Ngược Thời Gian
Chương 22 : Hỉ sự
Hàn Băng khỏi bệnh ko qúa mươi ngày thì có 1 tin khiến con người vui vẻ như nó đã thấy bầu trời xám xịt vương phủ có hỉ sự nhưng….
Trong 1 tửu lâu mọi người nói chuyện phiếm
-lão bảo à ,gần đây có chuyện gì hay sao mà đèn đỏ treo đầy đường thế ,phải chăng là có chuyện vui_ A nói
-phải chăng nhà quan nào có hôn sự chăng_B nói
-chắc quan phải chức to lắm_C chen vào
-các vị ko biết thôi ngày mùng 10 sắp tới là hôn lễ của Hoàng thương nên mới to đến thế _tiểu nhị nói
-vậy ngươi có biết vị nữ nhi nhà nào có phước ko_d hỏi
-là nữ nhi của t.Tướng vương gia _lão bản nói thêm:
-chuyện hôn sự lần này do Hoàng Thái hậu làm chủ hôn lập Hoàng Hậu ,thuế cũng dc giảm đi một nửa
-thật vậy sao là chuyện tốt đó ,các vị đã thấy qua dung nhan của tân Hoàng hậu hay chưa_A
-chưa bao giờ họa chăng thì mấy vị công tử tiểu thư quyền quý chứ dân đen như chúng ta làm gì mà thấy dc_b
Câu chuyện như thế cứ thế dc loan truyền trong khắp kinh thành
Hàn Băng thì tức tối ,bực bội chuyện cả đời người mà ,nó tìm đấn hàn tuyết than thở :
-oa………chán quá sao tự dưng lại như thế chứ tức tức quá ,_HB vừa nói vừa đấn vào cái gối yêu quý của Ht
-đừng nóng chuyện gì thì cũng có cách giải quyết thôi mà mày nóng vội thì hỏng mọi chuyện thôi_Ht khuyên
-tao mặc kệ ,tối nay tao sẽ trốn đi ,mày chuẩn bị hành lí đi tao với mày cùng trốn khỏi đây_Hb đề nghị
-cũng dc thôi nhưng mày phải nghĩ đến hậu quả của nó sai khi chúng ta đi thì phụ thân và mẫu thân sẽ như thế nào còn mấy chục người trong phủ nữa ,bỏ trốn đồng nghĩa với trái lệnh vua như thế thì sẽ rất thảm_Ht
-nhưng cha với Thái Hậu là huynh muội mà _Hb cãi
-đúng cho dù ko bị giết thì cũng bị đài ải khổ sai ,ngươi can tâm ư –Ht nhẹ nhàng nói
-ta……………ta
-ta ko muốn kết hôn ,ta còn trẻ với lại ko muốn dính dáng tới những người nơi này
-ngươi nên suy nghĩ lại đi ngươi gần 18 t rồi ,người ở đây 18 là có chồng con dề huề, rồi ,biết người ta gọi như thế là “ gái già “ rồi ko ,có người chịu lấy là tốt rồi _Ht pha trò
-ta đang rấu mà ngươi cứ thik chọc là sao?
