng mà quên đi nhiệm vụ của mình
- Các cô bé đi đâu đây, chỗ này không dành cho tụi em, đi trước rồi đại tụi anh em nhé.
Tên đó tiến lại gần đưa tay định tháo chiếc mặt nạ xuống
- Rắc Rắc...
- Aaaaaaaa
Nó tặng cho tên đó thêm một cú đá sau khi bẻ tay hắn.
- Lên một lượt hay từng người ?
Nó gằn giọng lạnh lùng, khiến nhỏ và cô còn lạnh gáy huống chi tụi kia, nó thay đổi quá !
Bọn bên lão điên lên vì nó tỏ ý khinh thường, 2 bên xông vào đánh nhau, 3 cô gái với một đám con trai đầu gấu vẻ lực lưỡng. Từng người bên lão ngã xuống, chưa đầy 10 sau chỉ còn bóng dáng 3 cô gái đang đứng, là tụi nó. Bỗng chuông đt cô reo lên, cô bắt máy
- ....
- Vâng, tụi em về nhà luôn anh khỏi rước
-....
- Vâng
Cô gác máy, quay sang nhỏ và nó, cười tươi
- Anh Vỹ điện, xong rồi về nhà ảnh thoi
- Ừm
Nó và nhỏ đồng thanh. Cả 3 đi lại chỗ đậu xe, chợt... Vèo.. Phập... Á.. nhỏ quay sang cô
- Hân mày có sao không ?
Cô lắp bắp,
- San San..
Nhỏ nhìn nó, rồi nhìn quanh, quay qua khẽ nói với cô
- Đưa San San nó về tổ chức thoi, mày điện cho mấy anh kia đi.
Nói rồi nhỏ chở nó, cô chạy xe theo sau.
Gốc cây gần đó, giọng 1 cô gái tóc màu rêu rít nhỏ lên
- Trật rồi, Tịnh Hân.. con nhóc chết tiệt... nhưng không sao, bạn mày... vậy đủ rồi..
Nói rồi cô gái đó quay đi (ai chắc m.n cũng biết nhỉ ?)
-----------
Tổ chức The Rose..
Hắn đang báo cáo với bà Tuyết, bà gật đầu tỏ ý hài lòng, không thấy con gái yêu mình đâu, bà chưa kịp hỏi thì một tên vệ sĩ chạy vào báo : - Triệu Tỷ, San San tiểu thư bị thương rồi ạ, đang ở khu vực C...
Hắn chạy đi không thèm đợi tên vệ sĩ nói hết. Bà Tuyết lắc đầu
- Ngươi lui đi, Hoàng Nam điều tra đi.
Nói rồi bà đi đến khu vực C, nơi con gái yêu bà đang nằm.
Khu vực C
Ánh mắt hắn như giết người
- Ai làm việc này, chết tiệt
Cô cầm một phi tiêu nhỏ có hình con bướm đen được khắc tinh xảo, cô nói
- Em biết ai rồi
M.n tròn mắt nhìn cô, cô cười trừ
- Quên em là ai sao ? Haizzzz... phi tiêu có độc nhưng không khó, em biết cách giải, m.n ra ngoài đi , Nhi à mày ờ lại giúp tao.
M.n ra ngoài, để nhỏ và cô ở lại với nó, cùng lúc này Hoảng Nam đi lại, giọng kính trọng:
- Triệu Tỷ, là người của lão
Đôi mày nhíu lại bà Tuyết lạnh lùng
- Coi như không có chuyện gì, giải quyết sau đi, giờ m.n mệt rồi, nghỉ ngơi đi.
Nói rồi bà quay lưng đi, theo sau là Hoàng Nam.
---------
Sáng hôm sau, nó khẽ cựa mình
- Âu da..
Cô ngước nhìn nó, dụi mắt
- Ừm m.n có việc rồi, mày đỡ chưa San ?
Nó cười hiền
- Rồi
Cô bỗng òa lên nức nở
- Hức... xin lỗi... San San... hức.. tại tao... hức... oa oa..
Nó ngạc nhiên rồi an ủi cô
- Không sao mà tao ngông sao lỗi phải gì chứ
Cô sụt sùi, nó nghiêm mặt giọng bà cụ non, cốc đầu cô
- Mày rất quan trọng với tao. Vì chúng ta là bạn , nhớ chưa ?
Cô ngước mắt lưng tròng, nhìn nó, lúc này mồ giong nói lõa mạ cất lên
- Ôi gớm quá mấy mẹ ơi, nước mắt cá sấu nữa.
Ai khác ngoài đương kim tiểu thư Lâm gia nửa, nhỏ đang dựa mình vào cửa phòng, tay ss lọn tóc hồng của mình, nụ cười giễu cợt. Công dụng nha, cô nín khóc, nhìn nhỏ nghiến răng
- LÂM BẢO NHI, mày đi chết đi
Nói rồi vơ lấy luôn cái gối của nó chọi nhỏ, nhưng nhỏ là ai, 1 trong 2 nữ sát thủ đứng đầu The Rose mà, không trúng, nhỏ le lưỡi chọc tức cô, cô quên đi hình ảnh dịu dàng rượt nhỏ khắp khu vực C, nó lắc đầu nhìn theo bóng dáng 2 đứa bạn thân mĩm cười.
Truyện khác cùng thể loại
68 chương
111 chương
10 chương
26 chương
25 chương
42 chương