Một cuối tuần trôi qua trong bình yên. Thứ hai 7 giờ sáng. Tối hôm qua cô nhận được điện thoại của Hạ Tần bảo cô đừng đi làm muộn. Có thể phỏng vấn vào làm ở YO là một chuyện rất vinh quang. Hạ Tần cũng rất buồn bực vì mình không học trang điểm, tạo hình, nếu không cô cũng muốn đến YO làm việc. Bởi vì ở đó có thể dễ dàng gặp người nổi tiếng. – Bảo bối, dậy thôi, nhanh dậy thôi. Tô Lạc Lạc mở cửa phòng của bọn trẻ gọi hai đứa bé còn trong giấc mộng dậy. – Mẹ, con còn muốn ngủ. Tô Tiểu Hinh trở mình, bàn tay nhỏ bé chống mặt ngủ tiếp. – Đừng ngủ nữa hôm nay là ngày đầu tiên bọn con đến trường, phải để lại cho cô giáo ấn tượng tốt không phải sao? Ngoan, đừng ngủ nữa dậy ăn sáng thôi. Tô Lạc Lạc ôm con gái vào lòng, sau đó giơ tay vỗ vỗ mông con trai: – Tiểu Sâm dậy nhanh. Tô Tiểu Sâm giống như một con chó nhỏ nằm trên giường lông mi dài dày che kín mắt, cậu ta vẫn chiến đấu với người máy trong mộng. Lúc này, ngoài cửa một bóng người cao lớn bước đến. Tô Lạc Lạc ngẩng đầu thấy Long Dạ Tước đã mặc âu phục và giày da đi vào. Anh chưa thắt cà vạt, nút áo sơ mi chỉ cài đến nút thứ ba, lộ ra sự gợi cảm. Xương quai xanh, khuôn mặt hoàn mĩ như điêu khắc làn da màu đồng thanh tú khiến anh trông tao nhã và hấp dẫn. Một đôi mắt đen láy tinh anh khiến cô liên tưởng đến một ánh mắt của một con báo, sắc bén, lạnh lùng. Tô Lạc Lạc phớt lờ khí chất của người đàn ông này, ngẩng đầu lên và nói với anh ta – Giúp tôi đỡ bọn trẻ dậy. Tô Tiểu Sâm lập tức nhấc đầu, thấy ba đến, thành thật ngồi dậy lau mắt, Tô Tiểu Hinh vẫn đang ngủ ngon trong lòng Tô Lạc Lạc. Tô Lạc Lạc cảm thấy nhức đầu, chẳng lẽ sau này mỗi ngày đều là những hình ảnh như thế này sao. Tô Lạc Lạc lập tức rúc mặt vào cổ con gái, đồng thời lại dùng một tay cù vào eo con gái. Tô Tiểu Hinh lập tức cười khanh khách, hơi bực kêu lên: – Mẹ, dừng lại đi, dừng lại đi. – Con dậy chưa? Tô Lạc Lạc lại vùi đầu vào cổ con gái. – Ba, cứu con, cứu con… Khuôn mặt Long Dạ Tước lập tức nở một nụ cười trịu mến. Anh bước lên, bế con gái từ trong lòng Tô Lạc Lạc ra. Tô Tiểu Hinh ôm ba, lập tức đắc ý làm mặt ngáo ộp với mẹ, đắc ý cười. Tô Lạc Lạc lập tức ảo não, giơ tay định đỡ con gái lại, nào biết co bé uốn éo eo nhỏ, Tô Lạc Lạc giơ tay lập tức chạm vào xương quai xanh của người đàn ông kia. Cô run lên, mà người đàn ông này rõ ràng cũng run lên vài giây, đôi mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Cảm giác ấm áp của da thịt khiến Tô Lạc Lạc cười gượng rút tay lại cô luống cuống một chút kéo con ra – Tiểu Sâu, đi đánh răng với mẹ. – Ba, con đến phòng ba đánh răng được không? Tô Tiểu Hinh nhìn ba hỏi. Long Dạ Tước vuốt ve mái tóc hỗn độn của cô: – Được, ba đưa con đi. Tô Lạc Lạc đến phòng tắm, gương mặt cô hơi đỏ lên, chết tiệt, cô như vậy có tính là xâm phạm anh không? Quên đi, đó chỉ là ngoài ý muốn, động tác vô tình khó tránh khỏi. Hai đứa trẻ ăn sáng xong đã có tinh thần hơn nhiều, bọn chũng đều thích trường học mới. Lúc này đã 7 giờ 40 phút sáng, trường học ngay cổng chính của khu nhà, đưa bọn trẻ đến trường vừa kịp thời gian 8 giờ. Một cô giáo có kinh nghiệm đón ở cửa, còn có thầy giáo nước ngoài chào bằng tiếng anh. Nhìn hai đứa trẻ con đi vào xong Tô Lạc Lạc quay đầu lại thấy Long Dạ Tước đã đi về phía xe của anh. – Này, từ từ… Tô Lạc Lạc lập tức gọi anh lại, bởi vì cô cũng đi làm ở khu trung tâm, muốn đi nhờ xe anh. – Gọi ai này? Người đàn ông xoay người lạnh giọng hỏi. Tô Lạc Lạc cũng đã nghĩ thông, dù sao cô và anh phải sống cùng nhau hai năm. Nếu cứ luôn căng thẳng thì không ai vui vẻ cả, cho nên, cô cũng là người khéo léo, cô nguyện ý cúi đầu, cô cười vui vẻ hỏi: – Cậu Long, cậu đi làm sao? Tôi có thể đi nhờ xem của anh không? Nghĩ lại hiện giờ cô không có xe đi làm, sau này mỗi ngày đều có thể đi nhờ xe anh ta cho nên cô cảm thấy sau này cần phải lấy lòng người đàn ông này. Long Dạ Tước nhìn cô gái hoàn toàn thay đổi, nhăn mày – Đi nhờ xe thì có thể nhưng tôi thích sự im lặng. – Yên tâm, tôi cũng không phải là người nói nhiều, tôi cam đoan sẽ không nói lời nào. Ngồi vào ghế phụ, Tô Lạc Lạc cầm di động tìm hiểu về phòng làm việc YO. Quả nhiên có tin tức rất đầy đủ, có khởi đầu của YO, còn có ảnh chụp những thành viên quan trọng, bà chủ cùng đại minh tinh, danh nhân. Hơn nữa, rất nhiều chuyên gia trang điểm của YO cuối cùng đều trở thành những chuyên gia trang điểm cao cấp, lương hàng năm rất cao. Tô Lạc Lạc thầm cổ vũ mình, nếu một ngày cô có thể trở thành một ngôi sao trang điểm, thì nổi tiếng rồi. Cô quả nhiên rất im lặng, Long Dạ Tước chuyên tâm lái xe, đôi tay thon dài đặt trên tay lái, quyến rũ mê người. Chỉ khi cảm thấy không khí có chút căng cứng Tô Lạc Lạc mới hơi hơi quay đầu nhìn người đàn ông bên cạnh. Cô là chuyên gia trang điểm, đã quan sát không ít khuôn mặt của khách hàng, còn người đàn ông bên cạnh này không thể nghi ngờ là một người đàn ông có diện mạo xuất sắc. Quả thực là một làn da đẹp. Khuôn mặt anh góc cạnh rõ ràng, lông mi của anh dài, rậm và cong thành vòng cung quyến rũ. Sống mũi cao, môi mỏng gợi cảm, cằm tiêu chuẩn. Vẻ mặt của người đàn ông này là tuyệt đối. Nếu người đàn ông này tham gia giới giải trí chắc chắn sẽ nổi tiếng. – Đến rồi, xuống xe. Một lát người đàn ông khẽ nói. Tô Lạc Lạc nhìn sang bên cạnh phát hiện dừng ở trạm giao thông công cộng – Xuống ở đây? – Cô đi đâu? Long Dạ Tước tò mò nhìn cô hỏi. – Tôi đi làm. Tô Lạc Lạc nói xong không quên quay đầu lại lễ phép nói một câu – Cám ơn. Cô đeo chiếc túi nhỏ lên vai và đi về phía trước. Phía sau, chiếc Rolls-Royce từ từ chuyển bánh. Long Dạ Tước nhìn bóng người bước nhanh lẫn trong đám người, chân đạp ga đánh xe hòa vào làn đường bên cạnh, lái thẳng đến công ty. Tô Lạc Lạc vui mừng phát hiện, về sau xuống xe ở chỗ kia, đi 5 phút là có thể đến được phòng làm việc YO. Vào phòng làm việc, lễ tân đưa cô đến văn phòng của Trình Phương. Trình Phương đã chuẩn bị thẻ ra vào cho cô nói: – Sau này chín rưỡi tới, nếu có hẹn sớm từ trước chúng tôi sẽ thông báo cho cô. – Được, chị Phương. Tô Lạc Lạc cầm lấy thẻ đeo lên ngực, trong lòng rất vui mừng..