Ngục giam anh hùng
Chương 26
Trong lòng Hoàng Dật trầm xuống, nếu như ở tình huống bình thường, hắn chơi một chút là có thể giết chết con rắn hổ mang này, nhưng hiện tại hắn không cách nào nhúc nhích, con rắn hổ mang nho nhỏ này hoàn toàn có thể muốn mạng của hắn.
Rắn hổ mang quan sát Hoàng Dật hồi lâu, thấy hắn từ đầu đến cuối vẫn không nhúc nhích, rốt cục không nhịn được bò đến đây, vảy sừng đè lên lá khô trên mặt đất, phát ra âm thanh rùng rợn sóng lưng, cách Hoàng Dật càng ngày càng gần.
Rất nhanh, rắn hổ mang bò tới trước mắt của Hoàng Dật, ngẩng cao cái cổ, con mắt âm u lạnh lẽo theo dõi hắn, hé miệng chuẩn bị đem hắn nuốt sống.
Hoàng Dật lẳng lặng chờ đợi cảm giác băng lãnh tới.
Vù! Đúng lúc này, bên tai vang lên một âm thanh phá không!
Mèo mẹ tới! Trong lòng Hoàng Dật toát ra một suy nghĩ, sau đó liền thấy rắn hổ mang bay ngược ra ngoài.
Nhưng mà, sau một khắc, tâm của hắn lại trầm xuống!
Trên thân của rắn hổ mang dĩ nhiên cắm một mũi tên sắc bén!
Đó là thứ mà chỉ có con người mới có, không thuộc về khu rừng này.
Cái này đại biểu có người tới!
Đại ca, con linh miêu này tựa như bị thương, không nhúc nhích, vừa lúc tới làm bữa cơm của chúng ta! Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một tiếng cười.
Cũng được! Đáng tiếc con linh miêu này không thuần chủng, nếu không chúng ta đã phát tài! Linh miêu thuần chủng hiện tại có giá rất cao, nếu như bắt được một con, bán cho đám quý tộc, cũng đủ bằng tiền lương chúng ta đi làm vài năm.
Lời vừa dứt, ba người từ trong bụi cỏ chui ra.
Hoàng Dật nhìn chằm chằm bọn họ, từ nội dung bọn họ nói chuyện với nhau không khó đoán được, bọn họ đều là người chơi, đây là nhóm người chơi đầu tiên Hoàng Dật gặp phải sau khi tiến vào Thế Giới Thứ Hai, không ngờ rằng cũng tới muốn mạng của mình.
Ba người chơi này đều là nam, tuổi tác đều hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, trang bị của bọn họ đều rất hoàn mỹ, nhìn qua có vẻ sạch sẽ sáng bóng, hơn nữa bọn họ dám xuất hiện trong rừng rậm buổi tối nguy cơ tứ phía, nói rõ thực lực vô cùng cao.
Các người nhóm lửa đi! Ta tới lột da con mèo này. Một gã lưng mang đại đao, bên hông có mang mũi tên nói xong, nghênh ngang đi tới gần Hoàng Dật, thân thể to lớn che phủ ánh trăng, bên trên là một cái đầu trọc sáng bóng, bao phủ Hoàng Dật.
Lúc này, Hoàng Dật chỉ hy vọng tay chân của người đàn ông này có thể nhanh lên một chút, cấp tốc giết chết mình, như vậy mèo mẹ và mèo trắng nhỏ có thể sẽ không đến cứu hắn, chúng nó đều là linh miêu thuần chủng, chỉ cần bị mấy tên người chơi này phát hiện, hậu quả không thể lường được.
Gã người chơi lưng mang đại đao rất nhanh đi tới trước người của Hoàng Dật, gở con dao bên hông xuống, để trên cổ Hoàng Dật cắt qua, ánh trăng chảy trên lưỡi đao, phản ra ánh ngân bạch, chiếu sáng thân thể của Hoàng Dật.
Sau một khắc, Hoàng Dật cảm giác được lưỡi đao cắm vào thân thể của mình, hắn hiện tại không cách nào nhúc nhích, chỉ có thể mặc cho người xâm lược, trong lòng hiện lên ra một cảm giác vô lực.
【Hệ thống nhắc nhở 】: Bạn đã bị đội ngũ của người chơi Trung Quốc 【 Băng Lãnh Đại Đao 】ác ý công kích, có thời gian 30 phút phòng vệ chính đáng! Bởi bạn cống hiến 1 điểm vinh dự quốc gia cho Trung Quốc, đối mặt công kích ác ý của người chơi Trung Quốc, thì bạn được tăng 5% thuộc tính, sau khi tử vong giảm phân nửa hình phạt, đội ngũ của【 Băng Lãnh Đại Đao 】 thì giảm 5% thuộc tính, sau khi tử vong nghiêm phạt gấp đôi.
Đúng lúc này, Hoàng Dật nghe được một tiếng nhắc nhở của hệ thống, cùng lúc đó, hắn cũng được biết tên của ba gã người chơi.
Gã người chơi lưng mang đại đao, muốn giết hắn, tên là Băng Lãnh Đại Đao, tên đại ca đi đầu kia tên là Trần Úc Tịch, một người cuối cùng thì gọi là Cốt Đầu, ba người bọn họ đều là cấp 19, cao hơn 4 cấp so với Hoàng Dật.
