Ngự Quỷ Hữu Thuật
Chương 78 : Tàn phá vưu vật
Lúc này, bên trong hiệp hội Thuật Sĩ cũng loạn thành một đoàn, nhất là sau khi Thẩm Tu đến, giống như lửa cháy đổ thêm dầu, một ít Thuật Sĩ còn nhỏ tuổi chưa từng gặp hắn, chỉ coi hắn như một nhân vật nhỏ được phái Ngự Quỷ sư cử làm một kẻ chạy chân sang bên này thông báo mà thôi, còn những người biết Thẩm Tu, đều là những lão quái vật cấp bậc cao, chung quy, trận đại chiến ba năm trước, không phải ai cũng có đủ tư cách để vây xem hoặc tham dự, cũng chỉ có số ít có thể sống sót.
Bị một tên Ngự Quỷ sư khoa tay múa chân, có rất nhiều Thuật Sĩ mang theo ánh nhìn không tốt.
Lúc này, hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ dùng gương mặt u sầu nhìn nam nhân trước mắt, thở dài nói “Chuyện sóng thần, trước kia không phải chưa từng xảy ra, nhưng đây thật sự là chuyện từ rất lâu về trước…….” Hơn nữa sóng thần quy mô nhỏ một chút, căn bản sẽ không được Thuật Sĩ quản lý tầng phòng hộ để ở trong mắt, bởi vậy, lúc này, kỳ thực có rất nhiều Thuật Sĩ cảm thấy hội trưởng tựa hồ có mức hơi quá cẩn thận, cư nhiên cho phép tên Ngự Quỷ sư này vào, còn không đi ngăn cản Hải Thanh đại sư làm việc hồ đồ.
“Ngươi xác định có sóng thần tiến về phía này, chúng ta bên này đã nhiều lần làm kiểm tra, đều không phát hiện được dị tượng.” Hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ bảo trì trấn định, nghiêm túc dò hỏi “Việc này liên quan đến rất nhiều vấn đề lớn, không thể qua loa được.”
Một khi cho toàn bộ nhân viên rút khỏi, như vậy sẽ tạo nên tổn thất vô cùng lớn không thể nghi ngờ, hơn nữa còn giảm đi quân số, mặc dù hiện tại đã mở ra tầng phòng hộ, nhưng nó cũng không phải một loại thuật pháp có thể thu hồi. Vạn nhất không xảy ra sóng thần, sẽ lãng phí loại thuật pháp phòng ngự cố định quy mô lớn này, muốn trùng kiến sẽ phải mất rất nhiều năm, cho nên, dưới tình hình chung, người sử dụng và người ra quyết định đều phải cẩn thận cân nhắc vấn đề được mất và xác suất sử dụng hiệu quả.
Thẩm Tu gương mặt bình tĩnh, sắc mặt lạnh nhạt, không có một tia phẫn nộ hoặc mất kiên nhẫn khi nghe lời chất vấn, ngữ khí lại nhẹ nhàng, nói thẳng “Ta không quan tâm các ngươi có tin hay không, làm phiền chuẩn bị cho ta một cái áo pha là được, đồng thời mở ra một đường hầm đào vong đi tới quỷ giới, cảm ơn.”
Áo phao là để ngừa vạn nhất, chuẩn bị sẵn cho hắn và Hạng Phi, quỷ tộc không sợ nước, chúng nó thậm chí có thể hô hấp trong nước trong một khoảng thời gian rất dài, mà quỷ tộc cao đẳng thuộc tính ‘thủy’, gần như là có thể đi lại trong nước mà không nhận đến bất cứ hạn chế gì, Thẩm Tu có thể tạo ra tầng phòng hộ cho hắn và Hạng Phi, sau đó để Lục Chiến bơi về phía trước, tiện kéo theo bọn họ, nếu trong trường hợp không may mà rời khỏi nhau, hắn cũng có thể dựa vào áo phao chống đỡ.
Thực ra, hắn không quá tin tưởng vào kỹ năng bơi của mình, hơn nữa một khi gặp phải người cần được cứu viện, cũng có thể đúng lúc hỗ trợ, cái loại thuật pháp có thể sử dụng di chuyển trong nước, đáng tiếc Thẩm Tu còn chưa học được.
