Ba ngày sau, Sở Trạch Hiên bị kết án, dấu vân tay của anh ta đã được tìm thấy trên tay lái của chiếc xe Lâm Mộng Di, sau khi chính tay anh ta bóp cổ Lâm Mộng Di đến chết, lúc anh ta đưa cô ta vào trong xe không cẩn thận mà lưu lại. Mặc dù Sở Trạch Hiên đã nhờ luật sư khởi tố thay anh ta, nhưng chỉ cần cảnh sát điều tra rõ ràng thì Sở Trạch Hiên cũng khó thoát tội. Lâm Bằng cũng tuyệt đối sẽ không từ bỏ việc điều tra chuyện này, chắc chắn ông ấy sẽ bắt Sở Trạch Hiên phải trả giá đắt. Bây giờ cuộc sống của Lâm Bằng cũng lập tức trở nên hỗn loạn. Thiệu Thu được xác định là bị tâm thần, bây giờ bà ta đã được đưa vào bệnh viện tâm thần. Hiện giờl cả ngày Thiệu Thu đều nói rằng con gái bà ta chưa chết và vẫn muốn đến bệnh viện kia để tìm cô ta. Nhiều lần suýt nữa thì bà ta đã chạy ra ngoài, vì để đảm bảo sự an toàn cho tính mạng bà ta cho nên bọn họ chỉ có thể nhốt bà ta lại trước. Sở Trạch Hiên đã bị bắt, Lâm Bằng chuẩn bị hỏa táng thi thể Lâm Mộng Di và cũng hi vọng cô ta có thể yên nghỉ dưới lòng đất. Thiển Hạ hỗ trợ Lâm Bằng hoàn thành chuyện này, Lâm Thiển Hạ cũng không biết làm thế nào để an ủi ba mình. Bỗng nhiên bây giờ nhà họ Lâm lại trở nên yên tĩnh như vậy. Bệnh tình của Thiệu Thu chắc hẳn không thể chữa khỏi được. Cái chết của Lâm Mộng Di là cú sốc quá lớn đối với bà ta, chỉ có thể từ từ chữa trị hoặc chỉ có thể nhốt bà ta như thế suốt quãng đời còn lại. Bởi vì bà ta bị rối loạn tinh thần và mất đi khả năng tự chăm sóc bản thân, nếu như để cho bà ta ra ngoài thì bà ta lại càng dễ xảy ra chuyện hơn. Sau khi an táng Lâm Mộng Di, Lâm Thiển Hạ cũng tạm hoãn hôn lễ của cô và Quyền Quân Lâm. Cô cho rằng tình hình hiện tại của ba không thích hợp để tham dự hôn lễ của mình, cho dù phải hoãn lại một thời gian thì cũng không thành vấn đề. Người nhà họ Quyền cũng cảm thấy vô cùng bàng hoàng trước sự việc này, bỗng chốc nhà họ Lâm lại trở nên như thế này. Tinh thần Lâm Bằng cũng suy sụp, Quyền Quân Lâm đã cử người tới xử lý công việc ở công ty và tạm thời để ông ấy nghỉ ngơi. Sau khi xảy ra chuyện của Sở Trạch Hiên, cổ phiếu của công ty anh ta rớt giá và thua lỗ nghiêm trọng, người nhà họ Sở cố gắng cứu vớt nhưng vẫn bất lực. Những cổ đông khác cũng cho rằng mình thật xui xẻo khi đi theo một người như vậy. Nhưng ngay lúc này đây, có một người đã tham gia vào việc thu mua lại tập đoàn Sở thị. Đó chính là Quyền Quân Lâm, anh đã đồng ý với Lâm Bằng về việc sẽ thu mua lại tập đoàn Sở thị. Bây giờ, anh ấy đang tiến hành thực hiện và cũng đang rất thành công. Lúc này, Sở Trạch Hiên đang ở trong đồn cảnh sát, cả người anh ta cũng thay đổi, tinh thần của anh ta trở nên rất sa sút, nào còn sự nhiệt tình trong năm đó? Anh ta đã thú nhận toàn bộ hành vi phạm tội và hi vọng mình có thể nhận sự khoan hồng của pháp luật và bị kết án nhẹ một chút. Bây giờ, anh ta cảm thấy rất hối hận lhết lần này đến lần khác đối với cuộc đời của mình, hối hận vì đã bỏ rơi Lâm Thiển Hạ, hối hận