Người Cha Hàng Tỉ Sủng Nghiện FULL
Chương 73
– Đến chơi thôi mang quà làm gì?
Tương Nhân trách yêu.
– Bác gái, cũng không có gì chỉ là mấy hộp sâm hôm trước mẹ cháu nhờ người mua về.
Cháu mang sang để bà nội bồi bổ cơ thể.
Ở nhà họ Long từ trước đến nay Tô Vũ Phỉ vẫn luôn thể hiện là người hiếu thuận, cho nên nhỏ nhẹ nói.
Bà Long cười ha hả:
– Được, mẹ cháu là người có tâm.
Tô Vũ Phỉ nhìn thấy đang trồng hoa hồng, cô lập tức cười nói:
– Sau này chỗ này đều là hoa hồng nở rộng nhất định sẽ rất đẹp.
– Đúng vậy, hương hoa có thể bay vào phòng, không khí cũng sẽ tốt.
Tương Nhân cũng nghĩ như vậy.
Đây là quyết định của bà Long, nghe hai người nói bà rất vui:
– Đúng vậy, đây chính là ý của tôi.
– Bà nội, bác gái, hai người đã gặp hai đứa trẻ kia sao? Chúng thật đáng yêu, khiến người khác thích.
Tô Vũ Phỉ lập tức cười, thể hiện mình thích con của Long Dạ Tước.
Tương Nhân đáp:
– Hôm trước đã gặp chúng rất dễ thương.
Vẻ mặt bà Long cũng đầy yêu thương:
– Đúng vậy, cực kỳ giống cháu trai của tôi, quả thực là giống nhau như đúc.
– Chỉ tiếc mẹ của bọn chúng lại không làm cho người ta thích, lại…
Tô Vũ Phỉ cố ý nói ngập ngừng, ra vẻ muốn nói lại thôi.
Tương Nhân nhíu mày hỏi:
– Cô ấy làm sao?
– Vũ Phỉ, có chuyện gì nói đi.
Chúng ta không phải lần đầu tiên biết nhân phẩm của cô ta không tốt, còn có gì không thể nói.
Bà Long hừ nhẹ một tiếng.
Tô Vũ Phỉ đành phải cắn môi nói:
– Bà nội, bác gái, chắc hai người không xem tin tức giải trí phải không ạ?
– Bác không thích mấy tin đó.
Tương Nhân lắc đầu.
– Vậy hai người xem cái này…
Nói xong Tô Vũ Phỉ lấy IPAD mở ra đưa cho họ xem ảnh chụp cô đã lưu lại.
Tương Nhân nhìn thấy cô gái trên ảnh liếc mắt một cái đã nhận ra:
– Đây không phải là Tô Lạc Lạc sao?
– Đúng vậy chính là cô ấy, cô ấy hiện giờ đang vướng tin đồn với một ngôi sao, bọn họ còn sống chung với nhau.
Cô ấy vừa về nước mấy ngày cũng không để ý đến bọn trẻ.
Tô Vũ Phỉ bỏ đá xuống giếng.
Bà Long cầm lên vừa thấy vậy sắc mặt lập tức khó coi:
– Thật sự là không biết xấu hổ, không biết kiểm điểm.
Năm đó dám leo lên giường cháu trai tôi, hiện giờ cô ta còn có gì không dám làm?
Sắc mặt Tương Nhân cũng không tốt:
– Tất nhiên như vậy, cô ấy cũng không định sống cùng bọn trẻ.
– Người đàn ông này là ngôi sao đang khá nổi tiếng.
Anh ta đẹp trai, lại có tiền, Tô Lạc Lạc cả ngày ở bên cạnh anh ta làm sao còn muốn sống cùng bọn trẻ.
Hiện giờ cô ta chỉ muốn sống cuộc sống tự do của mình.
Tô Vũ Phỉ vẻ mặt buồn bực nói:
– Hai đứa trẻ đáng thương, lần trước cháu đến thăm còn ở trên tầng khóc tê tâm liệt phế chính là vì Tô Lạc Lạc không cần bọn chúng, dọn ra khỏi nhà Long Dạ Tước.
– Cái gì? Sao lại có người mẹ như vậy? Lần trước Long Dạ Tước còn nói bọn ta cho chúng thời gian hai năm, để sống cùng bọn trẻ.
Hiện giờ xem ra đây chỉ là suy nghĩ của Dạ Tước, cô gái nhẫn tâm kia không nghĩ như vậy.
Bà Long tức giận nói.
Tương Nhân cũng thực sự tức giận:
– Bỏ bọn trẻ muốn có cuộc sống tự do, vậy mấy năm qua bọn trẻ sống cùng cô ấy chắc chắn đã chịu nhiều vất vả.
– Cho nên, cháu rất đau lòng, cháu nghĩ nếu cháu có cơ hội ở bên cạnh làm bạn với bọn trẻ nhất định sẽ cố gắng chăm sóc bọn chúng, yêu thương chung.
Tô Vũ Phỉ cắn môi
– Nhưng, Dạ Tước lại cho rằng bọn nhỏ sợ người lạ sẽ không chấp nhận cháu.