“Đi tới quỷ giới?” Một tên Thuật Sĩ cao cấp không biết quá nhiều về Thẩm Tu, bất mãn với lời giải thích đầy ngông cuồng của tên nam tử này, gã cau mày, nói “Ý của ngươi là muốn đến thôn xóm ở quỷ giới, chiếm lấy nơi ở của chúng nó? Chúng ta còn chưa chuẩn bị bất cứ cái gì, e rằng muốn xâm lược quỷ giới cũng không quá thuận lợi.”
Lục Chiến mặt không thay đổi, đứng ở một bên, nó là một quỷ tộc cao đẳng, thế nhưng tên Thuật Sĩ cao cấp kia cũng không thèm quan tâm đến cảm nhận của Lục Chiến, lúc gã nói chuyện, còn cố ý ám chỉ con quỷ tộc kia, trong giọng nói còn ngông cuồng hơn khi nói với người nọ.
Thẩm Tu nhếch nhếch đuôi lông mày, thản nhiên giải thích vài câu với gã “Không phải đến xâm chiếm, mà đến tìm kiếm sự giúp đỡ.” Đều đến lúc này, còn bận tâm đến dã tâm và ích lợi, không bằng trực tiếp chơi với động vật biển đi thôi, nói không chừng có thể bổ túc tinh thần và thể xác, hắn thầm nghĩ trong lòng, lúc trước hắn cũng không hy vọng xa vời là có thể thuyết phục tất cả mọi người cùng đi, thế nhưng hiệp hội Thuật Sĩ ít nhất cũng phải tỏ một thái độ, để cho các người dân bình thường có thể đúng lúc nhận được tin tức, nhanh chóng rút lui, người vô tội cũng có quyền lợi được sống sót.
Tên Thuật Sĩ cao cấp kia xì cười một tiếng, không nói nữa, thế nhưng thái độ của hắn, cũng đại biểu cho phần lớn người ở đây…
Thẩm Tu nhìn quanh bốn phía, trận đại chiến ba năm trước, ngoại trừ Đấu Linh là đội quân đứng đầu hàng ngũ, tử thương nhiều nhất chính là Thuật Sĩ, đều là loại nghề nghiệp chiến đấu từ xa, nhưng Ngự Quỷ sư lại có số lượng thương vong ít nhất, bởi vì có ngự quỷ bảo hộ, giống như nhiều hơn một cái mạng.
“Nếu ngươi muốn đi quỷ giới, vậy đi đi, ta đã phái người thông tri người dân trên đảo, lập tức hành động.” Một thanh âm thô dày vang lên, người cầm đầu liên minh Đấu Linh không biết từ lúc nào đã đi vào bên trong bạch tháp của hiệp hội Thuật Sĩ, là người dẫn đầu đứng ra duy trì Thẩm Tu, có chút ngoài dự đoán của mọi người, chung quy, bình thường Đấu Linh chướng mắt Ngự Quỷ sư, bọn họ chán ghét những kẻ thích trốn sau lưng người khác mà tác chiến.
“Chuyện này, ta nghĩ cần phải cẩn thận suy xét một chút……” Hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ có chút do dự, ông thật sự là biết Thẩm Tu, thế nhưng hội trưởng tiền nhiệm mới là người tương đối hiểu biết về nam nhân này, đáng tiếc, ba năm trước đây đã hi sinh, lúc này, ông vẫn tương đối muốn nghe theo ý kiến của các trưởng lão thuộc nội bộ hiệp hội Thuật Sĩ.
“Tùy các ngươi, khởi động tầng phòng ngự lớn đi, có thể tranh thủ kéo dài thời gian cho nhiều người rút khỏi.” Thẩm Tu nhìn ngoài cửa sổ, từ tầng cao nhất của bạch tháp, có thể nhìn thấy một màu đen mờ nhạt cùng với bầu không khí u ám quanh quẩn ở chân trời tít ngoài biển xa, phảng phất giống như hoàng hôn của tận thế sắp buông xuống, hắn có thể cảm nhận được một loại sức mạnh không có cách nào kháng cự.
—— đến từ thảm họa thiên nhiên.
Mặc dù là nó chưa tới gần, thế nhưng quy mô sóng thần như thế này, cũng sẽ không thể bỗng nhiên mà sinh ra, khả năng lớn nhất, chính là người của tổ chức Thánh Minh từ lâu đã chuẩn bị rất kỹ càng, bất kể là phương hướng đổ bộ, đến sức mạnh của thảm họa, cộng với việc không thể đúng lúc phát hiện thiên tai, hơn nữa, tầng phòng ngự lớn cũng không thể chống lại được.
