Người đã rung động

Chương 40 : Người đã rung động

Edit: Hanna   Tay của Mạnh Duật Đường nắm lấy nhũ thịt mềm mại của cô, cách lớp váy ngủ mỏng như cánh ve mà vuốt ve, đỉnh nhũ hoa yên lặng đứng thẳng trong tay anh. Ánh trăng sáng rọi chiếu vào hai người, như có ánh đèn flash, làn da của Trì Khê trắng nõn tới phát sáng.   Mạnh Duật Đường tìm được môi cô, hôn xuống, cánh môi mềm mại, trong miệng có vị bánh kem thơm ngon, anh mút lấy ngon ngọt trong khoang miệng của Trì Khê như nhấm nháp mỹ vị nhân gian.   Anh cởi váy ngủ trên người Trì Khê xuống, Trì Khê nằm trong lều trại, tay đặt trên đỉnh đầu, đôi chân vừa thẳng vừa dài hơi cong lên.   “Em chờ một chút, anh đi lấy bánh kem tới đây.”   Mạnh Duật Đường đem bơ bỏ xuống dưới, vứt bánh trên bàn đồ ăn màu trắng, trở lại lều một lần nữa.   Trì Khê không thể tin tưởng mà nhìn anh, tựa hồ biết Mạnh Duật Đường muốn làm gì.   “Mạnh Duật Đường! Anh…….Anh không phải là muốn……...?” Cô nuốt nước miếng, khó có thể nói hết câu .   Một cơn gió lạnh thổi qua, bóng cây đong đưa.   Bơ ngọt màu trắng ngà quết lên người cô cực kì gợi cảm, hai bên nhũ thịt không quá lớn dính đầy bơ mềm, thoạt nhìn càng thêm kích thích.   Mạnh Duật Đường ngậm lấy nhũ thịt của cô, liếm láp, bơ bị anh liếm sạch sẽ không còn một miếng.   Hàm răng anh nhẹ nhàng ngậm lấy đầu vú, đổi sang một bên nhũ hoa khác, ngậm lấy nhũ thịt bên này mà vừa gặm vừa cắn, đầu lưỡi ngậm đầu vú nhẹ nhàng lôi kéo, Trì Khê chịu không nổi tra tấn ngọt ngào như vậy, tiếng rên rỉ từ chỗ sâu nhất trong yết hầu tràn ra ngoài. Cô rũ mắt nhìn động tác của Mạnh Duật Đường, tay luồn vào mái tóc ngắn của anh, nhắm mắt lại, rất là hưởng thụ.   Cô mặc quần lót màu trắng bằng tơ lụa, lông tóc bên dưới thưa thớt, xuyên thấu qua màu trắng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy màu đen gợi tình.   Mạnh Duật Đường lưu luyến rời khỏi nhũ thịt mềm tới véo ra nước của cô, đầu lưỡi một vòng lại một vòng đảo quanh bụng nhỏ.   Trì Khê không biết đặt tay ở chỗ nào, chỉ có thể phóng tới trên đỉnh đầu, gắt gao nắm chặt vào nhau để an ủi phần nào cảm giác trống rỗng này, cô khép hai chân lại.   Mạnh Duật Đường cắn quần lót màu trắng của cô, đầu lưỡi liếm chỗ xương hông, đi xuống, cuối cùng đầu lưỡi linh hoạt chen vào khe thịt tinh tế, phía dưới nước chảy róc rách, cô nuốt xuống mật dịch mà Trì Khê chảy ra không ngừng. Trì Khê bị anh hôn sướng tới mắc tình loạn ý mê.   “A...a…..ưm……” Cô cắn môi, cố gắng không phát ra âm thanh khiến người mặt đỏ tim đập, nhưng cô vẫn không thể nhịn được mà rên rỉ từng tiếng đứt quãng.   Mạnh Duật Đường kéo quần lót xuống, hàm răng cắn mở “áo mưa”, nhanh chóng đeo vào, côn thịt đã sớm sưng to khó nhịn, cưỡng cứng như sắt thép.   Hai tay anh nắm lấy chân của Trì Khê quấn lên eo mình, hoa tâm đã đủ ướt át, Mạnh Duật Đường tiến vào từng chút một, nhưng không thể đi vào toàn bộ.   Anh nâng Trì Khê dậy, để cô ngồi dậy mặt đối mặt với mình: “Nhìn xem Mạnh ca ca làm em như thế nào.”   Trì Khê rũ mắt xuống, nhìn chỗ giao hợp của hai người, mặt đỏ tai hồng, dương vật thô tráng của anh xỏ xuyên qua hoa huyệt của cô, chất lỏng ướt dầm dề bắn ra ngoài theo từng động tác thọc vào rút ra của Mạnh Duật Đường.   