Ngục Tai
Chương 7
“Ha ha, không hổ là Thần Ngưu Jim nha.” Nam tử phía sau cười khẽ nói, lực đạo trên tay đồng thời gia tăng, mà hắn lại còn dùng nửa người dưới của mình ma sát vào đằng sau của Y Phàm.
Mà lúc này Victor xuất ra một đống nến, là cái loại nến cũ từ thời Trung Cổ, có thân màu vàng, đầy giọt lệ bên cạnh, Y Phàm kinh ngạc mắt mở thật to, bởi vì miệng đã bị người phía sau bịt, hắn chỉ có thể phát ra tiếng “Ngô, ngô”, hành động tiếp theo của Victor hắn đại khái đều có thể đoán được, chính là hắn không thể lý giải vì cái gì một người bình thường lại tìm cách ngược đãi cơ thể mình như thế? Rõ ràng Victor là bị ép làm như vậy, rất là cổ quái.
Chỉ thấy Victor lập tức từ trong túi lấy ra hai cái nắp bằng kim loại gì đó, sau đó chụp vào mũi nhọn của nến, có lẽ là vì phòng ngừa nó tiến vào trong làm thương tổn nội vách bên trong đi, chỉ là một cái kim loại, liệu có tí tác dụng nào không? Chắc nhiều nhất cũng không đâm thủng ruột hắn chứ!
Ghê sợ quá độ, Y Phàm thật sự không dám nhìn nữa, cho dù là người đứng phía sau có uy hiếp, hắn cũng không muốn nhìn, dường như cảm giác được hắn là kiên quyết, nam tử cũng không có ý định lại cường ép hắn nhìn nữa.
“Ha ha, không nghĩ tới lá gan ngươi nhỏ như vậy, ngươi có thật là phạm nhân giết người không?” Rốt cục nam tử đem hắn rời xa khỏi gian thất kia, bởi vì y đi ở phía trước, khiếnY Phàm không thể thấy rõ bộ dáng của y, chỉ biết hắn là một nam tử da trắng cao gầy, một đầu tóc vàng được cắt tỉa gọn gàng trên cái gáy xinh đẹp này.
Tiếp theo, bọn hắn xuyên qua một đống cửa sắt, Y Phàm trong lòng bắt đầu có chút hốt hoảng cảm giác như sắp phải trải qua sinh tử, rốt cuộc là mình đang đi đến đâu a?
Lại tiếp tục rẽ trái một lần nữa, bọn hắn đi vào một gian phòng kín như bưng, nói là phòng chính là bởi vì ở đó có tường, nói chính xác hơn, giống như một cái huyệt động hắc ám, trừ bỏ cửa chính ra, bên trong cái gì cũng không có. Không, Y Phàm phát hiện chính mình sai lầm rồi, bên trong có cái gì đó, chẳng qua, không phải là giường, mà là một ít tương tự cái giá treo gì đó, còn có một ít đồ vật va chạm vào nhau phát ra tiếng lanh canh.
Đột nhiên, cả gian phòng đột nhiên sáng lên, bởi vì nhất thời không thể thích ứng, Y Phàm lấy tay che mắt.
“Như thế nào? Sợ nơi này như vậy sao?” Nam tử buồn cười nói.
Y Phàm mở tay ra, cũng giống như giọng nói của y, đây là nam nhân xinh đẹp nhất mà hắn từng gặp, đúng vậy, người trước mắt này chỉ có thể dùng hai chữ xinh đẹp để hình dung, đôi mắt màu lam trông giống như hai viên ngọc bích trên khuôn mặt nhỏ nhắn, đôi môi mỏng xinh đẹp câu lên một đường cong, làn da bóng loáng trắng như tuyết, lại làm cho người ta sinh ra vô vạn mơ màng.
“Như thế nào? Ngươi yêu ta rồi sao?” Không cười, chính là đùa cợt thuần túy, là đùa cợt của chủ nhân đối với sủng vật.
“Ngươi, lại đây.” Nói một câu, yêu cầu Y Phàm đi qua, dưới tình huống hiện tại, hắn biết, hắn hoàn toàn chẳng rõ thân phận người này, nghe theo hết thảy chính là lựa chọn tốt nhất của hắn, hơn nữa từ quần áo không giống người bình thường của y, hắn cũng biết, nam nhân này không dễ chọc.
