Ngũ Hành Thiên

Chương 664

Dịch giả: phuongkta1 Váy đỏ mềm mại giống như nước gợn bập bềnh, chậm rãi bay bổng trong gió nhẹ. Xà Dư đứng ở trên không trung, ánh mắt đảo qua mặt đất, trên mặt ngọc tinh xảo vũ mị giờ phút này giăng đầy mây đen. Bên trên đồng hoang lúc này khó có thể thấy được một chút hơi nước, nhưng mà Thủy nguyên lực chấn động lưu lại nơi đây lại mãnh liệt như thế, giống như đã khắc thật sâu trong mặt đất. Sư Bắc Hải! Bức tường Bắc Hải đã bị phá hủy, nhưng cho đến bây giờ đều không có tin tức của Sư Bắc Hải. Sống phải thấy người, chết phải thấy xác, Sư Bắc Hải cũng không phải là một vị Nguyên tu bình thường, mà là bộ thủ của Bắc Hải, là cường giả ít ỏi trong thiên hạ. Xà Dư chưa từng đánh nhau với Sư Bắc Hải, nhưng bất kể là Diệp Bạch Y hay là Bắc tiên sinh, đều đã từng đánh giá Sư Bắc Hải cực cao. Chấn động lưu lại ở nơi này cũng là minh chứng rõ ràng nhất. Nơi đây vẫn còn lưu lại một cỗ chấn động khác, loại Nguyên lực Ngũ Hành đặc biệt này chấn động, chỉ có một khả năng đó là Thiên Diệp bộ! Có vài chục vị Nguyên tu Thiên Diệp bộ chết ở trên tay Xà Dư, ả lại cực kỳ quen thuộc đối với loại Nguyên lực đặc thù lại này. Thậm chí ả còn có thể đoán được người đánh nhau với Sư Bắc Hải, tám chín phần mười chính là vị Phó bộ thủ xinh đẹp của Thiên Diệp bộ. Nhưng mà dường như ả đàn bà kia bị thua thiệt, điều này khiến cho Xà Dư sợ hãi trong lòng. Thực lực của Phó Tư Tư cực kỳ cường hãn, hơn xa Nguyên tu bình thường của Thiên Diệp bộ, so với Xà Dư trước khi bị thương chưa khỏi hẳn, chỉ sợ cũng đã sàn sàn ngang nhau. Đến nay Xà Dư nhân họa đắc phúc, thực lực tăng mạnh, nhưng ả cũng không dám chắc chắn tuyệt đối có thể chiến thắng Phó Tư Tư. Sư Bắc Hải không chỉ còn sống, càng mạnh mẽ hơn so với dự liệu của mọi người, đây không thể nghi ngờ chính là tin tức không tốt. Nhưng mà càng hỏng bét chính là Diệp Bạch Y rất có thể đã rơi vào trong tay Sư Bắc Hải! Vẻ mặt Xà Dư biến ảo bất định, sau một lát, khuôn mặt tinh xảo dễ thương trở về lười biếng như thường ngày, đôi mắt đẹp thâm sâu, ngưng mắt nhìn phương xa. Ý định ban đầu của ả là thừa dịp Phó Tư Tư trọng thương, một lần hành động đánh chết vị phó bộ thủ của Thiên Diệp bộ này. Nhưng mà nghĩ đến Diệp Bạch Y rơi vào trong tay Sư Bắc Hải, ả cũng chỉ có thở dài, trơ mắt nhìn xem cơ hội cực tốt như thế trôi qua đi. Diệp Soái mới là quan trọng nhất! Bóng người áo đỏ xinh đẹp tung bay, giống như một đám sương mù nhàn nhạt, tiêu tán trên không trung. Trong phòng họp liên minh Tháp Pháo, bầu không khí cực kỳ khẩn trương. Tất cả những người nòng cốt cao tầng của phòng tuyến đều dự họp, bao gồm cả Thiết Binh Nhân cùng Côn Lôn Thiên Phong, thần sắc của mọi người vừa phấn khởi lại khẩn trương, nhất là Sư Tuyết Mạn. Mặc dù nàng cố gắng kiềm chế, cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng mọi người ở đây đều hiểu nàng rất rõ, sao không nhìn ra nội tâm nàng đang xao động? Cố Hiên đang bẩm báo lại sự việc, y cũng biết tình huống không giống bình thường, báo cáo cực kỳ kĩ càng, e sợ sẽ bỏ qua bất kỳ một cái chi tiết nào đó. "... Lúc ấy chúng ta