Trì Khê run rẩy, hai tay chống ra sau lưng: “A…… Cậu nhỏ của Mạnh Duật Đường ………….. giỏi quá.”   Mạnh Duật Đường bóp éo cô, nâng mông cô lên, khiến cả người Trì Khê ngồi trên hông anh, côn thịt tiến vào càng sâu, nguyên cây hoàn toàn đi vào.   “Sướng không?” Hai mắt Mạnh Duật Đường đỏ ngầu, bàn tay to nắn bóp nhũ thịt trắng mịn như tuyết, nhũ thịt tràn ra khỏi kẽ tay anh.   “Ân a ~ a a a! Sướng quá……Côn thịt của Mạnh ca ca cắm vào dòng suối nhỏ sướng quá……”   “Mẹ nó!”   Mạnh Duật Đường cắm vào càng ngày càng nhanh, đám lông vừa đen vừa cứng cọ xát thịt non phấn nộn của Trì Khê, mang theo từng đợt run rẩy.   Anh cũng không sốt ruột bắn ra tới, mà là rút ra, Mạnh Duật Đường lật người cô lại, Trì Khê đưa lưng về phía anh, Mạnh Duật Đường xoa cặp mông vểnh cao của cô, cắm vào từ phía sau, anh cúi người, vòng tay ra phía trước mà xoa nắn nhũ thịt trắng như tuyết của cô.    Mạnh Duật Đường thọc vào rút ra càng lúc càng nhanh, càng ngày càng mạnh, hai người hô hấp dồn dập, tim đập gia tốc, như là muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.   “Nói, bị Mạnh ca ca cắm thật thoải mái.”   “A ưm ~ bị Mạnh ca ca cắm thật thoải mái…… Mau! Lại nhanh lên!”   “Dòng suối nhỏ thật nhiều nước…… Miệng còn ngọt.”   Mạnh Duật Đường hung hãn cắm nhanh vào, tiếng nước ái muội nhóp nhép nhóp nhép vang lên từ chỗ hai người giao hợp, ánh trăng mông lung, sao trời như sắp rơi xuống, tưới lên người hai người đang phập phồng giao dộng.   “A, a a, a! Muốn…… Muốn…… cao trào!” Trì Khê bị anh đè tới mức thở không nổi, trong đầu thoáng qua rất nhiều cảnh tượng, giống như cô trở về thời còn bé, ngồi trên thuyền nhỏ, lung lay lung lay không biết mệt mỏi.   Thanh âm nhỏ nhẹ gợi cảm động lòng người, Mạnh Duật Đường bị cô hút đến gắt gao: “Khê Khê, vì sao em lại chặt như thế? Mạnh ca ca của em sắp bị em kẹp chết rồi.”   Anh gầm nhẹ một tiếng, bắn ra tới, Trì Khê chỉ cảm thấy dưới thân nóng lên, bọt nước văng khắp nơi, chỗ kết hợp của hai người phủ kín chất lỏng màu trắng, Mạnh Duật Đường còn nằm trên người cô, dương vật ở bên trong không nhúc nhích.   Cuối cùng Mạnh Duật Đường rút dương vật ra, lật người quay lại, tóc tai cô hỗn loạn, ướt nhẹp, Mạnh Duật Đường sửa sang lại đầu tóc cho cô, nhìn thấy trên người Trì Khê lấp lánh ánh nước, người cô vừa mới ra mồ hôi, ánh trăng chiếu vào, thân thể của cô như sáng lên.   “Bị Mạnh ca ca của em làm cho sướng tới mức nói không ra lời à?” Mạnh Duật Đường hôn lên chóp mũi cô.   “Không thèm để ý tới anh nữa.” Trì Khê trở mình, đưa lưng về phía anh, cô quả thật sướng không thể nói ra lời, nhưng việc này mà noi ra thì quá mất mặt.   “Trì Khê, chúc mừng sinh nhật 22 tuổi của em, anh yêu em.” Môi anh dán sát vào vành tai của Trì khê, hơi thở ấm áp phả vào trong tai cô.   “Mạnh Duật Đường, trăng đêm nay thật đẹp.” Trì Khê ngẩng đầu nhìn ánh trắng màu bạc, trong mắt đong đầy chất lỏng trong suốt.   ------------------   Lời của tác giả:   Trăng đêm nay thật đẹp chính là muốn nói em cũng yêu anh, đó là một câu danh ngôn nổi tiếng của Nhật Bản, Khê Khê nhà chúng ta quá hàm súc rồi. @.@