Ngự Xà Cuồng Phi

Chương 77 : Khai chương thanh lâu

“Tịch nhi, hôm nay bên ngoài đồn đại chắc ngươi cũng đã nghe!” Thương Lan Hiên buông bát trong tay, dừng một chút, liền mở miệng hỏi. Bởi vì Tô Nhị Tịch biết hắn tâm tình không tốt, nói vậy nhất định đã biết chuyện xảy ra vào hôm nay. “Vương gia, Vương gia bị thương, Tịch nhi thực đau lòng, nhưng nếu vương gia thật sự muốn lập nàng kia làm chính phi, Tịch nhi sẽ không so đo. Chỉ cần Vương gia trong lòng có Tịch nhi, Tịch nhi đã cảm thấy đủ lắm rồi, Tịch nhi không để ý danh phận.” Tô Nhị Tịch cưỡng chế bình tĩnh, bày ra vẻ mặt đáng yêu giọng điệu mềm mại làm nũng, mồm nói không nhưng khuôn mặt tỏ vẻ để ý. Nhìn thấy Tô Tịch Nhi như vậy, Thương Lan Hiên trong lòng tê rần, vội vàng giải thích nói “Không, Tịch nhi, bổn vương chưa từng nói muốn thú nữ tử kia tất cả là do dân chúng đồn đại mà thôi” “Vương… Vương gia.” Tô Nhị Tịch mở lớn mặt như không thể tin nổi, cái gì? Vương gia cũng không muốn thú nữ tử kia, nhưng vui sướng chưa tan, đã bị câu nói của Thương Lan Hiên làm ngây ngẩn cả người. “Bổn vương quả thật chưa nói gì, nhưng dan chúng nói vậy làm bổn vương cũng nảy ra ý này, nàng ta dám không để bổn vương vào mắt, một nữ tử thanh lâu không thể có gan lớn như vậy chỉ sợ thế lựcsau lưng nàng ta cũng không yếu. Nếu cưới lời của nàng, vậy thì bổn vương sẽ có thêm thế lực hiệp trợ, bất quá Tịch nhi yên tâm, trong lòng bổn vương chỉ có mình Tịch nhi, chính phi cũng chỉ có thể là Tịch nhi, còn nàng ta chỉ có thê là sườn phi.” Thương Lan Hiên nói. Tô Nhị Tịch há mồm, nhưng không có ra tiếng, trong lòng một trận thất vọng, đã không có gì để nói. Bên này, đám người Phượng Thiên Mị đa trở về Thiên Phượng cư, tám ngày không ở, Tiên Phượng cư đã nhiễm một lớp bụi mỏng. “Tiểu thư, ngươi vì sao lại nói Thương Lan Hiên muốn thú ta? Hiện tại có ké hoạch gì người mau nói ra đi!” Bạch Nhan rốt cục nhịn không được hỏi, mới vừa rồi, tiểu thư tìm người đi tản tin tức, Thương Lan Hiên là bị nàng đánh một chưởng không sai. Nhưng là, tiểu thư còn thêm Thương Lan Hiên muốn thú nàng, tuy rằng nàng biết tiểu thư có dụng ý riêng nhưng nàng tò mò a. “Đúng vậy! Tiểu thư, chúng ta cũng rất muốn biết!” Tư Diệu phụ họa nói, mọi người không nói gì, nhưng biểu tình các nàng cũng nói nên bọn họ rất muốn biết. “Ha ha!” Phượng Thiên Mị không trả lời luôn, chỉ ha ha cười, đến tháp quý phi trong viện, lau một chút, liền nằm xuống, chờ mọi người sắp hết kiên nhẫn, Phượng Thiên Mị mới chậm rãi mở miệng, nói,“Nhan nhi ngươi không phải nói muốn đi quyến rũ hắn sao? Hơn nữa Thương Lan Hiên đã nhìn ngươi đến thất thần, rõ ràng đã bị hấp dẫn. Hơn nữa, hiện tại Hoàng Thượng chưa lập thái tử, mấy vị vương gia giờ chỉ sợ đang âm thần buồi dưỡng thế lực của mình, mà mới vừa ta cho người đồn đãi ra ngoài, ngươi có thể là lão bản của PhượngVũ Cửu Thiên. Thương Lan Hiên nói không sai, thanh lâu nữ tử không có khả năng có võ công cao cường như vậy, cho nên mục đích lần này, chính là làm cho hắn muốn mượn sức Phượng Vũ Cửu Thiên. Ngươi liền chậm rãi giả ý cùng hắn lui tới, cho hắn cơ hội, đợi hắn cho rằng ngươi muốn giúp hắn, thì cho hắn một nhát trí mạng