Nước Y, dưới hầm giam lại truyền ra tiếng hét thảm thiết của phụ nữ. Irene mặt không đổi sắc nhìn người phụ nữ lăn lộn dưới đất, ánh mắt không gợn sóng, trong tay anh còn cầm một ống tiêm. Hely tựa lên tường nhìn Diệp Dung đang quào mạnh lên người mình, khiến cơ thể máu me nhầy nhụa, tặc lưỡi nói: “Nhìn kìa, đã khiến bản thân thành thế nào rồi. Diệp Dung bà chính là Kim phu nhân hô mưa gọi gió mà tôi biết đấy sao? Bây giờ trông còn đáng thương hơn tên ăn mày nữa.” Mấy ngày nay Diệp Dung bị virus trong người giày vò, sớm đã không còn sức lực gì, sao còn có thể nghe lọt tai lời nói của Hely. Bây giờ bà ta chỉ muốn xua đi cái cảm giác như bị ngàn vạn con côn trùng gặm nhắm ra khỏi cơ thể mình. “Đánh tôi, đánh tôi đi! Không phải các người hận tôi lắm sao? Đánh tôi đi!” Diệp Dung gào lên với Hely và Irene. “Muốn tôi giúp bà giảm bớt khó chịu à? Nghĩ hay quá nhỉ. Tôi không đánh bà đâu, tôi sợ phí sức mình, da của bà dày như vậy, tôi muốn đấm cho bà thì phải mất bao nhiêu sức lực đấy chứ?” Hely thong thả nói, sau đó bày ra vẻ mặt xem kịch vui. Diệp Dung dùng ánh mắt ác độc mà trừng cô. Hely làm quá lên tỏ vẻ run run tay, thế nhưng nét mặt lại chẳng hề sợ hãi chút nào: “Ôi chao, tôi sợ quá.” Khi Hoàng Yến Chi và Quân Hạo Kiện trở về thì Irene cũng nhanh chóng mang Diệp Dung đã bị đánh gãy tay gãy chân về biệt thự của mình ở nước Y. Mấy chuyên sảng khoái tinh thần như hành hạ Diệp Dung thì làm sao có thể thiếu phần Hely và Wenny được, cho nên Hely cũng cùng trở về nước Ý. Có điều, trong người Diệp Dung vốn đã bị James tiêm virus, nhiễm độc nặng làm bà ta rất đau đớn khó chịu, nên chẳng cần bọn họ phải ra tay nữa. “Diệp Dung, bà nói xem, bà có phải là con gián không, sao làm thế nào bà cũng không chết vậy? Bà xem bà đã đau đớn đến mức này rồi, sao còn không tự sát đi? Chết rồi thì sẽ không phải đau khổ nữa.” Hely ngồi xổm xuống đất, cười tít mắt nói với Diệp Dung. Diệp Dung híp mắt: “Tự sát? Chỉ có kẻ yếu hèn mới làm như vậy.” Trong từ điển của Diệp Dung bà sẽ mãi mãi không có hai chữ tự sát. Hely vỗ tay: “Nói hay lắm, vậy bà chỉ có thể sống để chịu giày vò thôi. Lần này thật sự sẽ không có ai tới cứu bà đâu.” Diệp Dung không nói gì, lại nghe Helynói tiếp: “Bà vẫn nghĩ Yamamoto sẽ đến cứu bà sao? Đừng có nằm mơ nữa, hiện giờ có lẽ ông ta đang hận bà muốn chết kìa, sẽ không cứu bà nữa đâu.” “Các người đã làm gì?” “Chẳng phải bà thông minh lắm sao? Bà đoán đi!” Diệp Dung trừng mắt nhìn Hely, cô thì cười tít mắt. Irene ngồi xổm xuống, rút một ống máu trên người Diệp Dung. Anh dùng những thứ này để làm nghiên cứu. Còn hai tên đàn em của bà ta thì bị tách ra nhốt riêng trong hai căn phòng khác nhau, lúc này đã mất hết tri giác. Diệp Dung lạnh lùng nhìn Irene, không phải bà ta không muốn phản kháng, mà là vì hoàn toàn không có sức để phản kháng. Mấy ngày qua, Irene cứ liên tục làm đủ loại thí nghiệm trên người bà ta. Bà ta vốn đã bị loại virus kia hành hạ, bây giờ càng tổn thương trầm trọng hơn. Dù bọn họ không đánh gãy tay chân bà ta thì lúc này bà ta cũng đã như một kẻ tàn phế. “Anh đi trước đây, em có đi không?” Irene hỏi Hely. Hely phất tay: “Anh lên trước đi, em còn muốn ngắm Kim phu nhân xinh đẹp của chúng ta thêm một chút nữa. Cơ hội hiếm thấy thế này, nếu không xem kỹ thì thật đáng tiếc.” Irene không để ý đến cô nữa, trực tiếp đi ra. Anh vừa rời khỏi không bao lâu thì Wenny liền vào: “Irene không có ở đây sao?” “Đi làm nghiên cứu rồi. Wenny, chị tới thật đúng lúc, chị nghĩ giúp em nên làm thế nào để tiếp đãi Kim phu nhân đi.” Nghe vậy, ánh mắt Wenny liền sáng lên, từ trên cao nhìn xuống Kim phu nhân, lắc đầu tỏ ra tiếc nuối: “Bây giờ bà ta đã ra nông nỗi này rồi, có ném cho người đàn ông nào thì có lẽ người ta cũng chẳng nuốt nổi đâu.” “Điều này tất nhiên em biết rồi, chị nhìn dáng vẻ của bà ta đi, chỉ là một bà già thôi. Chúng ta có thể thử cách khác mà.” “Irene còn muốn dùng bà ta làm thí nghiệm, tạm thời bỏ qua đi. Chị sợ chúng ta không cẩn thận sẽ làm bà ta chết mất.” Bây giờ Diệp Dung cũng không khác chết là bao, chỉ cần không cẩn thận một chút cũng có thể làm bà ta chết. Bà ta chưa đền hết tội lỗi, làm sao có thể để bà ta chết dễ dàng như vậy. Hely thở dài: “Được rồi, người phụ nữ này thật là yếu ớt mà.” Không có chuyện gì có thể làm nên Hely liền kéo Wenny rời đi. Diệp Dung nằm dưới đất, hoàn toàn chẳng để ý tới lời nói phía sau của bọn họ. Bà ta chỉ nghĩ tới chuyện về Yamamoto mà Hely đã nói. Bà ta không biết phía Yamamoto đã xảy ra chuyện gì, nhưng qua lời nói của Hely thì có thể đoán đám người Hoàng Yến Chi đã phá hỏng kế hoạch của bà ta. Nghĩ vậy, Diệp Ngân híp mắt lại. Nếu Yamamoto đã muốn biết hành tung của Mị, vậy thì sẽ không thể không quan tâm đến bà ta, trừ khi Hoàng Yến Chi đứng ra thừa nhận thân phận của mình. Nhưng chuyện đó là hoàn toàn không thể xảy ra. Có điều, Hoàng Yến Chi cứ cho rằng như vậy là kết thúc rồi sao? Đến khi Vũ Ân Nguyệt biết ra sự thật năm đó, bà ta muốn xem Hoàng Yến Chi có còn bình tĩnh được như vậy nữa không. Nghĩ đến đây, ánh mắt Diệp Dung liền đầy ý cười. - --------------- Biệt thự Sâm Hải, nhà Vệ Huy. Trương Linh vừa ăn sáng vừa lạnh lùng nhìn người nào đó. “Linh Linh, ăn thử bánh bao chiên đi. Anh đã đặc biệt đến Thành Bắc mua loại bánh bao chiên em thích ăn nhất đấy.” Vệ Huy gắp một cái bánh bao chiên vào bát của Trương Linh, cẩn thận lấy lòng cô. Trương Linh nhìn cái bánh bao chiên rồi dời mắt đi, lạnh nhạt nói: “Bây giờ em không thích nó nữa.” Vệ Huy mỉm cười, gắp bánh bao chiên sang bát mình: “Không sao, vậy nếm thử món há cảo này đi, vừa mới hấp xong đấy.” “Mới sáng ra, em không thích ăn thịt.” “Vậy ăn cháo rau củ đi, vừa ngon lại vừa bổ” Vệ Huy đẩy một phần cháo rau củ tới trước mặt Trương Linh. Cô im lặng đẩy ra, tiếp tục ăn bát cháo trắng của mình, không thèm liếc nhìn Vệ Huy lấy một cái. Vệ Huy bị ép đến đường cùng, nhìn sang tờ báo trên bàn, định lấy nó đi nhưng lại bị cô đè lại: “Em còn chưa xem xong.” “Lúc ăn không nên đọc