Ngục giam anh hùng
Chương 96
Xem ra, vị anh hùng Ngư Nhân tộc tên gọi là Slark này đã từng vì tăng lên lực lượng, mà làm chuyện tình nào đó, thế cho nên khiến cho thân thể của chính mình xảy ra biến dị, biến thành một kẻ quái dị. Mà người yêu của hắn lại không biết, loại dày vò nội tâm này được hắn viết vào nhật ký, mặc dù trôi qua vô số năm tháng, cũng vẫn có thể cảm thụ được.
Hoàng Dật bỗng nhiên nghĩ tới mình, hắn đồng dạng cũng là một người biến dị, hắn một lần rồi lại một lần tiến hóa hình thái không đồng nhất, từ linh miêu biến thành Bán Thú Nhân, bất quá hắn cũng không đáng sợ giống như tên Slark này, có thể là bởi vì hắn không có yêu, cũng không thèm để ý ánh mắt của người khác.
Hoàng Dật đang muốn đem mảnh nhỏ quyển da dê để vào trữ vật giới chỉ, bỗng nhiên phát hiện phía sau của quyển da dê, dĩ nhiên cũng viết một dòng chữ: Tôi thật muốn... Chữ phía sau đã bị xé mất, xem ra là ở trên hai mảnh nhỏ còn lại.
Hoàng Dật lập tức đem hai mảnh nhỏ trước đó lấy ra, hợp lại cùng nhau, hợp thành quyển da dê hoàn chỉnh, dòng chữ kia rốt cục hợp thành một câu hoàn chỉnh nói: Tôi thật muốn trở lại cố hương nhìn cô ấy.
Thấy dòng chữ này, trong lòng Hoàng Dật khẽ động! BOSS này rơi ra mảnh nhỏ như thế, khẳng định là có một chút tác dụng, chắc không phải như là một loại đạo cụ vô dụng. Nói như vậy, là bởi vì hệ thống sẽ căn cứ tình huống thực tế của người chơi để quyết định vật phẩm rơi xuống, nếu hệ thống rơi xuống cho hắn mảnh nhỏ của quyển da dê, vậy nói rõ trong quyết định của hệ thống, những mảnh nhỏ này có tác dụng đối với hắn!
Nếu như từ nội dung nhật ký, quyển da dê này quả thật không có chỗ gì đặc biệt, chỉ là một quyển nhật ký đơn thuần mà thôi, thế nhưng có thêm câu nói phía sau mơ hồ có một loại ám chỉ. Tôi thật muốn quay về cố hương nhìn cô ấy. Những chữ này rõ ràng là một lời cầu xin của Slark, thậm chí là mộng tưởng trong sinh mệnh của một người, mà NPC xuất hiện loại ngữ khí này, thường thường đại biểu cho một nhiệm vụ, cần người chơi hoàn thành thay.
Hoàng Dật bỗng nhiên sản sinh hứng thú đối với anh hùng Ngư Nhân tộc tên Slark này, người này nếu là nhân vật thời kỳ Thượng Cổ, vậy không thể sống đến bây giờ, trừ phi nó ở chỗ như Ngục Giam Anh Hùng, có thể chống lại thời gian trôi qua.
Hoàng Dật nghĩ tới đây, lập tức lấy ra Anh Hùng chi thư, ôm một tia hy vọng tra tìm, muốn nhìn xem trong Ngục Giam Anh Hùng rốt cuộc có giam giữ vị anh hùng này hay không. Cường giả của thời kỳ Thượng Cổ, đẳng cấp sẽ không quá cao cũng sẽ không quá thấp, phổ biến tại cấp 100, Hoàng Dật trọng điểm lưu ý bộ phận anh hùng này.
Tìm một hồi, Hoàng Dật nheo mắt, thình lình thấy được tên này, Ngư Nhân Dạ Hành giả, Slark!
Ngư Nhân Dạ Hành giả, Slark ( cấp 155, đánh số 4745) Thời kỳ Thượng Cổ, một trong các đại thích khách của Ngư Nhân tộc, bởi vì lẻn vào Tử Thần điện ăn cắp Khế Ước chi thủy, đặc biệt bắt vào phòng giam này, giam cầm cả đời!
Slark vốn dĩ là một nhân loại, nhưng hắn tham lam lực lượng, cho nên hắn đã bị Đọa Lạc Chi Vương Bỉ Liệt Phu mê hoặc, ký kết Chủ Tớ Khế Ước, biến thành hình thái Ngư Nhân. Sau đó hắn rời xa ranh giới nhân loại, lẻn vào vực sâu đáy biển hắc ám vô tận, giấu trong bóng tối, bóng tối là nơi ẩn núp của hắn, là vương quốc của hắn, là năng lượng của hắn, rất ít sinh vật còn sống nhìn thấy hình thái chân chính của hắn.
Hắn có thể chìm trong bóng tối vô hình không cách nào hiểu rõ mà công kích. Mỗi một kích hắn gây ra với kẻ địch đều có thể khiến cho hắn càng thêm linh hoạt hơn, cường tráng hơn, mà kẻ địch của hắn thì càng ngày càng suy nhược. Hắn tựa như đối với tất cả xung quanh đều có một loại dục vọng chiếm hữu, hắn sợ bất luận sự vật gì rời khỏi hắn, mỗi khi có con mồi chạy khỏi hắn, hắn luôn luôn nhìn theo bóng lưng của đối phương, trong ánh mắt toát ra thần tình thống khổ, sau đó điên cuồng mà đuổi theo, phóng ra ra một trói buộc không gì phá nổi, ràng buộc những kẻ có ý đồ rời khỏi hắn. (Skill này tên là Pounce) ...
