Ngu dại độc phi không dễ chọc
Chương 119 : nguyên nhân chết
Edit: ༄༂Mun༉
Phượng Tuyệt Trần chậm rãi ngồi xuống, sau đó kéo cánh tay Mục Thanh Ca đem Mục Thanh Ca trực tiếp đặt ở trêи hai chân, vòng lấy eo nàng, “Ta đã nói với ngươi, mẫu phi ta là trúng độc mà chết, nhưng mẫu phi làm việc rất cẩn thận, hơn nữa bên người mẫu phi cũng có người thử độc, nhưng cuối cùng mẫu phi vẫn trúng chiêu.”
Mục Thanh Ca trầm mặc nghiêm túc nghe, Phượng Tuyệt Trần tiếp tục nói: “Hơn nữa mẫu phi sau khi chết không có một thái y biết mẫu phi rốt cuộc là chết như thế nào, tra không ra nguyên nhân mẫu phi trúng độc chỉ có thể tuyên bố bệnh chết, nhưng ta biết mẫu phi trúng độc, ta tốn bảy năm mới tìm được chân tướng.”
“Năm đó, phụ hoàng vì mẫu phi tự mình chế tạo một con thoa cửu thiên phượng loan, mẫu phi rất yêu thích, cơ hồ mỗi ngày đều đeo, sau này ta mới biết được trêи chỉ thoa phượng loan có một tầng độc dược mạn tính, tên là Hương Mạn, không màu không vị, khó có thể phát hiện, chỉ có mùi hương nhàn nhạt, cũng đúng là cổ hương vị này có thể thong thả thâm nhập thân thể, không đến một tháng, mẫu phi liền đi.”
Hương Mạn? Mục Thanh Ca nhìn vòng bạc trêи bàn, sau đó duỗi tay lấy lại ngửi ngửi, Phượng Tuyệt Trần lại từ trong tay nàng tiếp nhận vòng bạc sau đó tùy ý đặt ở trêи bàn, lại không cho Mục Thanh Ca đụng vào, “Độc Hương Mạn không dược chữa trị, hơn nữa có thể lặng yên không một tiếng động giết người, không nghĩ tới nàng(HTH) cư nhiên còn có loại đồ vật này.” Phượng Tuyệt Trần hung hăng nói, lúc trước thời điểm mới vừa tìm được nguyên nhân mẫu phi chết, Phượng Tuyệt Trần hận không thể trực tiếp cầm kiếm giết đến Thọ Khang Cung, nếu không có hoàng huynh ngăn cản, hắn khẳng định phải giết lão yêu bà.
“Thứ tốt giống nhau như thế.” Mục Thanh Ca nhàn nhạt nói, “Loại độc này ta chưa từng gặp, làm ta học được không ít kiến thức.” Mục Thanh Ca muốn đi lấy vòng bạc lại bị Phượng Tuyệt Trần chế trụ tay, nhìn Phượng Tuyệt Trần khuôn mặt âm lãnh, Mục Thanh Ca cười cười nói: “Không liên quan, ta là đại phu, nếu đã biết là độc gì, tất nhiên có biện pháp giải độc, bằng không tốt vòng bạc như vậy không phải bị huỷ hoại sao?”
“Ngươi có phương pháp giải độc?” Phượng Tuyệt Trần lúc này mới nhớ tới nàng chính là không gì làm không được, y thuật vô song trích tiên Bán Hạ.
“Đây là lần đầu tiên ta tiếp xúc loại độc dược mạn tính này, sao có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm ra giải dược, bất quá, ta có thể nói cho ngươi, thế gian vạn vật việc lạ gì cũng có, trêи đời không có thuốc nào không giải độc được, có đôi khi thuốc giải vừa lúc ở cạnh ngươi.” Mục Thanh Ca nhàn nhạt nói, sau đó đem vòng ngọc thủy nguyệt bao lại, “Bất quá, ta rất tò mò Dương quý phi sao lại biết loại độc dược mạn tính này, hơn nữa nàng vì sao muốn cứu ta?”
