Ngục giam anh hùng
Chương 10
Hoàng Dật xoay xoay tám hạt châu trong tay, nhìn tia sáng màu xanh chấn nhiếp tâm phách của chúng nó, chậm rãi nói: Bởi vì mày ăn bảo vật của Tử Thần - Thời Gian Chi Lệ, có thể làm hai mắt trở nên cường đại không gì sánh được, không thể tan biến, cho nên bốn phân thân của mày đều biến thành bột phấn màu đen, chỉ riêng tròng mắt được giữ lại.
Thời Gian Chi Lệ... Không ngờ rằng ngài ngay cả công hiệu của loại thần vật này đều biết rõ. Bất quá, chỉ bằng những cái này, là có thể xác định tôi là Hydra? Rolls gian nan nói, lúc này hai tay của nó cũng đã hoàn toàn biến thành tro bụi, chỉ còn lại nửa thân thể còn đang giãy dụa, nhưng nó vẫn kiên trì ngửa đầu như cũ, không cam lòng nhìn chằm chằm Hoàng Dật.
Hoàng Dật ngửa đầu, nhìn chìa khoá bay lượn khắp bầu trời, nói: Mày sau khi đi ra phòng giam, khẳng định là muốn lấy chìa khoá của mình, hoặc là chìa khoá của người vô cùng quan trọng đối với bản thân mày, để thu được tự do của bản thể, khôi phục thực lực ban đầu. Nhưng mày tổn thất bốn phân thân cũng không thể lấy được chìa khoá, cho nên không thể làm gì khác hơn là mượn tay của tao đi lấy. Mà mày mấy ngày này liên tiếp yêu cầu tao lấy chìa khoá số 11, cuối cùng thấy tao không cách nào lấy được, lại lui mà cầu, muốn tao lấy chìa khoá số 250! Rất hiển nhiên, trong hai cái này có một cái là của mày! Căn cứ các loại suy đoán của tao trước đó, mày là số 250, rắn chín đầu - Hydra rất rõ ràng! Chỉ có như vậy mới có thể giải thích tất cả mọi thứ!
Rolls cắn chặt răng, chống đỡ thống khổ của hủy diệt, giãy dụa nói: Nếu như tôi là số 250, vậy tôi vì sao còn muốn lấy chìa khoá của số 11? Cái này không phải làm điều thừa sao?
Bởi vì mày phải làm như vậy! Hoàng Dật cúi đầu nhìn Rolls: Ngay cả cường giả cấp 250 như mày đều chỉ có thể nhốt tại số 250, vậy thực lực của số 11 hẳn là xa xa vượt qua khỏi mày, vì sao mày cần chìa khoá của số 11 như vậy? Ai có thể khiến mày quan tâm như vậy? Rất hiển nhiên, số 11 cũng là chủ nhân của mày, Pháp Thần!
Nghe đến đó, sắc mặt của Rolls hoàn toàn thay đổi, mặt xám như tro tàn, hai chữ Pháp Thần này, giống như là một viên đạn, hung hăng bắn trúng tâm linh của nó, làm nó trở tay không kịp.
Bất quá Rolls vẫn chưa từ bỏ ý định, sắc mặt vặn vẹo hỏi: Tội phạm đánh số trước 100 đều giam giữ trong phòng giam phong ấn, không thể bị kiểm tra, không biết chết sống! Tôi sao có thể biết Pháp Thần là số 11? Tôi sao có thể biết hắn còn sống?
Bởi vì mày ăn Thời Gian Chi Lệ, con mắt xảy ra biến dị, có thể xem thấu quá khứ và tương lai! Mày có thể thấy chuyện gì xảy ra trong quá khứ của Ngục Giam Anh Hùng, tự nhiên có thể thấy Pháp Thần khi bỏ tù thì bị đánh số 11. Pháp Thần sau khi bị giam vào phòng giam phong ấn, tuy rằng không cách nào bị kiểm tra, nhưng mày là thú cưỡi của hắn, có Chủ Tớ Khế Ước, sinh tử theo hắn! Hắn sống mày mới có thể sống, hắn chết mày nhất định phải chết. Mày bây giờ còn sống, chứng minh Pháp Thần cũng còn sống! Trừ phi mày có thể lấy được Khế Ước Chi Thủy, tẩy đi Chủ Tớ Khế Ước!
Nói đến đây, trong đầu Hoàng Dật hiện ra bài post Mười đại thần vật trong diễn đàn, nếu như hắn không xem bài post đó, vậy hắn căn bản không biết công năng của Thời Gian Chi Lệ và Khế Ước Chi Thủy, từ nào đó ý nghĩa trên nói, tác giả Bạch Sí của bài post kia giúp hắn một đại ân.
