Ngục giam anh hùng
Chương 37
Hoàng Dật ra tay bất quá chỉ vài giây, thành công giết chết hai người, chiến quả huy hoàng. Ba người Trần Úc Tịch vừa rơi trang bị vừa mất đẳng cấp, thực lực suy yếu lớn, mà thực lực hiện tại của Hoàng Dật cũng tăng lên rất nhiều, đặc biệt phương diện lực công kích, hầu như tăng gấp đôi, so sánh ra, ba người Trần Úc Tịch đã có thể bị hắn trực tiếp giết chết.
Con mẹ mày!!
Trần Úc Tịch thấy hai người huynh đệ lại chết, hai mắt nhất thời nứt ra, giận dữ trừng mắt với Hoàng Dật chửi ầm lên, vung đôi nắm tay thịt nhào tới, muốn liều mạng cùng Hoàng Dật.
Hoàng Dật trực tiếp vươn một móng vuốt, một bạt tai vỗ chết hắn.
Trần Úc Tịch sau khi chết, rơi ra một cái áo giáp, đây là trang bị quan trọng gần với vũ khí. Hoàng Dật lập tức đem chiến lợi phẩm trên mặt đất thu vào, toàn bộ lựa chọn mang lên!
Lần này, thực lực của hắn lại tăng một mảng lớn, lực công kích đột phá 1000!
Hiện tại, Hoàng Dật đã có vũ khí, mũ giáp, nhẫn, đai lưng, vòng cổ, áo giáp sáu món trang bị, tập hợp gần một nửa, lại giết ba người Trần Úc Tịch vài lần, không khác biệt lắm là có thể đủ một bộ, thực lực cũng lần thứ hai tăng mạnh.
Ba người Trần Úc Tịch giống như là một kho hàng di động, có thể bị lấy tùy ý, trừ phi bọn họ có thể luân hồi, ngẫu nhiên sống lại ở một góc nào đó trên một đại lục nào đó trong Thế Giới Thứ Hai, như vậy mới có thể hoàn toàn thoát khỏi Hoàng Dật.
Miểu Sát tới! Miểu Sát xâm nhập Phong Lâm trại! Mọi người mau ra đây giết hắn! Đúng lúc này, phía đông bắc truyền đến một tiếng la rung trời chuyển đất, phẫn nộ và căm hận hỗn loạn vô tận, vang vọng tứ phương, cũng là âm thanh của Trần Úc Tịch!
Hoàng Dật quay đầu nhìn lại, phía đông bắc của Phong Lâm trại, có một sân nhỏ được kết giới thánh quang màu trắng vây quanh, ba người Trần Úc Tịch đang ở trong kết giới lớn tiếng la lên, tiếng hô truyền khắp toàn bộ Phong Lâm trại.
Xem ra sân nhỏ đó là điểm phục sinh, ba người Trần Úc Tịch vẫn không có luân hồi, mà là một lần nữa sống lại tại điểm phục sinh, đẳng cấp lần thứ hai giảm một cấp.
Trải qua ba người Trần Úc Tịch hô như thế, toàn bộ Phong Lâm trại nhất thời có phản ứng, nhà gỗ đã tắt đèn trong bóng tối đều thắp sáng ngọn đèn, từng cửa sổ màu đen đều biến thành màu cam.
Phong Lâm trại tỉnh lại.
Vừa rồi Hoàng Dật chủ động giết chết ba người Trần Úc Tịch, đã có giá trị tội ác, một tầng huyết khí màu đỏ nhàn nhạt quay quanh thân của hắn, không cách nào tiêu tán. Người khác vừa nhìn là biết Hoàng Dật hiện tại đang trong trạng thái tội ác, rất dễ bị tấn công!
Người phạm tội sau khi tử vong, sẽ căn cứ giá trị tội ác mà tăng thêm nghiêm phạt tử vong, giảm càng nhiều cấp bậc, rơi càng nhiều trang bị, nếu như giá trị tội ác tích lũy đến trình độ nhất định, vậy sau khi tử vong thậm chí sẽ rơi xuống tới cấp 1, trang bị toàn thân cũng rơi toàn bộ, tương đương với một lần nữa làm lại từ đầu.
Tình huống hiện tại của Hoàng Dật vô cùng nguy hiểm, hắn giết người bên trong Phong Lâm trại, đây là một loại khiêu khích trần trụi, vệ binh khẳng định sẽ không bỏ qua cho hắn! Bất quá hắn cũng không trốn, hắn dám đến doanh địa của Bán Thú Nhân giết người, tự nhiên cũng tính toán được tất cả chuyện tình có thể phát sinh, tình huống hiện nay đã ở trong dự liệu của hắn.
Chuyện gì xảy ra, Miểu Sát sao có thể lẻn vào được?
Miểu Sát ở đâu hả? Sao tôi không thấy được.
Miểu Sát dĩ nhiên tới Phong Lâm trại? Nhanh chóng đi xem!
Một vài NPC và người chơi bình dân bị tiếng hò hét của Trần Úc Tịch làm kinh động, đều từ trong lúc mơ ngủ tỉnh lại, mở cửa sổ, đi tới bên cửa sổ nhìn xuống, còn có vài người thì đi ra đường cái.
Kịch kịch kịch!