vì đã cưới Lâm Mộng Di, anh ta càng hối hận hơn về việc đã vượt quá giới hạn với Tống Liên và tất cả những sự việc xảy ra sau đó. Nhưng trên đời này không hề tồn tại thuốc hối hận, cho dù anh ta có hối hận lần nữa thì cũng vô dụng, anh ta bị kết án chung thân. Sau khi nghe thấy điều này, hai vợ chồng nhà họ Sở đều ngất xỉu ngay tại chỗ. Bọn họ chỉ có một đứa con trai duy nhất, thế mà bây giờ đây, bọn họ thực sự phải chịu đựng cảnh không có con cháu nối dõi. Thời gian trôi qua rất nhanh, chỉ trong nháy mắt mà đã qua một năm, Lâm Bằng cũng thay đổi sau cái chết của Lâm Mộng Di và việc vợ mình bị điên. Chỉ là cả người ông ấy như thể đã trở nên già đi nhiều, ông ấy cũng đã có lòng nhưng không còn sức với mọi việc ở công ty, cho nên bây giờ ông ấy hoàn toàn giao cho người ngoài quản lý. Bây giờ ông ấy chỉ muốn an dưỡng tuổi già và làm một ít việc từ thiện trong khả năng của mình, bởi vì ông ấy cảm thấy cuộc đời của bản thân trở nên như vậy có liên quan đến những tội lỗi mà ông ấy đã gây ra trong cuộc sống này. Ông ấy muốn làm việc thiện để đền bù, cầu phúc cho con gái và cháu ngoại của mình, cầu chúc cho bọn họ sẽ bình an và mạnh khỏe suốt cả đời này. Mặc dù Quyền Quân Lâm và Lâm Thiển Hạ vẫn chưa cử hành hôn lễ, nhưng một tin vui đã đến, bọn họ sắp chào đón đứa con thứ hai của mình. Tin này khiến những người lớn trong nhà họ Quyền vui vẻ muốn chết, ngay cả một đứa bé hiểu chuyện như Nhan Nhan cũng ngóng trông mẹ sinh một em trai nhỏ để chơi cùng cô bé! Một hôn lễ hoành tráng đã bắt đầu được tiến hành, đó là hôn lễ của Quyền Quân Lâm và Lâm Thiển Hạ. Lâm Bằng cũng đã vượt qua khoảng thời gian đau buồn, bây giờ ông ấy cũng đã rất bình tĩnh. Từ Tống Cầm tự mình chuẩn bị mọi thứ cho hôn lễ này, bởi vì bà ta cũng không muốn để cho cô con dâu đang mang đứa cháu thứ hai của mình phải nhúng tay vào. Bây giờ Lâm Thiển Hạ được bà ấy chăm sóc rất cẩn thận! Toàn bộ thời gian của Quyền Quân Lâm ngoại trừ dành cho công việc, thì lại đi cùng cô và người nhà và cũng giúp đỡ lo liệu cho hôn lễ. Hôn lễ của bọn họ sẽ được tổ chức trên một hòn đảo nhỏ ở ngoại quốc, bởi vì nơi đây yên tĩnh. Lâm Thiển Hạ cũng là một ngôi sao, rất nhiều tay săn ảnh cũng sẽ không bao giờ bỏ qua tin tức về cô ấy. Đối với hôn lễ này, Quyền Quân Lâm đã ngăn cản toàn bộ mọi sự quấy rầy từ bên ngoài, anh chỉ muốn dành một hôn lễ hoàn hảo và ngọt ngào nhất cho vợ yêu của mình. Tất nhiên, những vị khách được mời tới là khách của anh và nhà họ Lâm. Trong đó, có một cặp đôi nhận được sự chú ý đặc biệt, đó chính là một đại gia khác trong giới kinh doanh, Long Dạ Tước và vợ của anh – Tô Lạc Lạc, một cặp con trai và con gái xinh đẹp. Máy bay riêng của Long Dạ Tước và Tô Lạc Lạc đến sớm, đôi con trai và con gái của anh đã được tám tuổi, con trai của anh chính là một cậu bé đẹp trai, còn con gái cực kỳ xinh đẹp, cả hai chính là báu vật của anh. Trên bờ biển quyến rũ, hai cặp vợ chồng đang tản bộ, ba đứa trẻ đang