-thôi ko đùa nữa ta vừa biết dc 1 việc rất quan trọng ,bảo đảm khi nghe xong sẽ vui lên hơn nữa ngươi cũng có thể yên tâm mà ngồi kiệu hoa xuất giá đó_Ht
-thất vậy sao ,nói cho ta nghe thử đi_Ht nói trong giọng nói ánh lên nét vui mừng
-cách đây khoảng 1 năm ,tức là lúc chúng ta chưa tới đây đâu ,hứa hôn của ngươi với tên Hoàng thượng kia có từ thời tiên hoàng cơ ,tên hoàng thượng đó có đến đây và gặp qua Hàn Băng ko phải ngươi Băng Nhi đâu _H T nói
-biết rồi ,vào chủ đề chính đi _HB
-lúc đó hình như Hàn Băng đó cố tình hay bọn t.Yến ,t.Nguyệt vô ý thì tao ko biết nhưng có tin rằng Hoàng Thượng ko vừa lòng với lại Hàn Băng đó sống nội tâm tính khí thất thường ,nghe nói hắn ko đồng ý với hôn sự này nhưng là lệnh của Thái hậu mà ,ngươi cũng biết 2 lần “thị tẩm “ trước đâu có nữ nhi nào dc ở lại trong cung nên bắt buộc Thái hậu dùng cách này thôi _Ht
-tức là hiện nay tên Hoàng thương đó ko thik ta _HB
-ukm có khi vừa cưới ngươi về cung thì hắn lập tức đưa vào “lãnh cung “ ở luôn
-hứ càng tốt thế lại hay ,mà sao ngươi biết hay vậy
-trời chuyện hôn nhân đại sự của ngươi ta phải điểu tra rõ ràng chứ ,đúng ko
-hờ ngươi thật là BFF của ta nha ,vậy thì ta có thể yên tâm xuất gia ,ý xuất giá rồi nhưng liệu ta có thể trốn ra khỏi cung về đây dc ko?,nơi nước lạ người đông ta rất nhớ ngươi a _Hb hỏi
-ngươi nhớ ta ư,ở thời này người ta rất sợ LES đó ,ngươi làm ơn tha cho ta đi _Hàn Tuyết nói
-ta nói thất mà ngươi cứ đùa là sao vậy
-ukm tại vui nên đùa , việc chính nà ,ngươi cũng có thế cũng có thể nhưng ngươi phải cẩn thận lỡ như có tên nào đó biết rồi lắm mồm nói lung tung thì ko những ngươi bị trừng phạt mà gia đình cũng bị liên lụy theo đó _Ht
-biết rồi mà vậy 1 tuần ta sẽ về nhà thăm ngươi 2-3 ngày _HB
-ta mới điều chế dc 1 loại thuốc nè ,ngươi mang theo mà phòng thân _Hàn Tuyết
-đây ko phải là thuốc độc đó chứ _Hàn Băng xem xét cái gói mà Hàn tuyết vừa đưa
-ngươi làm như ta độc ác lắm đó ,dó là thuốc mê thôi yên tâm ko chết ai đâu
-thôi ngủ đi đừng suy nghĩ nhiểu nữa –Ht nói thêm
-nhưng ta ko ngủ dc ngươi đàn cho ta nghe đi _HB
-dc
Với tiếng đàn êm dịu mà nhẹ nhàng của Hàn tuyết thì Hàn Băng cũng nhanh chóng chìm vào giếc ngủ 1 cách ngon lành
Vào ngày xuất giá Hàn Băng với tâm trạng có chút bồi hồi ,nó mới cưới lần đầu tiên thôi nha cho dù có can đảm cỡ mấy nhưng gặp mấy chuyện này thì chân tay cũng có phần ko tự chủ dc mà nắm chặt lấy tấm áo ,lại có phần hơi lo sợ ko ngờ nó mới 18 t thôi mà đã lấy chồng rồi thật ko biết nói gì nữa ………
-tiểu thư người thật đẹp a_T.Yến khen trong khi Nó thì tâm hồn đang bay tại nơi nào đó ,bây giờ mới chú ý tới bản thân đang ngồi trc gương
-uikm ngươi là tân nương xinh nhất mà ta từng thấy _Hàn tuyết khen ( trời ạ từ khi tới cổ đại tỉ H.Tuyết có gặp ái đám cưới nào đâu ,khen như ko^^)
Bỏ mặc những lời đó Hàn ?Băng vận tiếp tục suy nghĩ của mình , bộ đồ cưới này thật là luộm thuộm cái mũ phượng thì nặng chịch ,cũng phải công nhận cái đầu của mấy vị ngày xưa cứng thật ,tâm trạng bối rối làm nó càng siết chặt tay của Hàn tuyết hơn ,biết ý Hàn tuyết cũng nắm thất chắc tay bạn mình như truyền sinh lực cho cô bạn ,Nó_Hàn Băng dc 1 người dẫn vào trong 1 cái kiệu rất nhanh sau đó chiếu kiệu nâng lên và tiến về phía hoàng cung ,ngoài kia tiếng kèn hòa lẫn cùng tiếng người nói cười góp vui thêm cho ngày sung hỉ ,nó vén rèm ngoái lại chỉ thấy mọi người trong nhà đang vẫy tay ,còn mẫu thân của nó đang khóc ,thật là 1 cảnh tượng làm cho con người ta não ruột mà nhưng có cần phải như thế ko 5 hôm sao là no về mà …..