đang tiến hành quấy rối Thần Linh bộ, nhưng mà hiệu quả không tốt, đối phương co đầu rút cổ không ra. Chúng ta thương lượng một chút, cảm thấy tổn hao vào đó cũng chỉ vô dụng nên quyết định xâm nhập ra phía sau kẻ địch. Xem thử có thể tìm được những tốp nhỏ của quân địch hay không, hoặc là đội ngũ tiếp tế của kẻ địch, như vậy cũng có thể kiếm được một chuyến. Chúng ta đã tiến sâu khoảng sáu trăm dặm, đáng tiếc dọc đường lại không phát hiện được gì. Lúc ấy chúng ta đã chuẩn bị trở về, đúng lúc này bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ nguyên lực chấn động cực kỳ mãnh liệt. Lúc ấy Hoắc sư cũng ở trên Phong Xa Kiếm, phán đoán của ngài đối với nguyên lực lại càng chính xác hơn chúng ta." Trong phòng họp lặng ngắt như tờ, mọi người nghe cẩn thận say mê, lúc này ánh mắt dồn dập nhìn về Hoắc Đạt. Hoắc Đạt một lòng muốn trở thành Chưởng Kiếm Sử, đều sẽ tham gia tất cả hành động của Lôi Đình Chi Kiếm. Hoắc Đạt cũng không hề từ chối, thân là Đại Sư, trên phương diện này gã thực sự càng uy tín. Gã trầm giọng nói: "Đúng vậy, Nguyên lực chấn động cực kỳ cường đại, hẳn là hai vị cường giả tuyệt thế đang chiến đấu kịch liệt. Trong đó một cỗ là Thủy nguyên lực, có những đặc thù cực kỳ rõ ràng là Thủy nguyên lực của Bắc Hải bộ, hẳn là Bộ thủ Sư Bắc Hải. Một cỗ nguyên lực chấn động khác lại rất quỷ dị, nếu như ta không đoán sai, hẳn là nguyên lực Ngũ Hành của Thiên Diệp bộ." Rất nhiều người lộ ra vẻ lo lắng, gần đây danh tiếng của Thiên Diệp bộ lớn mạnh cực nhanh, chấn động thiên hạ. Sư Tuyết Mạn lúc này lại trở nên cực kỳ bình tĩnh. Hoắc Đạt nói tiếp: "Tại hạ phán đoán, ưu thế của Thủy nguyên lực khá lớn, đã chiếm cứ thượng phong!" Trên mặt mọi người đồng loạt lộ ra vẻ vui mừng, vài người thiếu chút nữa lên tiếng hoan hô, nhưng nhìn thấy thần sắc nghiêm trọng của Hoắc Đạt, biết rõ còn có vấn đề khác. "Nhưng mà!" Lời nầy vừa ra, trong lòng mọi người vốn không hẹn mà trở nên căng thẳng, Hoắc Đạt do dự một chút, mới nói: "Thủy nguyên lực chấn động thực sự quá mạnh mẽ, nếu đúng như lời của Sư bộ thủ, ta lo lắng Sư bộ thủ có khả năng đã tiêu hao quá nhiều nguyên lực. Đương nhiên đây chỉ là phán đoán của ta, dù sao ta cũng không hiểu quá nhiều về thực lực của Sư bộ thủ." Ánh mắt của mọi người lại chuyển qua Sư Tuyết Mạn. Người ở đây có thể hiểu rõ thực lực của Sư Bắc Hải nhất, chỉ có là con gái của lão - Sư Tuyết Mạn. Sư Tuyết Mạn nói: "Có lẽ cha ta đã bị thương." Giọng nói của nàng quả quyết, sát khí trong đôi mắt lạnh lùng như băng bắt đầu khởi động, toàn bộ người tản ra uy thế mãnh liệt. Nghĩ đến Thiên Diệp ra tay với cha mình, trong nội tâm nàng khó có thể ngặn chặn sát khí sôi trào. Bầu không khí trở nên áp lực và phẫn nộ, Sư Bắc Hải suất bộ ngăn cản Huyết tu, nửa bước không lùi, toàn quân hầu như bị diệt. Anh linh của những người lính Bắc Hải hy sinh còn chưa đi xa, Thiên Diệp bộ lại muốn giết Sư Bắc Hải? Bắc Hải bộ... Thiết Binh Nhân không kìm được nhớ tới những người thân của mình, trong lòng thở dài. Y biết mình phải nói điều gì đó, mọi người ở đây đều là Tùng Gian Phái, chỉ có y và Côn Luân là