Người đã rung động
Chương 17 : Người đã rung động
Edit: Hanna
Chu Đường dựa vào trên người Trần Kính mà thở dốc, cảm giác thở còn chưa thông, lại bị người bế ngang lên, côn thịt vừa lúc cắm vào miệng huyệt của cô.
Người đàn ông lại cương cứng, hoa huyệt non mềm yếu ớt của Chu Đường bị lông tóc thô ráp của anh ma sát, Chu Đường ôm chặt anh, nhịn không được mà tràn ra từng đợt tiếng rên rỉ.
“A a…… Sướng quá.” Thanh âm mềm nhẹ như lông chim, gãi vào tận đầu quả tim của Trần Kính.
Phòng tắm mờ mịt hơi nước nóng ẩm, vòi hoa sen không ngừng phun nước, một chân của Chu Đường bị Trân Kính nâng lên đặt trên eo thon săn chắc của anh, dương vật vừa to vừa cứng đẩy mạnh vào trong.
“A…… Đau quá…. Ưm a………” Chu Đường ngửa đầu, hai mắt ướt át, vì được hầu hạ tới thoải mái nên không thể ngăn cản được nước mắt sinh lý tràn ra.
“Đợi một lát sẽ tốt thôi.” Trần Kính an ủi cô, anh giống như tù nhân u mê không thể tỉnh lại, không ngừng xâm chiếm thân thể của cô.
Trần Kính nắm lấy một bên nhũ thịt mềm mại no đủ như bánh bao của cô, côn thịt thuận thế cắm mạnh vào giống như lưỡi đao đâm vào khe thịt chật hẹp.
Miệng anh hàm chứa nhũ thịt no đủ của cô gái nhỏ, mê luyến mà liếm láp, đầu lưỡi linh hoạt tới lui không ngừng mút vào, hút toàn bộ nhũ thịt vào trong miệng, tiếng nước chùn chụt truyền vào tai Chu Đừng từng đợt liên tiếp.
“A a…… Sắp hỏng rồi…… Huyệt nhỏ sắp bị côn thịt của anh yêu cắm tới hỏng rồi.”
“Không hỏng được.”
Trần Kính thay đổi tư thế, cặp mông tròn trịa no đủ lại mượt mà trước mặt anh trông cực kì chói mắt, con ngươi màu đen của anh trở nên thâm trầm.
Trần Kính bóp eo cô, cắm vào từ phía sau, côn thịt cắm vào rất sâu, lồng ngực rắn chắc khỏe mạnh kề sát sau tấm lưng bóng loáng của Chu Đường.
“A a a…… Trần Kính…… Trần Kính thật là lợi hại!”
Cô gái nhỏ bị đâm sướng tới mất ý thức, cả người run rẩy kịch liệt, toàn thân trên dưới như bị điện giật.
Nếu không phải có Trần Kính đỡ thì cô nhất định đã trượt xuống, Chu Đường gục cả người lên giường, côn thịt lộ ra một chút, Trần Kính lại giữ eo cô rồi hung ác cắm trở lại.
Một tay của Trần Kính dừng trên mông mượt mà của cô, bóp mạnh rồi đột ngột thọc sâu vào hoa huyệt.
Bàn tay to rơi xuống đánh vào mông Chu Đường vang lên một tiếng bạch vang dội, Trần Kính càng hưng phấn hơn, thanh âm khàn khàn chưa từng có.
“Gọi ông xã……..Nói ông xã của em thật lớn thật sướng.”
“Ông xã…… Thật lớn thật sướng…… Huyệt nhỏ rất thích bị ông xã cắm……” Mật dịch cuồn cuộn không ngừng chảy ra từ miệng huyệt, tưới ướt đẫm chỗ kết hợp của hai người.
Trong phòng tắm sương khói lượn lờ, người đàn ông mạnh mẽ dừng sức thọc vào rút ra trong huyệt nhỏ của người phụ nữ, vừa hung ác lại vừa chan chứa sự dịu dàng thâm tình mãnh liệt.
Huyệt nhỏ dùng sức kẹp chặt côn thịt vừa to vừa cứng, Chu Đường chống tay lên vách tường trong phòng tắm, cơ thể run rẩy, căn bản không thể tự chủ.
“A, a, a, muốn tới……” Cô thở dốc từng hơi, giống như vừa chạy nhanh 800 mét, trên trán ướt sũng nước, không phân biệt được là mồ hôi hay là nước từ vòi tắm.
Chu Đường bị người đàn ông đưa lên đỉnh cao trào, hai chân rã rời chết lặng như bị rút gân, bụng dưới run rẩy từng đợt, cả người mệt mỏi không còn sức lực.
Trần Kính không đeo bao cao su, anh dự định tới khi bắn sẽ rút côn thịt ra ngoài, bắn ra sau lưng Chu Đường, chất lỏng màu trắng đục bao phủ tấm lưng trần gợi cảm của cô, sau đó trượt xuống theo đường cong quyến rũ của Chu Đường. Con mẹ nó, Trần Kính bị cảnh tượng dâm mỹ kích thích khiến cho anh lại muốn làm thêm một lần nữa, nhưng khổ nỗi mai cô còn phải tới trường, không thể làm nhiều tới kiệt sức.
Anh bế Chu Đường lên, dịu dàng tắm rửa sạch sẽ cho cô, phía dưới của Chu Đường bị người đàn ông cắm tới sưng đỏ, khi anh đưa vòi hoa sen vào miệng huyệt rộng mở, Chu Đường không nhịn được mà phát ra tiếng rên rỉ: “A…….Ngứa quá.”
Tường thịt bên trong cô vừa trải qua cao trào kịch liệt, bị đối đãi như vậy thì tất nhiên sẽ cảm thấy trống rỗng khó nhịn, Trần Kính nói: “Lập tức sẽ tốt lên, đừng lộn xộn, cẩn thận không anh lại muốn một lần nữa đó.”
Những lời này quả nhiên phát huy tác dụng, Chu Đường không dám động đậy, cô không muốn lại làm một lần nữa đâu, quả thật là quá đáng sợ.
Sau khi Trần Kính rửa sạch giúp cô, trực tiếp ôm người đi ra ngoài, đặt lên giường rồi đi vòng sang bên kia, xốc chăn lên, nằm xuống.
Anh không thích mặc quần áo khi ngủ, bởi anh cứ cảm thấy bị trói buộc mất tự do, dần dà Chu Đường cũng không mặc quần áo đi ngủ khi ở bên anh.
Cơ thể cô hay bị lạnh, còn anh lại nóng rực, vì thế mùa hè Trần Kính rất thích ôm cô ngủ, cơ thể cô giống như một túi chườm đá mát lạnh.
Anh ôm người trong lòng ngực, nghĩ một lát rồi vẫn nói: “Chu Đường, mấy ngày nữa anh phải đi xa một chuyến, em ở nhà phải tự chăm sóc tốt bản thân nhé?”
Truyện khác cùng thể loại
43 chương
6 chương
18 chương
7 chương
15 chương
31 chương