Vào cung nó dc 1 người dẫn vào trong , do chùm đầu nên nó ko thấy dc mắt vị “phu quân” củ nó nhưng hình như tên này rất quen ko giống với …..Nó đang suy nghĩ thì 1 giọng nói vang lên :
-nhất bái thiên địa
-nhị…………… tam……………..
Khó chịu thất tập tục gì mà bái với lạy nhiều thế nó chỉ muốn đi nghỉ ngơi thôi bụng cũng rã rệu rồi ,thôi nhin thên chút nữa khi bái xong 3 lạy thì nó dc đưa đi ,cùng với T.Yến và T.Nguyệt sau khi đã yên vị trên gường thì nó rất nhanh tháo mạng che mặt xuống vừa di chuyển 1 chút có giọng nói :
-tiểu thư a người ko nên làm như thế mất hên ,để khi Hoàng Thượng tới sẽ bỏ xuống _t.Nguyệt nói
-hắn ta sẽ ko đến đâu ,ta rất đói , các ngươi lại đây ăn luôn đi từ
Vương phủ tới đây chắc cũng đói rồi _Hb vừa gỡ hết xuống lững thững ra ngồi xuống bàn
-tiểu thư T.Yến nghe nói hôm nay Hoàng Thượng cưới thêm 4 vị phi tần nữa ,cò phải là quá khinh thường tiểu thư ko_t.Yến
-T.Yến đó ko phải là việc của ngươi ,im miệng đi_T.Nguyệt nói
-ta chỉ ko muốn cho tiểu thư chịu khổ thôi _T.Yến thôi các ngươi ko nên vì chuyện nhảm nhí đó mà cãi nhau làm gì nhanh ra đây ngồi ăn đi ,hiện tại mọi chuyện vẫn đang trong tầm dự liệu của ta chỉ mấy ngày nữa chúng ta sẽ vào trong “ lãnh cung” ở thôi
-cái gì ,tiểu thư người ko bị sao chứ tại sao lại muốn vào lãnh cung_t.Yến ngạc nhiên hỏi
-tiểu thư người thất sự làm cho bọn nô tì thấy sợ rồi đó-T.Yến nói tiếp
-thôi ,đừng ngạc nhiên nữa,ta chỉ muốn sống yên ổn ko muốn vào trong cái vòng xoay của những nữ nhân kia tranh giành để làm gì ……..thôi ……. .lo
ăn đi_Hàn Băng nói kết thúc câu chuyện giữa 3 người
Hỉ sự ở trong cung khác với ngoài dân gian sao ngày cưới là cô dâu phải đến mời trà cha mẹ chồng và nhận bao lì xì nhưng tên Hoàng Thượng đó hình như là ko muốn thấy bản mắt nó hay sao mà miễn luôn chuyện đó ,hắn vẫn cứ Lên triều như mọi ngày xem như việc hôn nhân này như hư ko ,thật là nếu là nó chịu 1 mình thôi cũng dc nhưng cả mấy phi tần kia cũng phải chịu cảnh như thế “ tên hoàng Thượng này có vấn đề rối “ trong đầu Hàn Băng nghĩ ,mà kệ hắn ko để ý tới nó cáng tốt chứ sao, mông ước của nó vào “lãnh cung” sắp thành hiện thực rồi , mà ko biết hôm qua nữ nhân nào dc tên Hoàng Thượng “gà” đó viếng thăm nhỉ nó rất muốn biết a, nó cũng muốn xem thử mấy phi tần có sắc đẹp cỡ nào vì thế T.Yến vào nó hỏi:
-Yến nhi ngươi có biết hôm qua tên Hoàng thượng kia ngủ ở đâu ko
-theo nô tì nghe dc thì hôm qua Ht uống say nên ko ghé qua cung của phi tần nào hết ,nhưng tiểu thư ak nghe nói Hoàng thượng là 1 mĩ nam đó
,người ko thấy uổng sao ? còn về chuyện mấy phi tần thì nô tì cũng đã gặp qua là Lý Ngọc Hồi là con của Đại học sĩ Lý hồi ,và Đỗ Băng nhạn là tiểu nữ của thái y Đỗ Mân .nói chung 2 người này cũng xinh đẹp sắc sảo nhưng ko bì dc so với tiểu thư đâu ,nhưng lòng dạ bọn họ ko tốt lắm