Rất nhanh, từng đội vệ binh Bán Thú Nhân bắt đầu tập kết, tất cả công sự phòng ngự của Phong Lâm trại đều mở ra, các trạm canh gác đều đốt đuốc, chiếu sáng cả Phong Lâm trại.
Hắn hiện tại ở gần quán trọ Đồ Ngưu! Trần Úc Tịch đứng ở trong điểm phục sinh, cao giọng thông báo vị trí của Hoàng Dật.
Đoàn người nghe vậy, từ bốn phương tám hướng vây quanh đến chỗ Hoàng Dật. Phong Lâm trại chỉ là một khu vực nhỏ, hiện tại lại được chiếu sáng tất cả, Hoàng Dật lại vẫn đứng tại chỗ, không có bất kỳ ý định thoát đi nào, rất nhanh bị mọi người phát hiện, bao vây xung quanh.
Bên trong những người này đại đa số đều là người chơi Bán Thú Nhân da vàng, bọn họ phần lớn là ôm tâm tính xem náo nhiệt mà tới, chỉ đứng xa xa, chỉ trỏ, trong ánh mắt tràn ngập hiếu kỳ, cũng không có tiến lên công kích hắn.
Hoàng Dật như là một loài động vật quý hiếm, bị đám người này quan sát, tất cả mọi người muốn biết, nhân vật gây khiếp sợ thế giới này rốt cục là bộ dáng gì.
Hoàng Dật vẫn đứng không nhúc nhích, sắc mặt bình tĩnh nhìn quần chúng vây xem bốn phía. Có vài người chơi cũng không có ẩn dấu tin tức, có thể đơn giản thấy được đẳng cấp của bọn họ, bên trong có vài người chơi đẳng cấp cao từ cấp 30 đến 40, trang bị trên người bọn họ tỏa sáng, mấy món trang bị trắng trên người Hoàng Dật hoàn toàn không thể sánh bằng.
Tránh ra tránh ra! Đúng lúc này, một đội vệ binh Bán Thú Nhân cầm cây đuốc đi tới, từ ngoài đoàn người đi vào.
Vệ binh trưởng là một Bán Thú Nhân thân cao hơn bốn mét, hắn quấn một cái quần da thú, tay phải cầm một cây lang nha bổng hơn hai mét, mặt trên dính đầy máu và thịt nát. Lớp da màu vàng dưới ánh lửa chập chờn giống như được phủ thêm một lớp vàng đặc, thể hiện ra vẻ cứng cỏi và cường tráng của hắn. Hắn nhìn xuống Hoàng Dật, lên tiếng chất vấn: Mày là Miểu Sát đi! Trước đó ba người Trần Úc Tịch nói mày cướp linh miêu của bọn họ, bọn tao còn chưa đi tìm mày, mày lại tự mình đưa đến cửa. Được rồi, hiện tại để tao tới công bình thẩm lí và phán quyết, mày trước tiên đem linh miêu giao ra đây, để tao định đoạt.
Hoàng Dật cẩn thận đánh giá đội trưởng vệ binh này, hắn tuy rằng nhìn không thấy đẳng cấp của đội trưởng vệ binh, nhưng chỉ là vóc người cao to này, đã không phải hắn hiện tại có thể đối phó, đội trưởng vệ binh này phỏng chừng một gậy là có thể đem hắn đập thành thịt nát. Bất quá hắn cũng không vội, đánh không lại, trốn vẫn có thể thoát được.
Đội trưởng đại nhân, vừa rồi chính là hắn ở trong rừng rậm giết chúng tôi! Còn đoạt linh miêu của chúng tôi, ngài phải chủ trì công đạo cho chúng tôi! Đúng lúc này, ngoài đoàn người truyền tới một âm thanh, ngay sau đó ba người Trần Úc Tịch, Băng Lãnh Đại Đao, Cốt Đầu đi đến, đứng ở bên cạnh đội trưởng vệ binh, vẻ mặt đắc ý nhìn Hoàng Dật.
Đội trưởng vệ binh làm bộ làm tịch gật đầu, lập tức đem lang nha bổng chỉ vào Hoàng Dật, nói: Miểu Sát, hiện tại sự thật cơ bản có thể phán định, mày cướp linh miêu của ba người Trần Úc Tịch, sau đó giết chết bọn họ, cùng hung cực ác. Hiện tại cho mày một cơ hội ăn năn, đem tất cả bảo vật của mày dâng ra, tao có thể cho mày còn nguyên xác!
Miểu Sát, hiện tại đội trưởng vệ binh đều lên tiếng, ngài ấy thẩm lí và phán quyết luôn luôn rất công bình, cũng không thiên vị, mày mau đem bảo vật giao ra đây, nếu không ngài ấy động thủ, mày ngay cả thi thể cũng tìm không được đầy đủ! Trần Úc Tịch đứng ở bên cạnh đội trưởng vệ binh, đắc chí nhìn Hoàng Dật.
Đương nhiên, mày không giao cũng không sao, bọn tao vẫn có biện pháp. Cốt Đầu cười lạnh một tiếng: Mày đã giết chết BOSS cấp 250, khẳng định chiếm được thứ tốt, hiện tại mày đang trong trạng thái tội ác, chỉ cần giết mày, thì có tỷ lệ có thể rơi ra rất lớn!
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
110 chương
73 chương
52 chương
115 chương
67 chương