Ngũ Hành Thiên
Chương 65
Khi Ngải Huy tỉnh lại từ suy nghĩ sâu xathì sắc trời đã tối, Lâu Lan đã không thấy đâu.
Trên thực tế, Ngải Huy không phải là không có chút thu hoạch. Song Lưu dệt pháp đối với hắn xác thực vô cùng trắc trở, nhưng cái này chưa đủ để khiến Ngải Huy cảm thấy uể oải, hắn đã quen đối diện với trắc trở, đối diện đủ loại đủ kiểu trắc trở.
Hắn bắt đầu thử nghiệm.
Đầu tiên muốn làm chính là thử đồng thời ngưng tụ hai cái kim nguyên lực, điều này là yêu cầu cơ bản nhất của Song Lưu dệt pháp, không có hai cái kim nguyên lực thì vô pháp dệt thành băng lụa.
Ban ngày chỉ vừa mới học được cách ngưng tụ kim nguyên lực, hơn nữa toàn bộ quá trình có thể nói là trắc trở. Lúc bắt đầu đồng thời ngưng tụ hai cái kim nguyên lực, Ngải Huy cảm thấy khiêu chiến rất lớn.
Nhưng khiến hắn cảm thấy bất ngờ chính là tuy rằng quá trình gặp phải một ít trắc trở, nhưng vẫn tương đối thông thuận.
Nhìn vệt kim ở đầu ngón tay trái và phải của mình, khuôn mặt Ngải Huy nở nụ cười tươi.
Tay trái - phải của mình rất cân đối, khi ở tại hoang dã, hắn đã phát hiện ra điểm này. Hắn dùng kiếm tay trái hay tay phải đều sẽ không bị ảnh hưởng, không ngờ lúc vận chuyển nguyên lực, cái ưu thế này cũng bảo tồn rất hoàn hảo.
Kim nguyên lực trên ngón tay trái - phải đã ổn định, Ngải Huy bắt đầu thử cho kim nguyên lực rời đầu ngón tay.
Phương pháp hắn từng học rồi. Trong lớp tu luyện cơ sở lão sư đã từng giảng qua lý luận cơ bản về phương diện này. Lão sư nói không tỉ mỉ lắm, Ngải Huy đang thử tự mình tìm tòi.
Ngải Huy không ngừng điều chỉnh hô hấp, bản mạng nguyên phủ của hắn là phế phủ(phổi) nên có quan hệ trực tiếp với hô hấp. Cơ thể luôn luôn rất kỳ diệu, năm cái nguyên phủ đều khác biệt nhau rất lớn.
Theo nhịp Ngải Huy hô hấp, Phế phủ theo tiết tấu mà phồng lên co lại, khi phồng ra và co rút lại, không khí từ miệng mũi tiến vào phổi. Phế phủ hơi hơi trôi nổi ngân sắc sinh ra một luồng lực hút, Kim nguyên lực trong không khí bị phổi hấp thu, không khí còn dư lại theo miệng mũi thải ra ngoài.
Đây là chỗ tốt sau khi khai mở bản mạng nguyên phủ, hô hấp có thể có được tác dụng tu luyện nhất định. Tuy rằng nguyên lực trong không khí thưa thớt, mỗi lần có thể hấp thu được lượng nguyên lực vô cùng nhỏ bé, nhưng tích ít thành nhiều, tích cát thành đồi, lâu dài, chỗ tốt là không thể nghi ngờ.
Mà theo mỗi một lần phổi co giãn, nó khiến Kim nguyên lực trong cơ thể dao động. Ngải Huy điều chỉnh hô hấp, dao động của Kim nguyên lực cũng lặng yên biến hóa.
Nếu như có thể thấu thị (nhìn vào trong cơ thể) thì có thể nhìn thấy hai cái ngân tuyến cực nhỏ, từ phế phủ ngân sắc (phổi màu bạc) bay ra, một cái tiến vào cánh tay trái, một cái tiến vào cánh tay phải, đó là nguyên lực.
Chưởng cung ở tay trái - phải của Ngải Huy chưa khai mở, cũng chính là đường nối giữa Chưởng cung và phổi chưa được làm thông. Y theo truyền thống ở thời đại tu chân, hiện nay vẫn tiếp tục sử dụng cái chữ "Mạch", gọi là nguyên mạch.
Nguyên lực bây giờ của Ngải Huy là từ cơ nhục sau lưu chuyển. Nếu so nguyên mạch với một con sông rộng lớn cuồn cuộn, cơ nhục tựa như một con suối nhỏ quanh co khúc khuỷu trong rừng rậm, không những vô pháp lưu thông lượng lớn nguyên lực, hơn nữa hiệu suất lưu thông khá thấp.
Tình huống của Ngải Huy khá hơn một chút.
Hắn đang ở trạng thái nguyên lực tràn đầy mới khai mở phủ môn, cơ nhục toàn thân đều trải qua nguyên lực rèn luyện, lực cản khi lưu thông nguyên lực giảm xuống rất nhiều.
Nguyên lực tụ tập trên đầu ngón tay Ngải Huy thành kim nguyên lực, nhưng nó không thoát ly cái ngân tuyến trong cơ thể, một đầu khác của ngân tuyến liên thông với phế phủ. Ngải Huy có thể khống chế kim nguyên lực vì nguyên nhân này.
Ngải Huy thử khống chế kim nguyên lực đi tới.
Trong mắt hắn, kim nguyên lực ở đầu ngón tay đang từng chút dài ra.
Không đúng! Đây không phải là nguyên lực ly thể.