người của Diệp phu nhân. Chuyện này đã sinh ra vết rách không thể nào hàn gắn giữa Tùng Gian Phái và thành Thiên Tâm. Cái gọi là vị trí Trưởng Lão cũng trở thành một cái trò cười. Trong lòng của y cũng khó có thể hiểu được, vì sao Diệp phu nhân muốn ra tay với Sư Bắc Hải? Đó là người có công a! Việc này khiến cho người ta thất vọng cười chê đến mức nào? Y không muốn cuốn vào bên trong việc đấu tranh chính trị, nhưng cũng không muốn phòng tuyến ầm ầm sụp đổ như vậy, mọi người đều biết, lần phản công tiếp theo của Thần Chi Huyết chắc chắn sẽ cực kỳ mạnh mẽ! Sắc mặt của Côn Lôn Thiên Phong cũng lộ ra vẻ xấu hổ, gương mặt đỏ lên, muốn độn thổ cho xong. Kề vai chiến đấu thời gian dài như vậy, nàng vốn tâm tư đơn giản, đã sớm coi mọi người là anh em, lúc này không biết nên giải thích với mọi người như thế nào. Thiết Binh Nhân trầm giọng nói: "Chúng ta cần ngay lập tức đi tiếp ứng cho Sư bộ thủ! Nguyên lực chấn động mãnh liệt như thế, Huyết tu nhất định sẽ phát hiện. Bọn chúng chắc chắn sẽ không ngồi nhìn Sư bộ thủ tìm đường sống chạy thoát, chúng ta cần lập tức hành động, nếu không Sư bộ thủ sẽ rơi vào lớp lớp vòng vây. Phong Xa Kiếm, chúng ta dùng Phong Xa Kiếm cùng đồng hành với cao thủ, đi tìm Sư bộ thủ!" Thần sắc của mọi người hơi hơi trì hoãn, biết rõ lúc này không phải là thời điểm nổi lên tranh chấp nội bộ, thời gian quý giá, nhanh chóng bắt đầu cuộc thảo luận. Hoắc Đạt chủ động xin đi giết giặc: "Mặc dù trình độ điều khiển kiếm của ta vẫn chưa đủ thành thục, nhưng có thể cố gắng khống chế. Như vậy chúng ta có thể tăng thêm một trận Phong Xa Kiếm, có thể chia thành hai đường." "Tốt!" Sư Tuyết Mạn không hề dây dưa dài dòng, gọn gàng mà linh hoạt hạ lệnh: "Hai tòa Phong Xa Kiếm chia nhau tiến về phía bắc, Hoàng Hôn, ngươi đi theo Phong Xa Kiếm của Hoắc Sư, gặp được nguy hiểm chú ý yểm hộ." Đoan Mộc Hoàng Hôn trầm giọng nói: "Được!" "Tiền Đại, ta, lên một tòa Phong Xa Kiếm khác. Khương Duy, Tang Chỉ Quân, Binh Nhân, Côn Luân bảo vệ phòng tuyến. Phải cẩn thận, rất có thể kẻ địch sẽ thừa cơ phát động công kích." Sư Tuyết Mạn nói tiếp: "Dòng sông, hồ nước, khe núi ven đường là chỗ chúng ta phải tìm thật kỹ. Mang theo đạn tín hiệu của Bắc Hải bộ, gặp được dòng sông, hồ nước đều để vào trong đó, nếu như không có dòng sông, hồ nước, thì đục mỏm núi đá đưa vào sông ngầm dưới mặt đất." "Kẻ địch nhất định sẽ nghĩ cách dây dưa với chúng ta, nên phải cố hết sức giảm bớt việc quần chiến, dùng tốc độ thoát khỏi bọn chúng. Một khi cứu được Sư bộ thủ lại dùng tốc độ nhanh nhất, trở về phòng tuyến." Mệnh lệnh được tuyên bố liên tiếp xuống dưới, Sư Tuyết Mạn không có một chút do dự. Mọi người gật đầu đồng ý: "Vâng!" Nhưng vào lúc này, bỗng nhiên có một thanh âm quen thuộc như gió thổi vào phòng họp: "thêm ta một người." Sư Tuyết Mạn mãnh liệt mở to hai mắt, lộ ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, la thất thanh: "Ngải Huy!" Cửa lớn phòng họp mở ra, một người thiếu niên thân hình thon dài mỉm cười đứng đó. Sư Tuyết Mạn vừa mới vẻ mặt dứt khoát, bình tĩnh chỉ huy, ánh mắt thoáng chốc nổi lên một màn hơi