_T.Yến nhận xét
-trai đẹp như 1 bông hoa quanh nó có rất nhiều côn trùng có khi có rắn nữa cơ ,động vào thì nguy ,nhưng sao ngươi lại biết dc thân phận của Lý nH và Đ B Nhạn vậy
-tại trước khi vào cung thì Hàn tuyết tiểu thư đã có điều tra qua 2 người này nữ nhi của người có thế lực còn những người khác ko lo ngại
Trời bắt đầu tối dần nó nói với T.Yến :
-T.y ak ngươi ngủ cùng với ta đi ta ko có thói quen ngủ 1 mình
-Tiểu thư ak người cơ bản ko thể dc ,bọn nô tì phải ngủ trong “Tây cung viện” là nơi giành cho các cung nữ .là lênh ko dc phép làm trái
-cái gì ở đâu ra cái luật kì quái đó thế
-dạ đó là luật do các vị tiên hoàng đề ra_T Yến nói
-thế thì làm sao ta có thể ngủ đây nhưng cái gì tới cũng phải tới ,nằm trên chiếc gường mới có cảm giác hơi lạ nó dài và rộng hơn cái gường của Nó nhiều ,khẽ đặt lưng xuống
Nó nhắm mắt lại ,thả lỏng người ,nhưng tâm trí thì vẫn suy nghĩ vẩn vơ
,lật qua tráu ,quay qua phải ,tức quá sao cơn buồng ngủ chưa tới nhỉ
,sao ở đây gió lạnh thế im lặng quá ít nhất cũng phải có con gì kêu chứ ,nó im lặng đếm cừu là cách mà bây giờ nó nghĩ dc 1con ,2 con………..555con trời ơi thất tức quá cứ nhắm mắt là mấy thứ đáng sợ lại hiện lên còn mở mắt ra thì..hết cách rồi ,nó mong có ai đến đây ngủ cùng nó quá,a….nó nhớ đến 1 ngươi hắn ta cũng ở đây mà ,vui thất nó ôm lấy gối mặc thêm tấm áo chạy nahnh đến chỗ có thể gọi là quen thuộc ,tung te8ng đi đến ,thì nó hơi ngạc nhiên khi trc cửa hpo2ng của hắn có mấy tên canh cửa kì lạ ,mặc kệ đuổi mấy tên đó đi là vào dc rồi ,nhắt 1 viên sỏi ném vào khỏng không nhanh ch1ong gây ra tiếng động ,trong lúc bọn kia đi kiểm tra thì nó nhanh chóng lẻn vào ,hình như hắn đang ngủ thì phải ,kệ đi nó cũng phải ngủ thôi giờ này ở nhà là nó dc 1 giấc rồi vì việc làm sao ngủ rồi nhẹ nhàng chui vào trong ngủ vừa đặt xuống gường thì người nó bị 1 cánh tay lôi mạnh xuống gường ,ko chỉ dừng ở đó còn ôm chắt lấy eo của nó ,ngoảnh sang bên thì thấy tên bên cạnh nó vẫn nhắm mắt ,nó lên tiếng:
-ngươi ….
-ta làm sao , ta rất nhớ nàng a_Hắn nói càng thên siết chặt vòng eo
-ngươi đã ngủ hay chưa –Hàn Băng khe cựa nhằm nới lỏng cánh tay của Hắn
-dễ nhiên là ta đã ngủ rồi nhưng thần giao cách cảm giúp ta biết dc nàng đang ở đây,nhưng sao nàng lại vào đây ,ở ngoài có lính canh mà _Thiên
Long hỏi
-ngươi thật xảo miệng ,tại mấy tên mính ở ngoài đó ngu thật ta chỉ cần đánh động là bọn chúng chạy tới đó liền
-nàng sao lại tới muộn
-ta……………ta _Hb ấp úng ko muốn nói rõ sự tình
-ngủ thôi _Tl nói rồi kéo cả người nhỏ bé của Hàn Băng vào người hắn.ko biết vì có ngươi nên cảm thấy an tâm hay là vì dc hắn ôm nên rất dễ Hàn
Băng chìm vào giấc ngủ
Truyện khác cùng thể loại
92 chương
60 chương
12 chương
98 chương
144 chương