chạy nhảy nô đùa ở phía trước. Sau lưng bọn họ là hai người phụ nữ quyến rũ, các cô mới quen như đã thân, trở thành chị em cực kỳ tốt. Bọn họ đang trao đổi về chuyện sinh con, Tô Lạc Lạc cũng đang cân nhắc xem có nên sinh con lần hai hay không. Mặc dù cô còn rất trẻ, nhưng cô đã có hai đứa con đáng yêu và cũng có chút sợ hãi về việc sinh con. Chỉ có điều trông thấy Lâm Thiển Hạ mang thai lần thứ hai, cô vẫn vô cùng ngưỡng mộ cô ấy. Ở phía sau, hai người đàn ông cao to vừa tán gẫu vừa nhìn về phía vợ và con mình, trong ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều. Ba ngày sau, một hôn lễ hoành tráng được tổ chức, một chiếc du thuyền sang trọng đã đậu ở bến tàu, khách mời đều những người nổi tiếng trong giới chính trị và kinh doanh. Đây là một hôn lễ lãng mạn và xa hoa khiến mọi người phải kinh ngạc thán phục. Nghe nói hôm nay một viên kim cương màu hồng đẹp nhất trên thế giới đã được chế tác thành nhẫn cưới của cô dâu Lâm Thiển Hạ. Trên sân khấu hôn lễ, khi người linh mục đọc lời tuyên thệ, sự chờ đợi hai tiếng “tôi đồng ý” đã quá lâu rồi. Quyền Quân Lâm vén nhẹ khăn che mặt của vợ lên, trông thấy gương mặt tinh xảo và xinh đẹp dưới lớp khăn che, anh cong môi cười một tiếng. Từ giờ trở đi, cô ấy chính là vợ của anh. Giờ phút này, anh muốn tuyên bố với cả thế giới rằng anh sẽ mãi mãi yêu cô và cho cô cả một đời hạnh phúc. Cuộc đời của Lâm Thiển Hạ cũng tựa như một giấc mộng đẹp có thực. Kể từ khi gặp người đàn ông này, cuộc đời của cô hoàn toàn thay đổi. Bây giờ, cô đã là vợ hợp pháp của anh, cả đời này cô sẽ nắm lấy tay anh mà cùng nhìn gió thổi mây bay và cùng anh đi hết quãng đời còn lại. Cô nghĩ rằng đây là sự lựa chọn đúng đắn nhất trong cả cuộc đời mình. Dưới sân khấu, ở hàng ghế đầu của khách mời, Long Dạ Tước nắm tay của vợ, anh nghiêng người nói: “Em có muốn tổ chức hôn lễ thêm một lần nữa hay không? Tô Lạc Lạc cười nói: “Được rồi! Anh muốn cưới thì em tình nguyện gả.” Long Dạ Tước ôm cô vào lòng, hôn lên tóc cô: “Em là người phụ nữ của anh, cả đời này em cũng là vợ của anh.” “Chúng ta không cần hôn lễ nữa, em chỉ cần anh thôi.” Tô Lạc Lạc có chút xấu hổ ghé sát vào lỗ tai anh nói. “Nghe nói em đang cân nhắc mang thai lần hai phải không?” “Hả? Không có!” Tô Lạc Lạc hơi hoảng hốt, người đàn ông này sẽ không tiếp tục bắt đầu đấy chứ! “Vợ à, ngoan nào, chúng ta lại có thêm một đứa con gái thì sao?” Long Dạ Tước là một người ba cực kỳ nghiện con gái, một đứa con gái đã được anh cưng chiều lên trời. Bây giờ, anh còn chưa vừa lòng mà còn muốn có thêm một đứa con gái nữa. Tô Lạc Lạc chỉ có thể than thở, chẳng lẽ cuộc sống đang tốt đẹp của cô lại bị đảo loạn vì một đứa bé hay sao? “Được rồi! Chúng ta tính sau đi.” Tô Lạc Lạc cười nói, thật ra khi cô trông thấy Lâm Thiển Hạ lại trở thành mẹ, cô thực sự hơi ghen tị! Trên sân khấu, một đôi vợ chồng trẻ mới cưới đang hôn nhau, tiếng vỗ tay của khách mời ở dưới sân khấu vang lên như sấm. — TOÀN VĂN HOÀN—.