báo. Hơn nữa mấy bài báo này toàn là mấy tin nhảm nhí, chẳng có gì đáng xem cả.” Vệ Huy dịu giọng nói. Trương Linh đè tờ báo lại không cho anh lấy đi: “Em vẫn muốn xem, trên đó có tin tức về chồng em, em không xem thì không hợp lý lắm thì phải.” Nghe vậy, Vệ Huy thật sự rất muốn khóc, nghiến răng nghiến lợi nhìn tờ báo trên bàn. Trương Linh thì say sưa đọc báo rồi thờ ơ nói: “Tin bát quái này thật hợp với cháo trắng, mùi vị không tệ.” Tim Vệ Huy nảy lên một cái, bật cười ha ha: “Linh Linh, bây giờ em là phụ nữ có thai, ăn cháo trắng không tốt cho cơ thể, ăn chút cháo rau củ nhé.” Trương Linh cười tít mắt, chỉ có điều nhìn thế nào cũng thấy tuy ngoài miệng cười nhưng trong lòng nổi bão: “Sao lại không bổ chứ? Em cảm thấy cực kỳ bổ.” Vệ Huy thật sự muốn khóc: “Linh Linh, anh sai rồi. Sau này anh sẽ không bao giờ...!cho người khác có cơ hội mang anh ra viết lung tung nữa.” Nói đến chuyện này thì phải kể đến mấy ngày trước. Từ khi Trương Linh tuyên bố mình mang thai thì hoàn toàn dừng mọi công việc, ở nhà nghỉ dưỡng. Mấy hôm trước cô ra ngoài bị đám paparazzi chụp được, vì có thai nên cô mập lên, có thể nói là một trời một vực so với trước kia. Mấy nữ diễn viên vốn ghen ghét Trương Linh lập tức nói xấu cô. Điều này cũng chẳng là gì, dù sao cũng có rất nhiều người ghét cô, cô đã quen rồi. Nhưng Vệ Huy lại không cẩn thận bị người khác chụp phải cảnh cười nói ra vào khách sạn với một nữ diễn viên mới nổi. Sau đó, tin đồn Trương Linh bị vứt bỏ liền lan truyền khắp các mặt báo. Ban đầu Trương Linh không hề hay biết gì, kết quả Cố Minh lại điện thoại đến, giải thích là ngày đó thật ra Vệ Huy đi cùng cậu ta. Hai người họ vô tình gặp nữ diễn viên kia, nhưng do góc chụp nên không chụp được cậu ta, vì vậy mới gây ra sóng gió này. Thật ra Trương Linh chẳng quan tâm tới chuyện này. Ở trong giới giải trí đã lâu, cũng đã gặp nhiều tình huống tương tự, quan trọng hơn là cô hiểu rất rõ Vệ Huy đối với cô thể nào, không đến mức nghi ngờ anh chỉ vì mấy chuyện này. Cho nên khi Vệ Huy về nhà giải thích với mình, cô liền tỏ rõ thái độ, không thèm bận tâm tới. Nếu mọi chuyện kết thúc ở đây thì đã không có việc gì, nhưng không biết nữ diễn viên kia cố ý hay là trùng hợp mà liên tục mấy ngày sau, cô ta cứ luôn “vô tình” gặp mặt Vệ Huy, sau đó đám paparazzi lại “vô tình” chụp được. Một hai lần còn có thể nói là trùng hợp, nhưng quá nhiều lần trùng hợp thì sẽ biến thành cố ý. Cho nên mấy ngày qua, cả giới giải trí đều nói Vệ Huy ngoại tình, còn Trương Linh đã bị vứt bỏ. Mấy ngày nay Vệ Huy như bị dồn vào đường cùng, đi đâu anh cũng gặp cô gái như âm hồn không tan kia, thật sự là máu chó một nồi. Bây giờ tin tức đã bị anh đè xuống, chứ nếu anh không can thiệp thì có lẽ lúc này bọn chó săn đã chạy đến nhà anh rồi. Trương Linh tức giận không? Tất nhiên là tức giận rồi. Nhưng không phải cô tức vì báo chí nói mình bị vứt bỏ, mà là tức Minna Đường. Không sai, nữ diễn viên xảy ra scandal với Vệ Huy mấy ngày qua chính là Minna