như vậy không phải rất vui sao?” “Tuyệt diệu, tiểu thư hảo mưu kế.” Bạch Nhan nghe xong, nhịn không được tán thưởng ra tiếng, mọi người cũng vô cùng bội phục. === ====== ======== Hai ngày sau, Phượng Vũ Cửu Thiên rốt cục khai trương, mà này hai ngày cái tên Phượng Vũ Cửu Thiên đã sớm vang danh khắp Vân Thành đưa không ít người tới cửa. Mọi người đầu tiên là nghe được chuyện xảy ra ở Minh Nguyệt hồ, nghe nói Phượng Vũ Cửu Thiên đệ nhất hoa khôi Vân Phi cô nương biểu diễn một khúc kinh hồng, còn có bạch y cô nương, như thiên tiên hạ phàm trần, khiến cho Hiên vương thất thần, bị đánh trúng một chưởng, còn nói muốn lấy nàng làm Vương phi. Nghe nói, kia bạch y nữ tử kia không phải nữ tử thanh lâu, có khả năng là lão bản của Phượng Vũ Cửu Thiên, bởi vì nàng võ công cao cường, thử hỏi một người võ công cao cường sao có khả năng uỷ khuất làm nữ tử thanh lâu! Cho nên, đều ngưỡng mộ đại danh mà đến. Ngày hôm qua, mọi người đã ở trên đường thấy được bố cáo khai trương, nói là các cô nương Phượng Vũ Cửu Thiên, nào là bán mình kỹ nữ đều có danh sách, cũng có giá, nhưng cũng là bán mình tự do, khách nhân không thể bắt buộc, cũng không được Phượng Vũ Cửu Thiên nháo chuyện, nếu không, ném ra đại môn. Đối với quy củ Phượng Vũ Cửu Thiên, mặc dù có những người kinh ngạc, có chút khinh thường, nhưng vẫn bị hấp dẫn. Tuyên truyền đan cùng bố cáo đều có viết hôm khai trương sẽ biểu diễn nhiều tiết mục, cái thứ nhất chính là kịch, mọi người không rõ kịch là cái gì, đều cảm thấy thập phần tò mò, còn có các loại ca múa biểu diễn. Còn chưa tới thời gian khai trương, đại sảnh Phượng Vũ Cửu Thiên đã đứng đầy nhân, ngay cả hai lâu bên trên cũng bị bao sạch. Lúc này, ở lâu hai Nhã các, một hồng một bạch, hai bóng dáng đều mang sa trên mặt nhìn xuống đại sảnh, ánh mắt sắc bén, hồng y đó là Phượng Thiên Mị, bạch y không cần phải nói, là Bạch Nhan không thể nghi ngờ. Tư Vân bọn người bị an trí tại các nơi, Hồng Kiều bị an trí ở trong phòng, bởi vì hôm nay đến nhiều người, vài vị Vương gia tự nhiên là không thiếu được, cho nên, vì tránh cho Hồng Kiều bị nhận ra, nên chỉ có thể trốn tránh. Quả nhiên, lầu hai trước cửa sổ một gian Nhã Các, Thương Lam Hiên một thân lam y cẩm bào, ánh mắt hắn nhìn xung quanh, tựa hồ đang tìm kiếm người nào! Bất quá, Phượng Thiên Mị lại biết, hắn là đang tìm mình và Bạch Nhan, trải qua chuyện hôm trước, các nàng biết mình bị theodõi, hơn nữa không chỉ có một mình Thương Lan Hiên. Bởi vì, nàng cũng thấy được cùng Nhã các nhưng trong một gian khác, một nam tử hồng y cẩm bào tầm hai hai, hai ba tuổi, trênngười một cỗ khí chất cao quý, người đó chính là tam Vương gia, Thương Lan Việt. Thương Lan Việt là một kẻ có dã tâm rất lớn, biết được Phượng Vũ Cửu Thiên như vậy, tất nhiên không bỏ qua. Nhưng mà Phượng Thiên Mị lại không biết, ở một gian Nhã các khác một tử y nam tử, cũng bởi vì nàng mà đến, nam tử đó là kinh thành thủ phủ, Mộc Cẩm Thần. Từ ngày phát sinh chuyện ở Minh Nguyệt hồ, Mộc Cẩm Thần liền đối với Vân Phi (PTM) sinh hiếu kỳ, nàng hát một khác kinh diễm, nàng cá tính cuồng vọng, tất nhiên, hắn không hè có mục đích gì chỉ thuần thuý thưởng thức mà thôi.