Bà Long nghĩ nghĩ xong nói:
– Bà sẽ gọi điện cho Dạ Tước để nó cho cháu nhiều thời gian sang đó chơi với bọn trẻ, biết đâu bọn trẻ sẽ thích cháu.
– Vâng.
Tô Vũ Phỉ trong lòng mừng thầm.
Rất nhanh cô có thể thay thế được Tô Lạc Lạc có quyền nuôi bọn trẻ.
Tương Nhân cầm IPAD xem ảnh xong lắc đầu thở dài.
Bọn trẻ sao lại có người mẹ không có trách nhiệm như vậy chứ? Tiếc rằng con trai bà còn nói tốt cho cô ta, để họ không cần trách cô ấy chuyện năm đó.
Tô Vũ Phỉ ăn cơm trưa ở nhà họ Long xong cô chuẩn bị buổi chiều đến nhà Long Dạ Tước thăm bọn nhỏ.
Biệt thự của Long Dạ Tước.
Mặt cỏ thành nơi vui chơi của bọn trẻ, Tô Tiểu Sâm cầm máy bay điều kiển từ xa chơi đùa, Tô Tiểu Hinh ôm búp bê mà cô thích nhất ngồi bên cạnh xem.
Tô Lạc Lạc ngồi trong bóng râm nhìn bọn chúng chơi để phòng chúng bị ngã.
Thời gian chơi cùng bọn trẻ là lúc vui vẻ nhất, cũng là lúc mà không phải suy nghĩ gì.
Trong mắt cô tất cả đều là bóng hình đáng yêu của bọn trẻ, nụ cười từ mắt đến tận trong lòng.
Long Dạ Tước bận việc ở phòng làm việc, di động anh đặt bên cạnh vang lên, anh nhìn thoáng qua là mẹ mình nên nhấn nút nghe:
– Alo, mẹ ạ.
– Dạ Tước, giờ con đang ở cùng bọn trẻ sao?
Tương Nhân hỏi.
– Không, bọn trẻ đang ở cùng mẹ chúng.
Long Dạ Tước trả lời.
– Dạ Tước, con có biết Tô Lạc Lạc có tin đồn trên mạng với một người đàn ông không? Con nên chú ý một chút, đừng để cô ấy tiếp xúc nhiều với bọn trẻ, mẹ không hi vọng cô ấy phá hỏng tính cách của bọn trẻ.
Long Dạ Tước nhíu mày
– Cô ấy làm sao?
– Con có thể đọc tin tức giải trí, cô ấy có tin đồn không tốt với một ngôi sao tên là Dạ Trạch Hạo.
Long Dạ Tước nhăn mắt đáp:
– Vâng.
– À, đúng rồi, buổi chiều Vũ Phỉ nói sẽ đến thăm bọn trẻ con để nó đến chỗ con đi.
– Không cần, bảo cô ấy không cần phải đến đây, cô ấy sao lại ở nhà mình vậy?
– Mẹ không xem tin tức, là cô ấy có lòng tốt đến đây nói cho chúng ta chuyện của Tô Lạc Lạc, thuận tiện cô ấy mang ít quà đến biếu bà nội con.
Long Dạ Tước nhăn mày, sắc mặt có chút buồn bã:
– Mẹ, về sau đừng để cô ấy đến nhà họ Long nhiều.
– Con đó, cô ấy có thể đến thăm bà nội con là chuyện tốt, con còn ghét bỏ cái gì?
Tương Nhân trách cứ nói.
– Con đang làm việc, tối nay con sẽ gọi điện thoại cho mẹ.
Nói xong Long Dạ Tước cúp điện thoại, sau đó cầm điện thoại di động bắt đầu tìm kiếm chuyện của Tô Lạc Lạc.
Anh đã có dự cảm đây là chuyện của cô với Dạ Trạch Hạo.
Quả nhiên.
Tin tức đều là tin đồn của Tô Lạc Lạc và Dạ Trạch Hạo.
Ảnh là chụp trong buổi lễ cắt băng hôm đó, còn bài viết đã nói Tô Lạc Lạc là bạn gái tin đồn của Dạ Trạch Hạo, còn nói ra không ít chuyện xung quanh đó.
Long Dạ Tước biết tin tức này không phải là gì quá lớn, nhưng nhìn hình ảnh Tô Lạc Lạc và Dạ Trạch Hạo nhìn nhau cười trên ảnh trong lòng anh rất khó chịu.
Dạ Trạch Hạo cũng không thanh minh, xem ra công ty anh ta đã cam chịu chuyện này.
Long Dạ Tước cầm di động đứng dậy, đẩy cửa phòng làm việc đi ra ngoài vườn.
Anh nhìn thấy cô gái đang ngồi dưới tán cây, áo sơ mi màu trắng dài đi đôi giày màu hồng nhạt, tóc buộc cao, ánh mặt trời dịu dàng chiếu lên người cô, khiến cả người cô như bao phủ một tầng hào quang.
Có chút mê người.
Nhưng, hiện giờ Tdt không phải chú ý cái này mà là tin tức anh vừa đọc phải để cô tự mình thừa nhận là thật hay giả..
Truyện khác cùng thể loại
31 chương
27 chương
46 chương
11 chương
1391 chương