“Ngươi không nghe chúng ta nói sao!? Nơi này không thể chấp nhận chuyện bị một tên Ngự Quỷ sư chỉ đạo.” Tên Thuật Sĩ cao đẳng kia nói năng hung hôn “Ngươi vẫn trở lại phái Ngự Quỷ sư đi, hiệp hội Thuật Sĩ có chính kiến của hiệp hội Thuật Sĩ, không mượn người ngoài nhúng tay!”
Người của liên minh Đấu Linh thấy thời gian xác thực gấp gáp, bên phía hiệp hội Thuật Sĩ bọn họ cũng không thuyết phục được cái gì, chào hỏi Thẩm Tu vài câu, lập tức đi thẳng, trước đây, ba tòa bạch tháp bất hòa, còn chưa tính, hiện tại tình huống như vậy, những Thuật Sĩ này còn mắt cao hơn đầu, dự định làm hạc đứng trong bầy gà? Vậy bọn họ sẽ tình nguyện trở thành một đám lông gà, cũng không muốn đi làm một con hạc bị chết chìm.
Hạng Phi không nói chen vào, cậu ta là một người ám sát, không quen thuộc nhân sinh, cũng không tiện trực tiếp sử dụng bảo lực, không nói đến việc tên hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ kia vẫn đề phòng bọn họ, không nghĩ tới vấn đề trước mắt, cư nhiên còn đụng phải một đám Thuật Sĩ không đáng tin như vậy, thật sự là số quỷ.
“Hội trưởng, mở tầng phòng ngự lớn ra.” Thẩm Tu không để ý tới tên Thuật Sĩ cao cấp đang hò hét kia, mà trực tiếp nói với hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ “Nếu chần chờ không ra tay, sẽ không kịp nữa.”
“Nhưng mà……. Ta cũng cảm thấy nên xem xét thêm một chút, ngươi nói xem?” Lúc này, tên hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ kia lại bất ngờ bảo vệ ý kiến ban đầu của mình, cũng không giải thích thêm cái gì, hoặc là hoài nghi cái gì, chính là tỏ thái độ muốn bàn bạc thêm một chút, mới có thể quyết định được.
Chờ đến lúc quyết định được, Không Đảo đã bị nước biển bao phủ, Thẩm Tu trong lòng thầm nghĩ, nhìn một đám Thuật Sĩ trước mắt ra vẻ ngươi đừng có nói nữa, chúng ta sẽ không nghe ngươi, khẽ thở dài một cái, lấy một tấm thẻ nho nhỏ từ trên cổ xuống.
Mọi người đem tầm mắt chuyển tới món đồ nho nhỏ không biết được chế tác từ loại kim loại gì, chuẩn xác mà nói, là chuyển dời tới ký hiệu được khắc trên tấm thẻ.
Hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ híp mắt, nhận ra lai lịch của tấm thẻ, không khỏi liếc mắt nhìn các trưởng lão còn lại, đáy mắt của tất cả đều than nhẹ đầy sợ hãi. Một tấm thẻ nhỏ, một lời cam kết, do ba tòa bạch tháp liên hợp với nhau tuyên bố ra ngoài, số lượng cực kỳ thưa thớt, là phần thưởng dành cho nhân tộc từng có cống hiến lớn dành cho thế giới, trong điều kiện không vi phạm ích lợi sinh tồn, ai nắm giữ tấm thẻ nhỏ này có thể yêu cầu cả ba tòa bạch tháp trên Không Đảo làm một việc.
Chỉ cần nằm trong phạm vi có khả năng, không vi phạm chân lý, đạo đức, nhất định sẽ được chấp hành tuyệt đối.
“Mởi tầng phỏng hộ.” Thẩm Tu thản nhiên nói.
Những Thuật Sĩ trầm mặc lại, từ lúc hắn cầm tấm thẻ nhỏ ra, bọn họ cũng không thể cãi được cái gì, vài Thuật Sĩ cao cấp bắt đầu cất bước vội vã bắt tay chuẩn bị công tác trước kia mở tầng phòng hộ, chỉ là, trước mắt, bọn họ vẫn không đo lường được bất kỳ dị biến gì từ ngoài khơi, gió yên bể lặng, thậm chí có Thuật Sĩ vừa làm việc, vừa oán giận rằng làm thế này cũng quá mức lãng phí.