“Dương quý phi này an phận thủ thường, đạm nhiên tự nhiên, ngay cả hoàng huynh cũng khống chế không được tâm tính nàng, nhiều năm như vậy trừ Hạo Hiên có thể làm cảm xúc nàng dao động ra, thật đúng là không thấy nàng vì ai động thân.” Hơn nữa Phượng Tuyệt Trần phát hiện lần này đã không phải lần đầu tiên Dương quý phi giúp Mục Thanh Ca.
“…” Có lẽ là nên từ từ ngẫm lại Dương quý phi rốt cuộc vì sao làm như vậy, chẳng lẽ nàng có mục đích nào đó với mình sao? Nhưng ánh mắt nàng nhìn mình lại không tham lam giống như Hoàng Hậu, “Mặc kệ như thế nào, ta thiếu nàng một mạng.”
Phượng Tuyệt Trần ôm chặt Mục Thanh Ca trong lòng ngực, xem ra hắn phải nhanh chân hơn, Mục Thanh Ca nhìn Phượng Tuyệt Trần thanh lãnh mặt mày, “Ta biết ngươi suy nghĩ cái gì, ta muốn nói cho ngươi chính là không cần phải vì ta đi làm việc bất lợi với ngươi, ta có năng lực bảo vệ tốt chính mình, ta sẽ không trở thành tai nải liên lụy ngươi.”
“Đến khanh như thế, phu phục gì cầu.” ( thật sự mình không hiểu câu này, bạn nào hiểu giải thích giùm mình nha)
Mục Thanh Ca dựa vào ngực Phượng Tuyệt Trần, Hoàng Thái Hậu nếu có thể không chút do dự ra tay như thế, vậy sẽ có lần thứ hai, Hoàng Thái Hậu, Hoàng Hậu, Hoàng Thượng, Mộ Dung gia, xem ra địch nhân nàng thật sự rất nhiều.
XXXX
Sáng sớm, Mục Thanh Ca đi vào phủ đệ mình.
Uẩn Cơ cách đoạn thời gian liền trở lại nơi này quét tước, hôm nay còn lại là nghe theo Mục Thanh Ca phân phó đem dược liệu đều chuẩn bị tốt, Mục Thanh Ca đi vào phòng dược, nhìn phòng dược bố trí tốt, thật là cái gì cần có đều có, nghiêng đầu nói với Uẩn Cơ: “Làm phiền ngươi.”
“Có thể làm việc vì công tử là vinh hạnh của Uẩn Cơ.”
Phong Yên nhìn dược liệu trêи bàn, sau đó đem vòng ngọc chuẩn bị tốt đưa cho Mục Thanh Ca, sau khi Mục Thanh Ca tiếp nhận liền để vào một chậu nước sạch trước mặt, sau đó đem vòng ngọc thủy nguyệt ném vào trong nước rồi từ bên hông lấy ra một bình sứ nhỏ đem bột phấn bên trong đổ vào trong nước, chỉ thấy một chậu nước trong bắt đầu liên tục đục đục, Uẩn Cơ không nỡ nhìn thẳng lui về phía sau non nửa bước.
Lăng Phong thấy vậy hơi hơi tiến lên bất động thần sắc che ở trước mặt Uẩn Cơ, Uẩn Cơ hơi hơi kinh ngạc ngẩng đầu nhìn bóng dáng kiên quyết trước mặt, khóe miệng ôn nhu giơ lên, đáy mắt đều mang theo ấm áp, mà một bên Phong Yên chú ý tới động tác Lăng Phong, nhìn Uẩn Cơ phía sau Lăng Phong, Phong Yên không biết vì sao trong lòng trống trơn.
Lăng Phong hỏi: “Nếu vòng tay này có vấn đề, tiểu thư vì sao không trực tiếp ném?”
