Ngục giam anh hùng
Chương 15
Khi Hoàng Dật cảm giác được mình ổn định lại, bốn phía vẫn là một mạnh tối đen, dù cho bản thân hắn có hắc ám thị giác, cũng không thấy rõ ở đây rốt cục là địa phương nào.
Bốn phía mềm mại, rất ấm áp, tựa như bị bao trong một cái gối nhung mềm.
Đúng lúc này, trước mắt Hoàng Dật đột nhiên xuất hiện một tia ánh sáng, tựa hồ là một lối ra, bốn phía hiện lên ra một lực đẩy, đẩy hắn về hướng lối ra kia, rất nhanh đem hắn đẩy ra ngoài.
Giây phút ấy, Hoàng Dật cảm giác được cả người thả lỏng, thế giới đột nhiên sáng lên, theo sau đó là cơn lạnh thấu xương, không khí từ miệng mũi đi vào, tựa như nghênh đón cuộc sống mới.
【Hệ thống nhắc nhở 】: Bạn phát hiện thành Martha Hutton, giá trị kinh nghiệm +300, kích hoạt điểm truyền tống của thành phố Martha Hutton.
Hoàng Dật muốn đứng lên, nhưng hắn cố gắng rất lâu lại không thể đứng dậy được, thân thể cong vẹo, đứng đến phân nửa lại ngã xuống mặt đất.
Hoàng Dật cảm thấy không thích hợp, không khỏi cúi đầu nhìn.
Hắn lúc này, đã hoàn toàn không có hình người, chỉ có bốn bàn chân với móng vuốt nhỏ và lông xù, trên người khoác bộ lông trắng đen ướt sũng, một cái đuôi nhỏ lắc lắc không hiểu!
Hắn dĩ nhiên biến thành một con mèo nhỏ!
Meo meo!!! Hoàng Dật mở miêngj, lại phát ra tiếng kêu của mèo nhỏ, dồn hết sức lực, hướng cái thế giới mới này, tuyên bố một sinh mạng mới vừa mới chào đời.
Meo meo!!! Rất nhanh, một tiếng mèo kêu ôn hòa đáp lại hắn.
Ngay sau đó, Hoàng Dật đột nhiên cảm giác được trên đầu của mình bị một cái lưỡi ấm áp cẩn thận liếm.
Hoàng Dật ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy một con mèo màu trắng đang liếm đầu của mình, trong ánh mắt lóe ra vẻ từ ái, giống như một người mẹ.
Hoàng Dật thoáng cái liền rõ ràng tất cả!
Hắn vừa rồi dĩ nhiên là được con mèo mẹ này sinh ra! Chỗ mềm mại tối đen trước đó, chính là bên trong bụng của mèo mẹ, sau đó hắn được sinh ra!
Mình dĩ nhiên lại dùng phương thức này sinh ra!
Hoàng Dật có chút dở khóc dở cười, hắn vốn tưởng rằng mình sẽ sinh ra trong nơi gọi là tân thụ thôn, sau đó bắt đầu đánh quái thăng cấp, không ngờ rằng hắn lại chân chính biến thành một con mèo, còn được mèo mẹ sinh ra, xem ra chủng tộc thú vương này quả thật không bình thường, ngay cả phương thức sinh sản đều đặc thù như vậy.
Lúc này, mèo mẹ nằm úp xuống, vươn chân lông xù, chăm chú đem Hoàng Dật kéo vào trong lòng, đầu lưỡi vẫn cẩn thận liếm hắn, sủng nịch không gì sánh được.
Bụng của mèo mẹ rất ấm áp rất mềm mại, dựa vào rất thoải mái, hưởng thụ cái liếm từ mèo mẹ, Hoàng Dật đột nhiên cảm thấy ấm áp từ tình thương của mẹ, giống như là đang ở một thế giới chân thực.
Hoàng Dật thoải mái dựa vào bụng của mèo mẹ, quay đầu nhìn bốn phía một chút.
Nơi này là bệ cửa sổ của một gian nhà, trong phòng đèn đuốc sáng trưng, lò sưởi trong tường đang cháy ánh lửa, trên trần nhà là đèn treo thủy tinh, trên vách tường có một bức tranh tinh mỹ, tựa hồ là một căn nhà quý tộc. Lúc này mèo mẹ ôm Hoàng Dật nằm ở bệ cửa sổ, môi cử động đều ung dung đẹp đẽ quý phái, xem ra con mèo mẹ này cũng là sủng vật của nhà quý tộc này.
Hoàng Dật quay đầu ra ngoài cửa sổ nhìn. Ngoài cửa sổ là một tòa thành nhỏ, lúc này đang là đêm khuya, một ngôi sao rất lớn trên bầu trời đang tòa ra ánh sáng dịu nhẹ, hình vòng cung của ngôi sao này có thể thấy được rõ ràng, dường như đưa tay là có thể đụng, xem ra đây là mặt trăng của Thế Giới Thứ Hai.
