Ngược Ái Tiểu Thần Phụ
Chương 5
Không… Không có khả năng… Không có khả năng là tên ác ma kia…
Ác ma như thế nào có thể xuất hiện ở trong giáo đường thần thánh trang nghiêm?
Ta nhất định là nghe lầm!
Chỉ bằng ngắn ngủn vài từ ta sao có thể khẳng định là tên đại biến thái kia? Nhất định là ta hàng đêm bị ác mộng, giấc ngủ không đủ nên sinh ra ảo gia khủng bố.
Đúng, nhất định là như vậy. Chúa Trời nhân từ sẽ không đối ta tàn nhẫn như vậy.
“Linh mục, ngươi ở đâu? Vì sao không trả lời ta?” Tiếng nói trầm thấp của nam nhân có một loại từ tính kỳ dị, mang mị hoặc nói không nên lời…
A a a! Là hắn! Thật là hắn!
Diệp Phương Diêu nhịn không được ôm đầu ở trong lòng khóc rống!
Ô… Này nhất định là báo ứng ta giả mạo linh mục Preece làm loạn.
Chính là… Chúa Trời vĩ đại a, người cũng không cần độc ác như vậy đi? Người có thể phạt ta đi dọn WC một tháng, hoặc ở phòng bếp làm việc cực nhọc một tháng, làm gì phải cho ta tên biến thái siêu cấp vũ trụ như vậy, người như vậy không phải ý định làm cho ta chết không nơi táng thân chứ?
“Linh mục? Ta có thể bắt đầu xưng tội không?”
Muốn chết! Tên biến thái này khi nào thì bắt đầu tin Chúa Trời?
Không được, chết cũng không có thể để cho hắn phát hiện ta ở trong này, bằng không nhất định bị hắn gặm đến xương cốt cũng không còn! Nhớ tới mấy ngày hôm trước gặp được tình cảnh “Cực kỳ bi thảm”, Diệp Phương Diêu đột nhiên rùng mình một cái.
“Khụ khụ, con có thể bắt đầu xưng tội!” Diệp Phương Diêu đè thấp tiếng nói.
Nói xong thì cút đi, biến thái mới muốn nghe ngươi xưng tội!
“Đầu tiên, ta muốn thừa nhận, ta phạm vào tội.”
Vô nghĩa! Giống loại ác ma như ngươi này nếu không tội, thì toàn bộ người trên đời này là thánh nhân!
“Vào ba ngày trước. Ta thượng một nam nhân.”
Diệp Phương Diêu trừng lớn mắt.
Ba… Ba ngày trước?
Không… Không thể nào… Ngươi này biến thái không phải muốn đến chỗ Chúa Trời của ta xưng tội ngươi đối ta làm cái việc không thể cho ai biết kia đi? Không cần a a a a!
Từ từ, đại biến thái này việc xấu tràn lan, có thể còn xâm phạm nam nhân khác, ta không cần lo sợ vô cớ.
“Lỗi chính là, nam nhân này là một linh mục.”
A a a a! Biến thái này quả nhiên là nói ta, ta không cần sống!
Chúa Trời, mau đưa lỗ tai của người tránh ra, không cần nghe hắn nói a!
“Linh mục này có một mái tóc đen nhánh, đôi mắt xinh đẹp màu lục bảo thạch, làn da trắng nõn trơn mềm, thân thể thon dài động lòng người, thật sự là… Thật sự là…”
Thật sự là suất ngây người, đúng không? Ha ha ha… Bổn thiếu gia sớm biết rằng ta là linh mục thứ nhất anh tuấn, thứ nhất tiêu sái, tính ngươi thật tinh mắt!
Hoàn toàn đã quên trọng điểm là cái gì, chỉ cần bị người khen liền mê muội, ngay thời điểm Diệp Phương Diêu đắc ý dào dạt, câu nói tiếp theo của nam nhân lại làm cho cậu phẫn nộ thiếu chút nữa hôn mê ——
“Thật sự là… Thật sự là rất ngon!”
Vương bát đản, ta đá tử ngươi! Ngươi mau câm mồm cho ta!
“Không cần nói nữa! Linh mục là người hầu của Chúa Trời, sứ giả ở nhân gian truyền bá giáo lý Phúc Âm, ngươi như thế nào có thể đối hắn bất kính như thế. Ngươi như vậy sẽ bị Chúa Trời giáng tội.”