Chậm rãi đi đến, Y Phàm cũng thuận tiện đánh giá một chút bốn phía, đúng vậy, hắn không có đoán sai, nơi này là chính là phòng tra khảo, là địa phương chuyên dùng để vu oan giá họa, có lẽ dưới con mắt của người khác thì gian phòng này chính là phòng phá án đi, chỉ là đối với người vô tội, nơi này chính là mộ, hắn trước khi đi vào đây, cũng từng trải qua một lần như thế, hắn không giống những người yếu đuối này, tại đây bị đánh, bị tra tấn chỉ có thể nhận tội, nhưng hắn biết, mình chính là vô tội, hắn luôn luôn tâm niệm như vậy, hắn nhất định phải tìm được hung thủ.
“Ngươi nghe hiểu lời ta nói không?” Có lẽ là có chút không kiên nhẫn tốc độ thong thả của Y Phàm, nam tử bước nhanh đi đến trước mặt hắn, một phen kéo hắn qua, làm cho hắn cả người dựa vào trên vai chính mình, cùng sử dụng ngón trỏ hơi nâng lên cằm của Y Phàm.
“Ha ha, ánh mắt thật là quật cường! Có đủ tính khiêu chiến, ta thích.” Có lẽ hắn không nói lời nào vẫn là một mỹ nhân, chỉ hiện tại lại giống như một con sư tử đói khát, chỉ thấy hắn lập tức hôn lên môi Y Phàm, nói là hôn, không bằng nói là cắn, không ngừng cắn, cho đến huyết từ trên môi chảy xuống, chảy tới chỗ cằm hai người đang giao nhau.
“Ân, uống ngon lắm.” Liếm liếm máu còn sót lại trên một Y Phàm, nam nhân thỏa mãn nói.“Như thế nào? Sao lại nhìn ta như thế? Ta không phải yêu quái nga, chỉ là đã từng nếm qua nên ta rất có hứng thú với máu người thôi, có gì lạ đâu.”
“Ghê tởm.” Y Phàm nhỏ giọng nói xong, vốn tưởng thanh âm này chỉ có mình mình nghe được, cự nhiên y cũng nghe được,“Ba” một tiếng, bàn tay cứ như vậy mà hạ xuống, chưởng ấn hồng hồng xuất hiện trên khuôn mặt hắn.
“Có ai cho ngươi nói chuyện sao?”
“Ha ha!” Đột nhiên Y Phàm giống như là điên rồi cười ha hả, hắn thật sự sắp điên rồi, từ khi đến cái địa phương người không ra người, quỷ không ra quỷ này, hắn căn bản là không biết cái gì gọi là tôn nghiêm, cái gì gọi là còn sống, hắn cơ hồ mỗi ngày đều lo lắng không biết giây tiếp theo sẽ thế nào? Có thể hay không đột nhiên bị người giết, hắn đã muốn chứng kiến 3,4 người chết trước mặt hắn, không có nguyên nhân gì, Kim nói, chính là bởi vì Khảo Tư xem bọn hắn không vừa mắt, ngục giam bản thân nó là do pháp luật quản, chính là hiện tại, nó quả thật trở thành một nơi tối phạm pháp, là một chỗ cho đám người nguyên thủy tụ lại, mỗi người bằng chính nắm tay của mình là chiếm lấy địa vị, điều không giống duy nhất, còn có một điều, có lẽ là bên cạnh không có nữ nhân để quan hệ, bọn người đó lại sinh ra đối với nam giới có một khao khát đến biến thái, nhất là nam tử được gọi là Jim kia, lại có thể bắt người khác hành hạ cơ thể mình đến tình trạng này, nửa người dưới còn có thể thẳng tắp dựng thẳng, nơi này quả thật không còn lấy một thứ gọi là người.
“Ngô.” Bụng đột nhiên bị đá một chút, Y Phàm cả người đau cuộn lại trên mặt đất.
“Mẹ nó, ai cho ngươi vui vẻ như vậy? Chớ quên đây là nơi nào, vốn định hảo hảo chơi đùa một chút, nhưng là ngươi đã không muốn, ta sẽ cho ngươi nếm thử cho biết khổ là như thế nào.” Nói xong, Y Phàm đang cuộn lại chợt cảm thấy lưng một trận đau nhức.
Truyện khác cùng thể loại
126 chương
229 chương
42 chương
86 chương
19 chương
53 chương