Nguyên lý không phức tạp chút nào: duy trì nguyên lực tuyến không bị gián đoạn, phần đầu mút kim nguyên lực duy trì nguyên lực ngưng tụ, phần sau phải biến thành cái "Tuyến nhìn không thấy" kia.
Nói cách khác, phần sau phải cho nó trở nên mỏng manh hơn nữa, nhưng không thể gián đoạn với tuyến nguyên lực trong cơ thể mình.
Thế nào mới có thể làm cho mỏng manh đây?
Ngải Huy có chút đau đầu, lão sư chưa nói vì cái này là chương trình học ở năm học cao hơn. Đối với một vị thái điểu(gà mờ) chỉ vừa mới khai mở bản mạng nguyên phủ mà nói, cái này có độ khó quá lớn.
Sắc trời đã tối, thời điểm này mà tìm lão sư quá không thích hợp, Ngải Huy quyết định trước tiên tự tìm tòi một đêm đã. Ngày mai nếu như không có tiến triển gì thì đi hỏi lão sư. trước hết Ngải Huy nghĩ đến vừa rồi mình làm thế nào khiến nguyên lực ngưng tụ, muốn làm cho nguyên lực tuyến trở nên nhạt, vậy thì phương pháp nên làm ngược lại.
Nghĩ là làm, then chốt để ngưng tụ kim nguyên lực chính là áp súc nguyên lực tại đầu ngón tay, làm cho nó ngưng tụ hơn nữa. Cứ theo như vậy mà nói, vậy thì làm loãng nguyên lực ở đầu ngón tay.
Kim nguyên lực ở đầu ngón tay Ngải Huy trở nên ảm đạm nhợt nhạt với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Quang mang từng chút nhạt đi rồi biến thành trong suốt, rồi trở nên hư vô, nhưng Ngải Huy có thể cảm thụ được, kim nguyên lực không biến mất.
Nhưng Ngải Huy không ngừng lại hắn vẫn cẩn thận khống chế nguyên lực trong cơ thể, tiếp tục không ngừng làm nó yếu ớt thêm nữa, đồng thời kiệt lực duy trì hình dạng của nó.
Lúc này cảm giác kim nguyên lực tồn tại vô cùng yếu ớt, ngay cả Ngải Huy cũng phải tỉ mỉ mới có thể cảm nhận được.
Bỗng nhiên, thân thể Ngải Huy chấn động, mặt hắn lộ ra vẻ vui mừng.
Với độ dày nguyên lực không ngừng hạ thấp, cảm giác yếu ớt đến mức cơ hồ tiêu thất ở đầu ngón tay lại trở nên rõ ràng, hắn có thể cảm thụ rõ ràng có một luồng nguyên lực cực kỳ yếu ớt, hơn nữa cơ hồ là hắn vừa nghĩ, kim nguyên lực yếu ớt liền trở nên uốn lượn.
"Tuyến nhìn không thấy" !
Trong mắt Ngải Huy hiện lên vẻ mừng như điên, đây là "Tuyến nhìn không thấy" ! Trong lòng hắn hiện lên minh ngộ, thì ra "Tuyến nhìn không thấy" cần độ dày nguyên lực loãng đi vượt quá một giá trị giới hạn.
Đây mới là then chốt!
Một khi đột phá điểm tới hạn này, sự khống chế Nguyên lực tuyến sẽ gia tăng diện rộng.
Đã minh bạch "Tuyến nhìn không thấy", có thể nghĩ mà biết nỗi mừng vui như điên trong lòng Ngải Huy. Tuy rằng cách việc có thể vận chuyển kim còn cả một đoạn xa, nhưng cái này tuyệt đối là khởi đầu tốt. Cái này là chương trình học của năm học cao hơn, có thể lĩnh ngộ vào lúc này, Ngải Huy làm gì không mừng rỡ?
Bỗng nhiên, "Tuyến nhìn không thấy" ở đầu ngón tay Ngải Huy tan vỡ không hề báo trước.
Ngải Huy ngẩn ngơ, một lát sau, hắn cười khổ, cuối cùng đã hiểu vì sao nó được xếp vào chương trình học năm học cao hơn.
"Tuyến nhìn không thấy" xác thực rất linh hoạt, có thể làm rất nhiều điều khiển rất phức tạp, nhưng nó tiêu hao nguyên lực nhiều hơn so với áp súc nguyên lực. Vừa rồi chính là nguyên lực trong cơ thể Ngải Huy bị tiêu hao hầu như không còn, vô pháp duy trì nguyên lực tuyến, dẫn đến "Tuyến nhìn không thấy" băng vỡ.
Thời gian "Tuyến nhìn không thấy" ngắn như thế thì có tác dụng gì?
Hơn nữa cái này còn chỉ là "Tuyến nhìn không thấy", kim nguyên lực và "Tuyến nhìn không thấy" kết hợp với nhau mới tạo ra nguyên châm ly thể, vậy nguyên lực của hắn tiêu hao còn nhanh hơn vừa rồi. Không cần nói dệt lụa, ngay cả là vận chuyển kim đơn giản nhất cũng khó mà làm được, huống chi Song Lưu dệt pháp vốn không đơn giản.
Trong cơ thể trống không, Ngải Huy ngồi phệt xuống dưới đất, trời sao trên đỉnh đầu xán lạn.
Hắn nghỉ ngơi một hồi, thể lực khôi phục không ít bèn dứt khoát đứng dậy, cõng cái ba lô con suốt như ngọn núi nhỏ kia, khoác ánh sao đầy trời trên vai, rời khỏi đạo trường.
Truyện khác cùng thể loại
17 chương
189 chương
165 chương
5 chương
4 chương
117 chương