Ngự Quỷ Hữu Thuật

Chương 9 : Mơ hồ Bị thất sủng

Một đêm này Thẩm Tu luôn cảm thấy dường như có một động vật nhỏ bị giam ở bên ngoài cào cào cánh cửa, đặc biệt là lúc sáng sớm hắn rời giường, vừa mới mở cửa phòng ngủ, đã nhìn thấy quỷ tộc Lục Chiến kia đứng ở bên ngoài, không đau khổ, cũng không vui vẻ nhìn hắn, thật sự giống như tối hôm qua đã xảy ra điều gì đó. Vòng qua quỷ tộc dáng người thẳng tắp, Thẩm Tu sau khi đánh răng rửa mặt xong, tự luộc cho bản thân hai quả trứng gà, sau khi bóc xong vỏ thì đặt hai quả trứng trắng nóng hôi hổi vào trong một cái chén nhỏ, dùng đũa xắt thành hai nửa, rót vài giọt dầu ăn, sau đó thêm vài hạt nước tương mặn mặn, quấy quấy mấy lần giống như quấy mì sợi, vài miếng ăn xong, cầm lấy tấm vải trắng bên cạnh lau khóe miệng một cái, liền nghe thấy tiếng tiểu tinh linh truyền tin gõ cửa sổ. Tinh linh mập mạp đô đô mặc một cái áo lót nhỏ màu xanh lam, nhìn có vẻ ôn hòa, tình cờ lại có chút nghịch ngợm, nhưng tốc độ phi hành của bọn họ thực sự tuyệt vời, nên cái chút nghịch ngợm kia cũng chẳng ảnh hưởng nhiều. Trong tay đối phương ôm một tờ thư được cuộn tròn, thỉnh thoảng dùng cái mông nhỏ va chạm cửa sổ, phát ra âm thanh nhắc nhở. Nếu chuyện này xảy ra lúc nửa đêm canh ba thật sự rất dễ dàng khiến người nào nhát gan kinh hãi mà rít gào. Việc Lục Chiến phải làm cho chủ nhân của ngự quỷ, trong ngày thường nếu không cần chiến đấu, chuyện phải làm đương nhiên là ngoài bảo hộ bên cạnh chủ nhân còn phải làm những việc giống như người giúp việc, tỷ như là cầm thư tín đến cho chủ nhân. Có trường hợp làm một ngự quỷ hoàn hảo, thậm chí có thể ngủ cùng giường với chủ nhân, mà không phải giống Lục Chiến, kể cả tư cách đứng đầu giường cũng không có. Nó mở cửa sổ ra, từ trong tay tiểu tinh linh êm dịu kia nhận lấy thư tín, đối phương tựa hồ rất sợ khí tức của quỷ tộc, đem đồ vật trong tay đưa qua xong liền bay đi, đôi cánh trong suốt phía sau lưng động với tần xuất vô cùng nhanh. “Chủ nhân, có thư.” Lục Chiến dùng thanh âm lạnh như băng nói với Thẩm Tu. Thẩm Tu nghe xong liền cảm thấy trong lòng giật thột một cái, còn gọi “chủ nhân”, hắn vốn không nghĩ phát triển theo hướng Ngự Quỷ sư, tự do tự tại qua ba năm, kết quả vừa đi hợp phối một cái lại ôm về ngự quỷ đã từng bị mình trả lại, nói đối phương không suy nghĩ thì không có khả năng cho lắm, nhưng đây lại không phải công việc hắn muốn tìm. Hắn tiếp nhận cuộn giấy nhỏ, mở ra nhìn lướt qua một lần, Tống Bân rủ hắn đi sân huấn luyện công cộng, cầu hắn hướng dẫn y phương thức chỉ đạo tiểu tinh linh hệ điện trong chiến đấu. Thẩm Tu nhếch đuôi lông mày, cái kia tiểu tinh linh còn cần mang ra chiến đấu, không phải dùng làm đèn chiếu sáng là được? Sự thật chứng minh, cũng không phải yêu cầu của Ngự Quỷ sư nào cũng thấp như hắn. Tống Bân ôm nguyện vọng trở thành một Ngự Quỷ sư vĩ đại mà tham gia hợp phối, trong tay giờ cũng đã có một tiểu tinh linh tuy rằng cấp bậc không cao, lại còn không phải hệ chữa trị, có thể bắt đầu luyện tập điều khiển, sau này nếu có gặp phải hung ma, cũng đã là tốt rồi, nam nhân thường có xu hướng lựa chọn điều khiển những chiến sĩ có khả năng tấn công, cùng lắm thì mới lựa chọn chiến sĩ hệ phụ trợ, dù sao có còn hơn không. Đỗ Vân đến đón Thẩm Tu, Đỗ gia vốn cũng là một gia tộc nổi danh trong giới Ngự Quỷ sư, vì là con trai trưởng trong nhà nên cũng đã được chuẩn bị cho toàn bộ, đương nhiên cũng là một ngự quỷ cường đại. Lục thổ, là chỉ quỷ tộc có khả năng đảm nhiệm vai trò lữ hành, thân hình khổng lồ, tứ chi tráng kiện, nói đơn giản, nhìn qua thực giống