Còn có thể bị Thiên Lôi đánh xuống, Diệp Phương Diêu vừa đè thấp tiếng nói, vừa cắn răng lẩm bẩm nói.
“Cho dù sẽ bị Chúa Trời giáng tội, ta vẫn muốn tìm cậu ta. Linh mục, ngươi biết người ta vừa mới hình dung kia không?”
“Hoàn toàn không biết!” Diệp Phương Diêu không chút đỏ mặt nói dối.
“Không được! Ta nhất định phải tìm được cậu ta! Ta khắc chế không được chính mình. Mỗi lần chỉ cần nghĩ đến đêm đó, ta đem cậu đặt ở dưới thân…” Nam nhân đột nhiên phát ra tiếng thở dốc *** loạn, “Ta liền cương.”
A a a a! Biến thái này đang nói cái gì?
“Cự vô bá nhiệt cẩu của ta hiện tại vừa nóng lại vừa cứng, đều sắp nổ tung! Không tin hiện tại ta lấy ra cho ngươi xem.”
A a a a! Ai muốn nhìn cái xấu xa hạ lưu đó của ngươi a! Mau cất đi!
Đáng tiếc nam nhân căn bản nghe không được lời mắng, vẫn là không biết liêm sỉ kéo khóa quần, lấy hạ thể ra bắt đầu xoa bóp.
“Đêm hôm đó, ta chính là dùng cái đại nhiệt cẩu này làm cho linh mục kia dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được, cầu ta thượng cậu ấy hai lần.”
Ai dục tiên dục tử, muốn ngừng mà không được, cầu ngươi thượng hai lần a? Chúa Trời, hắn vu khống ta!
“Mỗi lần ta cắm vào cái mông lại ướt lại nóng kia của cậu ấy, cậu ấy lại dùng hai chân kẹp lấy ta, dùng mông cắn chặt ta, khóc cầu ta dùng sức, lại dùng lực thao cậu ấy!”
Ô… Không được nói …
Ngươi nói thêm gì đi nữa… Ta liền… Ta liền…
Ta sẽ cương!
Đêm hôm đó, là trí nhớ *** đãng cuồng dã Diệp Phương Diêu không dám hồi tưởng.
Nhưng hiện tại, thanh âm tục tĩu khi nam nhân này lấy tay ma xát hạ thể lại làm cho cậu giống như một lần nữa nhớ về đêm hôm đó, máu không tự chủ được lần thứ hai sôi trào lên.
“Cậu ấy thích nhất ta giúp cậu ấy khẩu giao, mỗi lần ta ngậm của cậu ấy, hai, ba cái cậu ấy liền bắn, tuy rằng là cảm giác nhanh chút, giống như có dấu hiệu sớm tiết, nhưng này cũng tỏ vẻ cậu ấy có thể chất *** đãng, đặc biệt thích hợp dạy dỗ, linh mục ngươi nói đúng không?”
Đúng cái đầu ngươi! Dám nói bổn thiếu gia thể chất *** đãng, thích hợp dạy dỗ, ta gọi Chúa Trời đem ngươi đánh tiến mười tám tầng địa ngục, làm cho Diêm La vương hảo hảo dạy dỗ ngươi này biến thái!
“Ta phi thường tưởng niệm cái miệng của cậu ấy, mặc kệ là thời điểm cậu ngậm đại nhiệt cẩu của ta, vẫn là thời điểm khóc kêu cầu ta thao sâu một chút, cái miệng nhỏ nhắn kia đều hồng đô đô, thật sự là đáng yêu cực kỳ!”
“Cái gì hồng đô đô? Ta cũng không phải trư!”
“A? Linh mục, ngươi nói cái gì?”
“Không, không có a, ta cái gì cũng chưa nói.”
“A, có thể là ta nghe lầm. Ta đây tiếp tục nói.”
Ô… Còn có a? Ngươi này biến thái có để yên không?
“Linh mục, ngươi xem qua cây anh đào chưa?”
Kỳ quái, ác ma này thế nào đột nhiên trở nên tình thơ ý hoạ như vậy?
“Có, ta ở Nhật Bản xem qua.” Diệp Phương Diêu thành thật trả lời.
“Thật tốt quá! Ngươi hình dung linh mục kia, nhan sắc đầu nhũ của cậu ấy tựa như cây anh đào ta đã nhìn qua.”