Hả? Miểu, Miểu Sát! Đúng lúc này, Băng Lãnh Đại Đao đột nhiên kinh hô một tiếng, phản xạ có điều kiện lui ra phía sau vài bước, vẻ mặt khiếp sợ nhìn chằm chằm Hoàng Dật trên mặt đất, hiển nhiên hắn cũng thu được hệ thống nhắc nhở.
Cùng lúc đó, hai gã đồng đội của hắn Trần Úc Tịch và Cốt Đầu cũng thu được hệ thống nhắc nhở, tất cả đều không hẹn mà cùng quay đầu nhìn về phía Hoàng Dật.
Bọn họ không có nghĩ đến, con mèo gầy yếu này, dĩ nhiên là nhân vật gần đây danh tiếng đang nổi, Miểu Sát!
Tràng diện an tĩnh lại, ba gã người chơi đều có chút không biết làm sao.
Đại ca, làm sao bây giờ? Qua hồi lâu, Băng Lãnh Đại Đao mới không biết làm sao hỏi thăm, trên tay hắn còn cầm con dao vừa rồi công kích Hoàng Dật, nhưng hiện tại cũng không dám tiến lên, tuy rằng Hoàng Dật hiện tại không có bất luận lực lượng gì, nhưng danh tiếng của hắn lại có thể làm vô số người bị dọa.
Trần Úc Tịch dẫn đầu nhìn chằm chằm Hoàng Dật trên mặt đất, nhíu mày, tựa như đang tự hỏi cái gì. Gã là một người vạm vỡ, hai nắm tay mang theo hai bao tay kim loại thật lớn, trên mặt tràn ngập gai đâm, làm cho người ta cực sợ.
Mà người chơi Cốt Đầu kia, người cũng như tên, gầy như xương cốt, hắn tựa hồ là một gã pháp sư, mặc áo bào pháp sư màu đen, cầm trong tay một cây pháp trượng, lúc này con mắt dài nhỏ của hắn đã nhìn chằm chằm Hoàng Dật, con ngươi hơi chuyển động.
Bảo vệ hắn đi! Tự hỏi một hồi, Trần Úc Tịch quay đầu nhìn Hoàng Dật một chút, nói: Hắn hiện tại không thể động đậy, phỏng chừng là gặp tình huống đặc thù gì, chúng ta ở chỗ này, trước bảo vệ hắn. Chờ hắn khôi phục bình thường, chúng ta đòi hắn một ít thù lao, nói vậy với thân phận Miểu Sát của hắn, ra tay hẳn là sẽ không quá khó coi.
Không tồi, Miểu Sát giết chết qua quái cấp 250, khẳng định rơi ra thứ tốt, chúng ta ra sức bảo vệ hắn, hắn cho dù tùy tiện lấy ra một chút đồ, cũng đủ chúng ta được lợi rất lâu. Cốt Đầu vẻ mặt chờ mong nói.
Lỡ như hắn trở mặt không nhận? Băng Lãnh Đại Đao lo lắng nói.
Mở ghi hình, mày ngu à! Có video làm chứng cứ, đến lúc đó nếu như hắn trở mặt không nhận, chúng ta đem cái video này đưa lên diễn đàn, loại danh nhân như Miểu Sát bọn họ, bình thường đều rất coi trọng danh tiếng! Trần Úc Tịch nói xong, mở hệ thống ghi hình, đem tất cả hiện trường thu vào.
Hoàng Dật ngã xuống đất, lẳng lặng nghe bọn họ nói chuyện, xem ra ba người này đều là tham tiền, muốn kiếm chút thù lao và bảo vật, đây là nhân chi thường tình, Hoàng Dật hoàn toàn có thể lý giải. Nhưng hắn vẫn tràn ngập lo lắng, mèo mẹ và mèo trắng nhỏ nói không chừng lúc nào sẽ tìm đến hắn, chúng nó đều là linh miêu thuần chủng, chỉ cần bị người chơi phát hiện, vậy hậu quả không thể lường được.
Thời gian trôi qua từng giây, thời gian lột xác của Hoàng Dật chỉ còn lại 13 phút cuối cùng.
Meo meo!!!
Đúng lúc này, một tiếng mèo kêu vang lên trong bóng đêm!
Trong lòng Hoàng Dật trầm xuống, chuyện hắn lo lắng rốt cục xảy ra!
Sau một khắc, hai thân ảnh màu trắng từ trong rừng cây chui ra, thân thiết nhìn Hoàng Dật.
Hai thân ảnh của màu trắng này, chính là mèo mẹ và mèo trắng nhỏ!
Linh, linh, linh, linh miêu! Hai, hai, hai! Lúc này, Băng Lãnh Đại Đao lắp bắp kêu lên.
Hai người Trần Úc Tịch và Cốt Đầu cũng choáng váng, bọn họ không ngờ rằng, mình dĩ nhiên gặp linh miêu thuần chủng trong truyền thuyết! Mà còn là hai con!
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
110 chương
73 chương
52 chương
115 chương
67 chương