bộ dáng của rùa đất. Đỗ gia không giống với Thẩm gia, bọn họ từ trước đến giờ luôn ưu tiên phòng ngự, cho nên loại hình giống như lục thổ có thể phòng vệ cũng có thể tấn công, có thể trở thành khiên chắn, có năng lực trở thành đỉnh núi đứng đầu quỷ tộc, tự nhiên trở thành loại hình khan hiếm. Quỷ tộc có rất nhiều loại hình, như Lục Chiến có thể gần giống với hình người, xem như tài năng tương đối xuất chúng, còn có rất nhiều loại hình quỷ tộc khác hình dạng kỳ quặc, có thể giống bất kỳ một cái gì, phần lớn đều không ra ngô ra khoai, bất quá quỷ tộc phân chia loại hình cũng không dùng sức chiến đấu đến xác định, mà là dùng lục sinh, không sinh, thủy sinh làm mốc. Lục sinh, danh xứng với thực, chính là chỉ quỷ tộc thích hợp chiến đấu trên đất bằng, chúng nó thân thể cứng cỏi, hành động nhanh nhẹn, tất cả quỷ tộc thuộc tính lục sinh đều dùng “Lục ” làm chữ đầu tiên trong tên của mình, cứ thế mà suy ra, quỷ tộc có thể bay bay trên bầu trời, cùng quỷ tộc có thể tự do hô hấp sâu bên trong nước cũng theo quy luật sử dụng “Không” cùng “Thủy” làm chữ đứng đầu trong tên của mình. (*) Thẩm Tu luôn không thích quá mức thân cận với loại sinh vật như quỷ tộc, đặc biệt là trên thân thể, hắn đối với cảm xúc trơn nhẵn hoàn toàn không có tý yêu thích nào, cảm thấy lông mao mềm mạo tương đối tốt. Bất quá, nếu là lời mời của bạn tốt, hắn cũng không có ý kiến gì khi bị lục thổ một tay nâng lên, đi về phía trước, tư thế này nhìn qua hắn giống như một món tráng miệng, bất qúa dù sao cũng hơn là cùng ngồi trên đầu lục sinh với Đỗ Vân. Lục Chiến đi theo phía sau chủ nhân, sau khi đến nơi, đặt chân xuống dưới mặt đất, mặt không thay đổi nằm sát trên đất, chuẩn bị làm một cái ghế nhỏ cho chủ nhân ngồi. Thẩm Tu liếc nhìn bộ quần áo mới của hắn mà nó đang mặc, trong đầu hiện ra hình ảnh một cái vết chân không thể nào tẩy đi được, trực tiếp nhảy từ trên tay ngự quỷ của Đỗ Vân xuống đất, trước đây quỷ tộc này là quỷ mới tên Lục Chiến, bởi vì tứ chi vặn vẹo nên chỉ có thể bò sát mặt đất, cho nên mỗi lần khi nó đi đến trước mắt hắn, hắn cũng không biết đối phương đang biểu đạt điều gì. Không ít Ngự Quỷ sư vì muốn thể hiện bản thân có khả năng trong lĩnh vực điều khiển quỷ tộc, ở bên ngoài thường biểu hiện thái độ khống chế với ngự quỷ của mình, sai khiến quỷ tộc đi làm một ít hành động lúng túng và nhục nhã cũng dần trở thành hiện tượng vô cùng bình thường, dù sao cũng không thể phá hoại của công, cần gì phải lấy cái loại phương thức chiến đấu vừa thẳng thắn vừa thoải mái để mà khoe khoang. “Đứng dậy.” “Vâng.” Đỗ Vân nhìn tên quỷ tộc tựa hồ cũng không để đến việc nó bị chủ nhân ghét bỏ đến mức không muốn chạm vào, đứng lên vỗ vỗ bụi đất trên người, tiếp tục đứng vào vi trí sau lưng bạn tốt, giống như quỷ tộc vừa mơ hồ bị thất sủng không phải là nó. Có lẽ nó chưa từng chiếm được sủng ái đi, Đỗ Vân có chút đồng tình nhìn nó, đây là suy nghĩ dựa theo góc độ của các Ngự Quỷ sư, nếu như đạp cũng không muốn giơ chân, chứng minh cho việc chán ghét vô cùng, liền nói Thẩm Tu năm đó đưa quỷ tộc này về nhà, mặc dù tin tưởng bạn tốt chắc chắn sẽ không làm ra hành động nào ngược đãi quỷ tộc, nhưng chắc chắn là cũng không thể nói rằng bạn tốt thích, bằng không làm sao bạn tốt lại không giữ nó ở bên người?! Thẩm Tu mặc kệ mọi người vây quanh chỉ chỏ đi vào sân huấn luyện, kể cả ai đi chăng nữa, nếu phía sau có một quỷ tộc ưu tú đi cùng, đều trở thành tiêu điểm của mọi tầm mắt, hắn vốn không thích bị người đề cao quá mức, đặc biệt là khi hắn vừa mới đi được nửa đường, liền bị người ngăn lại.