“Từ lúc nhìn thấy đầu nhũ của cậu ấy, ta liền yêu cây anh đào.”
Ô… Đây là lý do thích cây anh đào tối biến thái mà bổn thiếu gia từng nghe qua!
“Tưởng tượng đóa hoa anh đào kia dừng ở trên thân thể trơn mượt của cậu ta, khiến cho ta dục hỏa đốt người a! Chờ đến lúc cậu ấy trở thành nô lệ chính thức của ta, nhất định phải dẫn cậu ấy đến dưới tàng cây anh đào, hảo hảo làm ba ngày ba đêm!”
“Ngươi… Ngươi mau nói cho ta biết ngươi muốn đi đâu tìm cây anh đào?”
“Ta tra qua, Washington cũng có cây anh đào.”
Được! Bổn thiếu gia cho dù tan hết gia tài cũng muốn chặt tất cả cây anh đào ở Washington!
“Nhưng nghe nói cây anh đào ở Nhật Bản đẹp hơn.”
A a a! Ngươi này biến thái sao lại chần chừ như vậy a?
Mặc kệ, Chúa Trời a, van cầu người phát huy thần lực, làm cho cây anh đào trên toàn thế giới trong một đêm biến mất hết đi!
“A, không được, ta dường như có thể cảm gia được chúng ta đang ở dưới tàng cây anh đào, đôi mắt màu xanh biếc của tiểu linh mục đáng yêu lại *** đãng đang chảy nước mắt cầu xin ta… Tiến vào, van cầu ngươi nhanh lên tiến vào!”
Nam nhân giống như đã từng quen biết lời nói, phát ra rõ ràng rên rỉ…
“Hừ a a… Quá sung sướng… Tiếp theo côn th*t lửa nóng này của ta vọt vào trong tiểu mông mất hồn của cậu ấy, tiểu linh mục của ta phát ra tiếng kêu *** đãng, cái miệng nhỏ nhắn cơ khát phía dưới của cậu ấy gắt gao cắn đại nhiệt cẩu của ta không bỏ, ta tà ác đùa bỡn thân thể cậu ấy, cố ý rút toàn bộ ra, làm cho tiểu huyệt *** đãng của cậu ấy hư không phát cuồng, sau đó lại không hề báo trước đâm toàn bộ vào đến tận gốc, làm cho cậu ấy thích đến khóc kêu không ngớt, cầu ta vĩnh viễn đừng có ngừng!
Dừng! Dừng! Ta muốn ngươi hiện tại liền dừng! Diệp Phương Diêu nghe được lời nói *** hạ lưu tới cực điểm của nam nhân, quả thực xấu hổ và giận dữ nghĩ muốn một đầu đâm chết ở trên thánh giá!
“Ta dùng sức sáp nhập, rút ra, lại sáp nhập, lại rút ra làm cho cậu ấy dục tiên dục tử, khóc bắn không biết nhiêu, sau đó ta cũng… Ta cũng… A a a ——”
Nam nhân phát ra một tiếng tê rống như dã thú, làm cho Diệp Phương Diêu hoàn toàn ngây người!
Cứu mạng a a a!! Tên cầm thú không có lễ nghĩa liêm sỉ này sẽ không làm “Cái kia” ở trong giáo đường thần thánh của chúng ta chứ?
“Hô… Thích quá, bắn thật nhiều, thực ngượng ngùng a, linh mục, làm thánh giá trong phòng xưng tội của các ngươi bẩn rồi.”
Ô… Trên thế giới như thế nào sẽ có người vô sỉ biến thái như vậy! Mà người như thế còn cố tình bị ta gặp gỡ?
Diệp Phương Diêu ta đời trước rốt cuộc là tạo cái gì nghiệt a a a a?
“Tốt lắm, ta xưng tội xong rồi, tâm tình cảm gia thoải mái hơn, ta đi đây, linh mục, tạm biệt.”
Nam nhân hoàn toàn không có cho Diệp Phương Diêu cơ hội mắng chửi người liền vỗ vỗ mông chạy lấy người.
A a a a! Ngươi này *** cuồng! Biến thái cuồng! Cái gì xưng tội? Ta xem ngươi căn bản là tới giáo đường phát tiết đi! Diệp Phương Diêu tức giận đến hận không thể đi lên đá hai chân hắn.