Tới lúc này, Rolls rốt cục không còn giãy dụa, thân người của hắn đã biến thành một lớp tro tàn màu đen, chỉ còn lại một cái đầu, gần hoàn toàn tiêu vong. Nó nhìn chằm chằm Hoàng Dật hồi lâu, rốt cục thở dài, buồn bã nói: Không sai, ta chính là rắn chín đầu - Hydra, không ngờ rằng, ta ngang dọc thế giới vô số năm, dĩ nhiên lại thua trong tay của một tiểu bối vô danh, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!
Mày rốt cục thừa nhận rồi sao? Hoàng Dật thở phào nhẹ nhõm: Thật ra, tao cũng không thể xác định trăm phần trăm mày chính là Hydra, vô luận suy đoán hợp lý cỡ nào đều chỉ có thể là một loại suy đoán, mà không thể thay thế sự thật. Nhưng hiềm nghi của mày thật sự quá lớn, lớn đến mức tao chỉ có thể ra hạ sách đối phó mày. Hoàng Dật nói xong, nhìn về phía đầu của Rolls, nói: Mày cũng không tính là hoàn toàn tiêu vong, ít nhất hai tròng mắt của mày hẳn là có thể lưu lại.
Không, không phải hai, là 10! Giọng điệu của Rolls có chút thảm liệt: Ngươi cũng biết, vì sao lúc trước sau khi ta ra khỏi phòng giam, chỉ dám phái bốn phân thân tiến vào thạch thất này? Bởi vì số lượng phân thân của ta chỉ cần ít hơn năm, vậy ta sẽ hoàn toàn tử vong! Cho nên những năm gần đây ta vẫn đều kiên trì đợi, mãi đến khi ngươi xuất hiện. Tuy rằng ta có Thời Gian Chi Nhãn, nhưng ta lại không nhìn thấy tương lai của ngươi, càng nhìn không thấy ngươi sẽ giết ta! Chỉ cần phân thân chủ của ta biến mất, vậy bốn phân thân ngoài cửa cũng không thể may mắn tránh khỏi, cùng mai táng theo ta, chỉ còn lại mười tròng mắt, tiện nghi ngươi!
Tiện nghi cho tao? Hoàng Dật hơi nhíu nhíu mày: Lẽ nào tròng mắt của mày còn có công dụng khác?
Đó là đương nhiên! Công hiệu của Thời Gian Chi Lệ không phải dễ dàng tiêu tán như vậy, sau khi ta chết, ngươi đem mười tám tròng mắt của ta tất cả đều ăn vào, đồng dạng có thể đạt được công hiệu của Thời Gian Chi Lệ, thu được một ít năng lực thần kỳ. Ngươi tin cũng tốt, không tin cũng tốt, dù sao ta sẽ chết. Đáng tiếc! Đáng tiếc! Ta chỉ có thể chết trong ngục giam này, không thể quay về cố hương nhìn...
Lúc này, Hùng Hoàng thạch đã bắt đầu ma diệt đầu của Rolls, âm thanh của nó dần dần trở nên kỳ ảo, ánh mắt cũng càng ngày càng tan rả: Còn nhớ rõ năm đó, ta còn là một con rắn vô ưu vô lự, tự do sinh hoạt, mỗi ngày phơi nắng, tuần tra lãnh địa của ta, tiêu diêu tự tại. Có một ngày, tên khốn nạn Pháp Thần ghê tởm kia bắt được ta, mạnh mẽ ký kết Chủ Tớ Khế Ước với ta, từ nay về sau ta chỉ có thể làm nô lệ cho hắn, bán mạng cho hắn! Ngươi biết cái loại tâm tình này không? Ngươi căm hận kẻ thù của ngươi như vậy, nhưng ngươi lại không thể không bán mạng cho hắn, tất cả của ngươi đều bị hắn lấy mất, ngươi ước gì hắn chết đi, nhưng hắn chết ngươi cũng phải chết... Ngươi chỉ có thể đi cứu hắn... Mạo hiểm tính mạng đi cứu kẻ thù của ngươi... Ha ha... Thế giới sai lầm cỡ nào... Hồi ức thảm khốc cỡ nào... Hiện tại... Ta rốt cục... Có thể giải thoát rồi... Giải thoát rồi...
Nói xong lời cuối cùng, âm thanh của Rolls trở nên gián đoạn, cuối cùng hoàn toàn biến mất, đầu của hắn hoàn toàn biến thành tro bụi, chỉ còn lại hai hạt châu màu xanh lưu lại tại chỗ, lóe ra ánh sáng chấn động tâm hồn.
Giây phút ấy, thế giới như dừng lại.
Trong nháy mắt qua đi, toàn bộ thế giới vang lên một âm thanh:
Hệ thống thông báo: Người chơi Trung Quốc Miểu Sát giết chết rắn chín đầu - Hydra, trở thành người chơi đầu tiên giết chết NPC vượt quá bản thân 200 cấp, khen thưởng danh vọng công cộng 1000 điểm, thu được Thành tựu duy nhất –Vượt qua hai trăm cấp, điểm vinh dự quốc gia Trung Quốc +1.
Truyện khác cùng thể loại
106 chương
110 chương
73 chương
52 chương
115 chương
67 chương