nước. Trên ngọn núi quần áo bay phất phới, Tiếu Bất Ngộ vững vàng đón gió ngạo nghễ, ánh mắt mắt lạnh lẽo như điện, quan sát phía dưới mặt đất. Một cái bóng người như điện bắn mà tới. "Báo! Hướng tây bắc, phát hiện có tung tích con người hoạt động!" Thân hình y không hề động, khóe miệng lại hiển hiện một nụ cười lạnh: "tìm kiếm thật kỹ! Chú ý sông ngầm dưới mặt đất! Lần trước tàn dư của Bắc Hải chính là từ sông ngầm chạy đi đấy! Lần này đào sâu ba thước đất cũng phải tìm ra Sư Bắc Hải!" "Vâng!" Cấp dưới nhận lệnh mà đi. Dựa theo kế hoạch ban đầu, đám binh sĩ Thần Hổ bộ lao tới phòng tuyến, tập hợp với Thần Linh bộ do Hạ Nam Sơn chỉ huy, lưu lại một người ở phía sau thu lấy những tiểu đội lạc đường. Nguyên lực chấn động đột nhiên bộc phát đã làm rối loạn kế hoạch này. Thủy nguyên lực chấn động kinh khủng như thế, chỉ có một khả năng đó là Sư Bắc Hải còn sống! Đan Hùng quyết định thật nhanh, phái Tiếu Bất Ngộ mang theo sáu vị cường giả thần thông, cộng thêm một đội quân tinh nhuệ lưu lại chặn giết Sư Bắc Hải. Đan Hùng đã hạ xuống tử lệnh cho Tiếu Bất Ngộ, bất kể như thế nào đều phải đánh chết Sư Bắc Hải! Đan Hùng cũng không biết Diệp Bạch Y đang ở trên tay Sư Bắc Hải, y có nỗi lo của riêng mình. Nếu như Sư Bắc Hải còn sống, có nghĩa là thắng lợi của bọn chúng trước kia cũng chỉ là một cái chê cười. Thống soái, của phe mình đã không biết tung tích, chỉ huy của đối phương thì lại còn sống, đó không phải là chê cười thì là gì? Sư Bắc Hải là một trong số những cường giả ít ỏi trong thiên hạ này, không người dám xem nhẹ. Đến nay một con thú dữ như Sư Bắc Hải lại ẩn nấp trong bóng đêm sau lưng bọn chúng. Một khi bọn chúng lộ ra kẽ hở, thứ chờ đợi bọn họ chính là một kích trí mạng. Sư Bắc Hải uy chấn thiên hạ, Tiếu Bất Ngộ đã được chứng kiến sự lợi hại của lão, không dám có một chút khinh thường lãnh đạm. Chẳng qua lần này Tiếu Bất Ngộ vẫn có chút nắm chắc, y phỏng đoán rất có thể Sư Bắc Hải đã bị thương. Hôm qua Thủy nguyên lực chấn động vô cùng cường hãn, nhưng trộn lẫn trong đó còn có một cỗ Nguyên lực chấn động giống y như vậy. Nói cách khác, Sư Bắc Hải đã gặp phải một vị cường giả cùng cấp bậc. Cỗ Nguyên lực này chấn động vô cùng kỳ lạ, rất khó phán đoán là một nhóm Nguyên lực nào trong Ngũ Hành, Tiếu Bất Ngộ suy đoán có thể là Thiên Diệp bộ gần đây danh tiếng tăng mạnh. Thiên Diệp bộ xuất hiện ở sau lưng cũng làm cho Đan Hùng cảm thấy lo lắng, nhưng mà gã định giao vấn đề phiền não này cho Xà Dư điện hạ. Tiếu Bất Ngộ cũng không nghĩ nhiều đến như vậy, y xoa tay, không kìm được hưng phấn, bởi vì y biết rõ lúc này là cơ hội săn giết Sư Bắc Hải tốt nhất. Nhưng mà y cũng không hề biết, ngoại trừ đội ngũ này còn có vài đội ngũ với số lượng rất nhiều cường giả Huyết tu đang tìm kiếm gần bức tường Bắc Hải. Trận Nguyên lực chấn động mãnh liệt kia giống như mặt trời trong đêm tối, nổi bật mà chói mắt. Một con mồi như Sư Bắc Hải có thể nhẹ nhàng kích động chiến ý của đám Huyết tu. Dường như cảm nhận vẻ xơ xác tiêu điều này, độ nóng trên đồng hoang đã giảm xuống một cách nhanh chóng, bầu trời đã nổi lên tuyết lớn.