“Willie, nhanh lên, động tác không cần chậm quá.”
Từ đầu giáo đường truyền đến một thanh âm khác làm cho Diệp Phương Diêu giật mình một cái.
Thảm! Là đường đệ của cậu đến đây!
“Willie, tán gái cậu bỏ chạy rất nhanh, gọi cậu quét tước một chút giáo đường cậu liền chậm chạp, cẩn thận tôi đi báo cáo Thiếu chủ, cho cậu ăn không xong đi.”
“Biết! Tôi lại chưa nói tôi không quét, la lối om sòm, so với Riley phu nhân còn giống lão thái bà. Chổi đem tới rồi! Hôm nay ai quét phòng xưng tội?”
Quét tước phòng xưng tội?
Diệp Phương Diêu đột nhiên nhớ tới một chuyện phi thường trọng yếu.
A a a! Không được! Ta tuyệt không thể để cho bọn họ quét tước!
“Ta đến quét là được!” Diệp Phương Diêu đột nhiên nhảy đi ra.
“Thiếu chủ? Cậu sao lại ở chỗ này?” Jim kinh ngạc nhìn thấy cậu.
“Đúng vậy, Thiếu chủ, cậu không phải là ở trên giường nghỉ ngơi sao? Việc này tôi làm là được.” Willie xung phong nhận việc nói.
“Không được! Ta hôm nay nhất định phải tự mình quét tước!” Diệp Phương Diêu một bộ “Ai dám cướp của ta, ta liền liều mạng”.
Jim cùng Willie thấy thế vô cùng tò mò. “Vì cái gì Thiếu chủ hôm nay nhất định tự mình quét tước phòng xưng tội a?”
Chẳng lẽ Thiếu chủ trộm ở bên trong ẩn dấu nữ nhân? Hai người dáo dác nhìn về phía phòng xưng tội tìm kiếm.
Lúc Thiếu chủ cố ý ngăn cản, hai người chỉ là thoáng nhìn, nhưng bọn họ vẫn là mắt sắc phát hiện ở trên thánh giá có một vệt chất lỏng màu trắng. Thoạt nhìn rất giống …
“Hắc hắc, Thiếu chủ, chúng ta thấy ngươi tán gái căn cứ chính xa a.”
“Đúng vậy, có phải lần trước Thiếu chủ đến “Câu lạc bộ muốn làm muốn làm” quen tiểu thư nào a?”
“Bệnh thần kinh! Ai quen cái gì tiểu thư a, các ngươi nếu dám nói hươu nói vượn phá hư thanh danh cao quý của bổn thiếu gia, ta tuyệt không tha!”
“Thật sự không có? Vậy vệt chất lỏng màu trắng trên thánh giá kia là …?”
“Ân… Này này…” Diệp Phương Diêu vắt hết óc nghĩ. “A, đúng rồi, ta nhớ ra rồi! Đó là bởi vì hôm nay có một lão nhân gia đến xưng tội rất kích động, làm cho dương điên điên phát ta, cho nên miệng sùi bọt mép. Đúng, chính là như vậy.”
“Miệng sùi bọt mép? A, thì ra là thế, ngượng ngùng a, Thiếu chủ, là chúng tôi nghĩ sai.” Jim thẹn thùng lắc lắc đầu.
“Nơi bẩn như vậy bổn thiếu gia liền hy sinh một chút, tự mình quét tước là được, các ngươi nhanh đi quét nơi khác đi.” Diệp Phương Diêu một bộ đại các bảo vệ thuộc hạ.
“Thiếu chủ đối chúng tôi thật tốt, chúng ta đây đi thôi.”
Thật vất vả đuổi đi ba đường đệ muốn làm này, Diệp Phương Diêu lập tức cầm lấy khăn lau cố gắng chà lau chứng cứ phạm tội mà tên đại biến thái lưu lại ở trên thánh giá!
Ô… Đây không phải lần đầu tiên, lần trước thánh giá tổ truyền của cậu cũng là bị tên biến thái này làm cho vô cùng thê thảm, hại cậu vất vả rửa sạch nửa ngày.
Không nghĩ tới lần này tên biến thái đó lại diễn lại trò cũ, cậu đường đường là người thừa kế gia tộc Alderaan, thân phận vô cùng tôn quý, vì cái gì phải giống nô lệ ngồi xổm nơi này sát dịch thể của tên đại biến thái kia a a a a?