Xung quanh mặt trăng ấy, còn có 7 ngôi sao khác lượn quanh, tản ra 7 loại tia sáng khác nhau phân biệt là màu đỏ - cam - vàng - xanh lá - xanh đậm - xanh da trời - tím, mặt trăng và các ngôi sao pha màu hỗ trợ cho nhau làm chúng trở nên xinh đẹp hơn, nổi bật hơn.
Phần còn lại của bầu trời là do một ít ngôi sao lớn nhỏ không đồng đều chiếm cứ, cỡ lớn có thể so với 7 ngôi sao phát ra những ánh sáng màu đặc sắc, cỡ trung thì như mặt trăng trên bầu trời, cỡ nhỏ thì hầu như không cách nào dùng mắt thường thấy được, những ngôi sao xinh đẹp này cùng nhau hợp thành bầu trời sao của Thế Giới Thứ Hai. Dưới màn sao lấp lánh này, mỗi một tòa kiến trúc trong thành đều như được phủ thêm màu sắc rực rỡ của tinh quang, như một thành phố trong chuyện cổ tích, huyền ảo không gì sánh được.
Lúc này đám người trong trấn nhỏ phần lớn đã tiến vào mộng đẹp, rất nhiều cửa sổ đều tắt đèn, đường phố dưới lầu không một bóng người, đèn đường màu da cam cô độc chiếu sáng, một quán rượu cách đó không xa còn chưa đóng cửa, một vài người khách say khướt đang dìu nhau đi ra, mơ hồ nói về những câu chuyện thời xưa.
Hoàng Dật vốn dĩ dự định đi Long Đô tìm kiếm số 9, hội hợp với bọn họ, nhưng hiện tại xem ra hắn chỉ sợ là không cách nào trong khoảng thời gian ngắn đến Long Đô. Thành Martha Hutton này cũng không biết ở chỗ nào trong đại lục, cách Long Đô có xa lắm không, quan trọng hơn là, điểm truyền tống của từng thành phố đều phải đích thân đi một chuyến mới có thể kích hoạt, Hoàng Dật chưa từng đi qua Long Đô, không có kích hoạt điểm truyền tống của chỗ đó, chỉ có thể tự mình trèo non lội suối đi qua.
Hả? Mày sinh ra một con tạp chủng như thế?! Đúng lúc này, trong phòng truyền tới tiếng thét chói tai của một người phụ nữ trung niên, phá vỡ cái vẻ bình thản này.
Hoàng Dật quay đầu nhìn, chỉ thấy trong phòng không biết lúc nào đã có thêm một người phụ nữ trung niên mập mạp, bà mập này mang trang sức quý giá, mặc quần áo quý tộc, trên mặt là son môi khoa trương, hình dàng chanh chua. Bà ta đang làm vẻ mặt ghê tởm nhìn chằm chằm mình, giống như đang nhìn một đống rác rưởi.
Meo meo!!! Thân thể mèo mẹ run lên, móng vuốt nắm thật chặt, vững vàng đem Hoàng Dật ôm vào trong ngực, khẩn trương nhìn chằm chằm bà mập kia.
Tao tốn nhiều tiền như vậy mới đem mày mua về, vừa lo ăn vừa lo uống lại vừa hầu mày, vốn tưởng rằng mày có thể sinh một con linh miêu thuần chủng, không ngờ rằng lại sinh ra một con tạp chủng lông đen như thế! Bà mập chỉ vào mèo mẹ phẫn nộ quát, vài giọt nước bọt trong miệng lắp bắp văng ra.
Hoàng Dật cúi đầu nhìn thân thể của mình một chút, nhất thời rõ ràng tất cả.
Trên người hắn là hai màu lông đen trắng kết hợp, cũng không tuyết trắng cả người giống như mèo mẹ, xem ra linh miêu là màu lông càng trắng thì càng quý, còn lông trắng đen như hắn giống như là tạp chủng, khiến cho bà mập này thất vọng, thế cho nên mới gây ra vụ việc này.
Con tiểu tạp chủng này mày đừng làm dơ bệ cửa sổ của tao, cút nhanh ra ngoài! Bà mập tức giận mắng một tiếng, cầm lấy một cây chổi lông gà bên cạnh vọt đến, đập mạnh xuống người Hoàng Dật.
Mèo mẹ trong mắt hoảng hốt, thân thể lập tức co lại, đem Hoàng Dật hoàn toàn che vào trong ngực, dùng thân thể của mình chặn chổi lông gà của bà mập!
Bốp! Chổi lông gà đánh vào trên người mèo mẹ, vang lên một tiếng, gãy làm hai đoạn, mà mèo mẹ phát ra tiếng kêu đau đớn.
Hoàng Dật trong lòng lạnh lẽo, con mèo mẹ này tương đương với mẹ ruột trong trò chơi của hắn, hắn vừa mới cảm nhận được một chút ôn nhu đã bị bà mập này phá hư, loại chuyện này không cách nào dễ dàng tha thứ!
Đúng lúc này, bà mập nắm thời cơ, cầm cán chổi lông gà trong tay đập mạnh về phía Hoàng Dật!
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
110 chương
73 chương
52 chương
115 chương
67 chương