“Đây chính là cống phẩm Đông Li đưa tới vòng ngọc thủy nguyệt a, đâu chỉ là giá trị liên thành, mà ngươi nhìn xem bộ dáng cái vòng tay này, rõ ràng chính là vì ta chuyên môn chế tạo.” Mục Thanh Ca nói rất không biết xấu hổ, làm ba người trước mặt đồng thời đen đầy mặt, “Còn nữa, Hoàng Thái Hậu tự mình ban cho, nếu cứ ném như vậy, về sau nàng(TH) hỏi tới, ta không phải tìm phiền toái cho mình sao?”
“Kỳ thật quan trọng nhất vẫn là bởi vì tiểu thư thích cái vòng tay này không phải sao?” Phong Yên nói.
“Người hiểu ta cũng là Phong Yên.” Mục Thanh Ca sờ mặt Phong Yên một phen, sau đó tùy ý đi lựa lựa dược liệu bên kia, Phong Yên theo sau hỏi: “Tiểu thư, đã tìm được biện pháp chưa?”
“Không có.” Mục Thanh Ca cầm một thứ như cỏ khô, sau đó ngửi ngửi nói: “Ta chỉ tìm được biện pháp đem độc trêи vòng tay dời đi.” Sau đó chỉ một chút cái chậu rửa mặt nói: “Ước chừng qua hai cái canh giờ là được.”
Phong Yên gật gật đầu.
“Gần đây có phát sinh việc gì không?” Mục Thanh Ca hỏi Uẩn Cơ phía sau.
“A.” Uẩn Cơ không biết suy nghĩ cái gì, đột nhiên nghe được thanh âm Mục Thanh Ca dò hỏi có chút trố mắt, “A, hình như là đêm hôm trước, Thượng thư phủ đã xảy ra việc khó lường, bất quá Ninh thượng thư thực mau liền trấn áp xuống, nhưng người biết được còn tính không ít.”
“Hả? Chẳng lẽ là nhi tử bảo bối của hắn xảy ra chuyện gì?” Mục Thanh Ca suy đoán nói.
“Ninh thượng thư kêu người cắt bỏ mệnh căn tử của Ninh Thiếu Thông.”
Mục Thanh Ca vốn dĩ không có hứng thú gì nghe thấy cái này vội vàng xoay người nhìn về phía Uẩn Cơ, “Ngươi nói thật?” Uẩn Cơ nhìn mặt Mục Thanh Ca nghiêm túc, sau đó đồng dạng nghiêm túc gật gật đầu, “Ha ha ha…này thật là làm người đại kɧօáϊ nhân tâm a.” Đã không có mệnh căn tử, nàng muốn nhìn nam nhân đáng khinh như Ninh Thiếu Thông đùa giỡn phụ nữ nhà lành thế nào.
Uẩn Cơ nhẹ nhàng thở ra, nàng còn tưởng rằng công tử thật để ý Ninh Thiếu Thông, dù sao lúc trước có nghe nói việc Ninh Thiếu Thông đến Tướng phủ cầu hôn công tử, “Công tử, chuyện này phát sinh thật quỷ dị, sau khi Ninh Thiếu Thông đi Tướng phủ cầu hôn liền bị người cắt…có không ít người hoài nghi là công tử làm.”
Hiện tại bên ngoài truyền hơi khó nghe, có người nói là Thụy Dương quận chúa phái người làm, có chút người tuy rằng cho rằng Thụy Dương quận chúa không đến mức tàn nhẫn như vậy, nhưng cũng khẳng định chuyện này cùng với chuyện cầu hôn Thụy Dương quận chúa thoát không được quan hệ, cứ như vậy, có người liền bắt đầu nói Thụy Dương quận chúa là ngôi sao chổi, gả không ra từ từ nói khó nghe.
Truyện khác cùng thể loại
10 chương
48 chương
215 chương
51 chương
41 chương