Ô… Chúa Trời a, người thương xót con dân bi thảm của người, làm cho cái tên siêu cấp vô sỉ hạ lưu đại biến thái kia từ nay về sau không cương đi!
Ở trong văn phòng viện trưởng ở lầu hai thần học viện, một hội nghị khẩn cấp đang họp…
“Hôm nay mục đích mời dự họp hội nghị, là muốn thảo luận về câu lạc bộ mới kháci trương gần đây ở trấn. Mọi người có ý kiến gì đều có thể nói ra.” Thân là chủ linh mục của nhà thờ St.Peter kiêm viện trưởng thần học viện, linh mục Preece thần tình khẩu ái nói.
“Viện trưởng, từ lúc chúng ta nhận được trách cứ của dân trong trấn, chúng ta đã bắt đầu thị sát chặt chẽ cái muốn làm… Câu lạc bộ muốn làm muốn làm.” Đảm nhiệm chức phó viện trưởng linh mục Louis vừa nói vừa đỏ bừng mặt, “Chúng ta phát hiện việc làm ăn của câu lạc bộ vô cùng tốt, nam nhân trấn trên có một nửa đều là khách quen của bọn họ.”
“Tốt lắm, ít nhất trấn trên còn có một nửa nam nhân không có bị dụ dỗ. Bản linh mục cảm thấy phi thường vui mừng.”
“Ân, cái kia… Một nửa nam nhân tuy rằng không phải khách quen, nhưng theo chúng ta biết, bọn họ vẫn là ngẫu nhiên ở sau lưng vợ chuồn êm đi …” Linh mục Louis xoa xoa mồ hôi lạnh. Trên mặt linh mục Preece nhất thời xuất hiện ba điều hắc tuyến.
“Linh mục Preece, người nhất định phải nghĩ biện pháp, từ lúc câu lạc bộ này khai trương, việc kết hôn ở thị thị trấn Stewart chúng ta lập tức giảm xuống hai mươi phần trăm! Chiếu theo tốc độ này, nữ nhân ở trấn chúng ta đều không gả được! Còn có, bởi vì vợ phát hiện chồng đi phiêu kĩ, việc ly hôn cũng tăng lên hai mươi phần trăm a!” Riley phu nhân được mời tham dự kích động nói.
“Ta nghĩ hẳn là sẽ không nghiêm trọng như vậy đi?” Linh mục Preece ôn nhu trấn an.
“Đương nhiên nghiêm trọng! Chúng ta nhất định phải diệt trừ cái u ác tính này! Hơn nữa ta phát hiện câu lạc bộ này lựa chọn trấn nhỏ hẻo lánh luôn luôn yên lặng của chúng ta để khai trương, thật sự là kỳ quái, ta cuối cùng cảm thấy được lão bản này nhất định có mục đích riêng. Sergeant, chẳng lẽ cậu không có phái người đi điều tra sao?” Riley phu nhân đem đầu mâu chuyển hướng về phía SergeantBrayMine ngồi ở cái bàn bên kia.
“Chúng ta đã làm điều tra. Lão bản kia lai lịch thực thần bí, người biết chi tiết của hắn không nhiều lắm, ít nhất chúng ta tìm không được người có thể hỏi. Chúng ta phái nằm vùng đi điều tra, đáng tiếc mấy cô bên trong mỗi người đối với lão bản của các nàng khen không dứt miệng, khoe hắn là người tốt, phi thường chiếu cố các nàng.” SergeantBrayMine đem điều tra của mình nói ra.
“Người mở kỹ viện có thể tốt đến mức nào? Mấy nữ nhân thấp hèn này thật sự là bị bán còn giúp người nói tốt! Quả thực ngu muốn chết!”
“Riley phu nhân, ở trước mặt Chúa Trời, thỉnh chú ý lời nói cùng phong độ của mình.” Linh mục Preece thần tình túc mục nói.
“Thực xin lỗi, thỉnh Chúa Trời tha thứ con, A-men.” Riley phu nhân vội vàng ở trước ngực vẽ chữ thập.
“Học viên Alderaan, gia tộc Alderaan các con cùng thị trấn Stewart sâu xa thâm hậu, đều là tín đồ trung thành nhất của Chúa Trời đồng thời là người tài trợ chính cho nhà thờ St.Peter, thân là người thừa kế tiếp theo của gia tộc Alderaan, ta nghĩ nghe một chút phán đoán cùng đề nghị của con đối với việc xử lý câu lạc bộ này.”