Xem xong tư liệu của Slark, Hoàng Dật đã có một suy đoán đại khái đối với vị anh hùng này. Bản tính của Slark lúc đầu không xấu, chỉ là đã bị Đọa Lạc Chi Vương Bỉ Liệt Phu mê hoặc, cho nên mới cuối cùng sa đọa, ký kết Chủ Tớ Khế Ước. Từ tội danh hắn bị bắt vào Ngục Giam Anh Hùng có thể thấy được, cuối cùng hắn hẳn là hối hận, cho nên muốn đánh cắp Khế Ước chi thủy, tẩy đi Chủ Tớ Khế Ước, biến trở về hình thái nhân loại. Mà từ câu nói kia trong quyển da dê cũng có thể thấy được, mộng tưởng cuối cùng của hắn, cũng là có thể về lại quê nhà, nhìn thấy cô gái mà hắn yêu.
Một nhiệm vụ được miêu tả vô cùng sinh động! Slark hiện tại bị nhốt tại Ngục Giam Anh Hùng, nếu như có thể đạt thành một hiệp nghị với nó, khiến cho hắn trả một ít thù lao, vậy Hoàng Dật không ngại khiến cho hắn nhìn thấy cố hương, thực hiện mộng tưởng của hắn...
Cái này tuy rằng không phải nhiệm vụ do hệ thống đặt ra, nhưng trên lý thuyết lại có thể trở thành một nhiệm vụ để làm, chủ động đi tranh thủ một cơ hội như thế, bất quá cái này cũng chỉ là một suy nghĩ sơ bộ của Hoàng Dật, cụ thể có được hay không hắn cũng không xác định.
Hoàng Dật quyết định lập tức triệu hồi ra Ngục Giam Anh Hùng, tự mình đi nhìn thấy Slark, dò xét ngụ ý của đối phương.
Hệ thống nhắc nhở: Bạn hiện tại đang ở trong bí cảnh, không cách nào triệu hoán Ngục Giam Anh Hùng.
Hệ thống nhắc nhở đã phá vỡ triệu hoán của Hoàng Dật, nơi này là bí cảnh, không cách nào triệu hoán Ngục Giam Anh Hùng, chỉ có thể trở lại Kinh Cức thành.
Hoàng Dật lập tức truyền tống đi ra ngoài, trở lại quảng trường truyền tống của Kinh Cức thành, ở đây người dân tấp nập, hiển nhiên là không tiện triệu hoán Ngục Giam Anh Hùng. Hắn cấp tốc rời khỏi đây, đi đến khu vực hẻo lánh của Kinh Cức thành.
Đại khái đi nửa tiếng đồng hồ, Hoàng Dật đi tới một góc thành bỏ hoang, ở đây rời xa tiếng động lớn ầm ĩ, không có một bóng người, đổ nát thê lương, cỏ dại mọc thành bụi, vừa lúc thích hợp triệu hoán Ngục Giam Anh Hùng.
Hoàng Dật lấy Anh Hùng chi thư ra, nhẹ nhàng đọc ra tám chữ của trang đầu tiên: Chúng thần sợ hãi, Ngục Giam Anh Hùng!
Lời nói vừa dứt, trong không khí đột nhiên nổi lên một vòng sóng gợn, giống như là hồ nước bình tĩnh nổi lên rung động, sau đó sóng gợn dần dần hình thành một tầng chắn trong suốt, rất nhanh, một đầu rồng uy phong lẫm lẫm đột phá tầng chắn, xông ra!
Đây là hắn lần thứ hai triệu hoán Ngục Giam Anh Hùng, quen việc dễ làm, lập tức tiến vào miệng rồng, đi tới Ngục Giam Anh Hùng.
Hoàng Dật dựa theo bản đồ của Anh Hùng chi thư, đi đến ngục giam của Slark, dọc theo đường đi đều là những gian phòng giam cao to, những thân ảnh khổng lồ ẩn núp ở bên trong, tản mát ra khí tức làm cho người ta tim đập nhanh.
Toàn bộ Ngục Giam Anh Hùng, bây giờ còn lại hơn năm ngàn tội phạm, những tội phạm này bản thân cũng là một kho báu thật lớn, có thể đem bọn họ thả ra giết địch, có thể trên người bọn họ thu hoạch tài liệu, thu hoạch tin tức, thu hoạch nhiệm vụ, thậm chí là học được kỹ năng của bọn họ... Chỉ cần có thể dự đoán được, đều có thể thử một lần.
Mà những anh hùng này, đều là đại nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trên lịch sử, lịch sử cũng là do bọn họ những người này sáng tạo, anh hùng tán dương trong sử thi cũng là bọn họ, bọn họ lưu lại bất luận một tin tức nào, đã trở thành đề tài thảo luận cho hậu thế.
Hiện tại Hoàng Dật nắm trong tay, cũng là một tòa ngục giam như thế, từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắn nắm trong tay, là toàn bộ lịch sử của Thế Giới Thứ Hai.
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
110 chương
73 chương
52 chương
115 chương
67 chương