“Phung phí của trời a!” Hội trưởng của hiệp hội Thuật Sĩ cầm tấm thẻ nhỏ, dẫm chân bình bịch, đặt mông ngồi xuống ghế, nhìn Thẩm Tu chằm chằm, không biết là đang tiếc tầng phòng hộ lớn, hay là tiếc cho tấm thẻ nhỏ này cứ như vậy bị sử dụng mất.
Có một số Thuật Sĩ nghe thấy hội trưởng nói như vậy, liền hành động chậm chạp hơn một chút, bọn họ nghĩ rằng, không thấy hội trưởng cũng không thích nam nhân này sao, vậy bọn họ làm việc chậm chạp lười biếng cũng coi như hả giận, tầng phòng ngự rất lợi hại a, ngày hôm nay bị một bại gia tử dùng mất rồi, nói không chừng còn sử dụng không một chút ý nghĩa nào, ngẫm lại đều có chút xót ruột.
Phản ứng của hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ, khiến Thẩm Tu thoáng để ý, hắn liếc mắt nhìn đám Thuật Sĩ làm việc, nhìn qua thì lưu loát, trên thực tế đang lặng lẽ làm những động tác vô ích, vốn muốn rời đi liền quay trở lại, trực tiếp túm tên Thuật Sĩ cao cấp vừa thấp giọng nguyền rủa chửi hắn, vừa ra vẻ làm việc giao cho quỷ tộc cao đẳng đứng bên cạnh hắn trông giữ, ngay sau đó, nhận được đối phương lập tức chuyên tâm làm việc.
Nếu cứ như vậy, tầng phòng ngự căn bản không kịp mở ra, Thẩm Tu nhất thời cảm giác thật mệt mỏi, hắn không thích nước, ban đầu hắn nghĩ nhanh chóng sơ tán dân thường, sau đó hắn đi quỷ giới trước.
“Ngươi, ngươi làm cái gì?!” Tên Thuật Sĩ cao đẳng kia quát lớn, chỉ vào Lục Chiến, nói “Chỉ là một con tiện quỷ…… Chỉ là …… Ô ô!”
Lục Chiến cũng không để ý tới việc bị người khác vũ nhục, chỉ cần không xúc phạm tới chủ nhân, cũng không công kích nó là được, thế nhưng tên Thuật Sĩ cao cấp này lại đột nhiên che miệng, không nói.
Hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ thấy thế, không khỏi đứng dậy, định đi sang bên đó, kết quả bả vai đột nhiên bị một ai đó dùng lực đạo thật lớn đè lại, ông quay đầu, thấy tên nhân tộc tên Hạng Phi, đang đứng ngay sau lưng mình, lặng yên không một tiếng động “Tốt nhất đừng có ngu ngốc mà động đậy, hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ.”
“Ngươi muốn làm cái gì…. Ám sát giả!” Hội trưởng hiệp hội Thuật Sĩ nghiến răng, nói.
“Ngài biết ta? Thật sự là vinh hạnh.” Hạng Phi cười ôn hòa, đáy mắt lại tăng thêm vài phần lạnh lẽo, Thẩm Tu ám chỉ đúng a, tên hội trưởng này quả nhiên có chút vấn đề.
Thẩm Tu một bên vội vàng làm chuẩn bị mở ra tầng phòng ngự, một bên âm thầm thu hồi ngón tay sử dụng thuật cấm ngôn, nếu không phải do thời gian khẩn cấp, hắn còn nghĩ muốn tặng cho đối phương một loại thuật pháp biến thành mặt quỷ…… Nói không chừng, có thể đùa cho tên quỷ tộc cao đẳng kia cười một cái?
Lại nói, hình như hắn chưa từng thấy Lục Chiến cười vui vẻ, làm thế nào để có thể nhìn thấy đâu…… Trong đầu không biết vì sao, đột nhiên xẹt qua một loại suy nghĩ như vậy, hơn nữa, hắn phát hiện, hắn còn có một loại động lực đặc biệt, thúc đẩy hắn đi tìm hiểu.
Truyện khác cùng thể loại
16 chương
11 chương
68 chương
25 chương
105 chương