“A? Này…”
Diệp Phương Diêu chỉ cần tưởng tượng đến vẻ tươi cười của tên ác ma kìa liền cả người run lên, một loại sợ hãi nói không nên lời hay là một loại cảm thụ khác thường sẽ làm cho cậu hoàn toàn đánh mất khí lực, cho nên tuy rằng rất muốn đứng lên lớn tiếng nói cho linh mục Preece —— “Đề nghị tốt nhất chính là hỏa thiêu gian hạ lưu kĩ viện làm cho ta đánh mất đồng trinh kia!”, nhưng không khỏi nghĩ đến phần đông người vô tội trong kỹ viện, cuối cùng cậu vẫn chỉ có thể lựa chọn phương pháp ôn hòa.
“Linh mục Preece, thần yêu thế nhân. Con cảm thấy được cho dù là kỹ nữ cũng có quyền lợi sinh tồn, Chúa Trời sẽ không vứt bỏ bọn họ.”
“Nói rất đúng.” Linh mục Preece nặng nề mà gật đầu.
“Linh mục Preece quá khen.”
“Học viên Alderaan không hổ là học sinh ưu tú nhất của thần học viện St.Peter chúng ta, cách nói của con chính hợp lòng ý. Hiện giờ việc cấp bách của chúng ta không phải đuổi các kỹ nữ của câu lạc bộ kia đi, mà là dùng lòng nhân từ rộng lớn của Chúa Trời đến cảm hóa lão bản câu lạc bộ, làm cho hắn cải tà quy chính, dẫn dắt thủ hạ của hắn đi lên chính đồ. Học viên Alderaan, con thấy đúng không?”
“Linh mục Preece nói rất đúng.”
Cảm hóa tên ác ma không có lễ nghĩa liêm sỉ kia? Trời ạ, linh mục, người nghĩ quá ngây thơ rồi!
“Vậy chuyện này liền giao cho con.”
“A?” Diệp Phương Diêu nghe vậy nhất thời há hốc mồm.
“Ý kiến mọi người như thế nào?”
“Đúng, học viên Alderaan luôn luôn nhiệt tâm công ích, tuyệt đối là người tốt nhất.” Linh mục Louis là người đầu tiên bỏ phiếu tán thành.
“Ta cũng tán thành, học viên Alderaan có khí chất đứng đầu của gia tộc Alderaan ưu tú nhất, tuyệt đối sẽ hoàn thành nhiệm vụ khó khăn này.” Riley phu nhân cũng mạnh mẽ đề cử.
“Thật tốt quá, học viên Alderaan, đây có thể nói là mục đích chung, con hẳn là sẽ không cự tuyệt đi?” Linh mục Preece hiền lành hỏi.
“Con cự tuyệt!”
“A?”
Diệp Phương Diêu nhìn đến mọi người kinh ngạc nhìn mình, vội vàng vắt hết óc nghĩ lý do, “Ân… Này… Con không được! Con còn không phải là linh mục chính thức, như thế nào có thể đảm đương trọng trách như thế.”
“Hóa ra là vì thế, học viên Alderaan không cần lo lắng, con tuy rằng còn không phải linh mục chính thức, nhưng lòng nhiệt tình và trung thành của con đối với Chúa Trời tất cả mọi người đều thấy, dùng tình yêu của Chúa Trời cùng lòng nhiệt tình của con đến cảm hóa con sơn dương lạc đường kia đi! Nhiệm vụ này tuy rằng khó khăn nhưng phi thường thần thánh, ta quyết định đem nó giao cho con.”
A a a! Không cần a! Linh mục Preece, con sai lầm rồi, con không nên giả mạo người, mong người đừng trừng phạt con như vậy a!
“Ta… Ta thật sự không được…” Diệp Phương Diêu hé ra khuôn mặt nhăn không khác quả mướp đắng là bao.
“Không cần khiêm tốn, chuyện này liền như vậy định rồi! Học viên Alderaan, ngày mai con liền mang tình yêu của Chúa Trời, đi cứu vớt con sơn dương lạc đường kia đi!”
Truyện khác cùng thể loại
19 chương
47 chương
60 chương
9 chương