Đường, người trước đây bị mất tư cách tham gia tuyển chọn vì bị phát hiện đã bỏ thuốc hãm hại Trương Linh. Cô ta không được Thánh Huyên coi trọng, nhưng trùng hợp thế nào mà lại được đối thủ của Thánh Huyên để mắt tới. Cũng không biết cô ta đã dùng thủ đoạn gì mà công ty đối thủ ra sức lăng xê cho cô ta, mặc dù không có hoạt động gì nhưng vẫn nâng cô ta làm tiểu hoa đán. Hôm qua Minna Đường còn cố ý gọi điện thoại cho cô, giọng điệu khoe khoang đắc ý lộ liễu. Trương Linh cười khẩy, rất muốn nói cho cô ta biết, người đàn ông mà cô ta nói đã thay lòng đổi dạ lúc này đang nằm trên giường của Trương Linh cô đây. “Linh Linh, em đừng giận, bây giờ anh sẽ lập tức đi xử lý cô gái kia.” Vệ Huy cam đoan. Trương Linh ném tờ báo xuống bàn: “Không cần, lần này em sẽ tự ra tay, anh chỉ cần ngồi một bên xem là được.” Vệ Huy sửng sốt, đây là lần đầu tiên anh thấy Trương Linh khí thế như vậy. Có điều, cảm giác được bà xã bảo vệ hình như cũng rất tốt. Trương Linh ăn sáng rất nhanh, nhưng chẳng thèm đụng tới mấy món Vệ Huy mua. Mặc dù cô tin tưởng anh, nhưng mà cứ để xảy ra mấy tin thị phi thế này, cô không thể không giận anh được, dù thế nào vẫn cần phải có hình phạt nho nhỏ dành cho anh. Trương Linh ăn sáng xong thì lập tức lấy điện thoại lên weibo, sau đó đăng một trạng thái: [Mấy ngày qua cảm ơn mọi người đã quan tâm. Tôi và Vệ Huy vẫn rất hạnh phúc, mấy tin tức kia hoàn toàn là bịa đặt, mọi người xem cho vui là được rồi. Tôi cũng có lời khuyên dành cho người nào đó, thay vì tạo scandal để làm nóng tên tuổi thì chi bằng hãy nghiêm túc rèn luyện diễn xuất của mình. Còn nữa, đừng có gửi cho chồng tôi mấy tin nhắn và hình ảnh mập mờ nữa. Nếu không tôi sẽ không khách sáo với cô nữa đâu.] Đồng thời, cô còn cố ý tag thẳng tài khoản weibo của Minna Đường. Bài đăng này chính là một quả bom, còn Trương Linh - người vừa quăng quả bom này lên weibo thì liền tắt điện thoại, sau đó nằm trên ghế sô-pha xem ti vi. Minna Đường bị Trương Linh tag thẳng tên nên tức đến xanh mặt, nếu không phải địa điểm không phù hợp thì có lẽ cô ta đã nổi đoá lên rồi. Có điều, không đợi cô ta nghĩ ra cách phản kích, thì Vệ Huy đã lập tức đăng một trạng thái trên weibo: [Bà xã vất vả rồi.), kèm theo đó là tấm hình anh đang hôn lên bụng bầu của Trương Linh. Tấm hình này chụp ở nhà, Trương Linh mặc quần áo bình thường màu trắng thuần, dáng người tròn trịa, nằm trên ghế nhắm mắt phơi nắng. Còn Vệ Huy đang ngồi xổm bên cạnh, hôn lên bụng cô, vẻ mặt dịu dàng. Cả hai đều không hề lên tiếng giải thích về mấy tin đồn trước đó, nhưng hành động này lại càng rõ ràng hơn cả lười giải thích. Ngay sau đó, trên trang weibo chính thức của Thánh Huyên cũng đăng bài phản hồi, tung phiên bản đầy đủ của những tấm hình trên báo mấy ngày qua lên. Lần nào bên cạnh Vệ Huy cũng còn có người khác, mà người đó còn chẳng phải là Minna Đường.Ngay cả cái được gọi là “dùng bữa riêng” cũng là Vệ Huy đi ăn với khách hàng, còn Minna Đường thì cố tình đến bắt chuyện. Giới giải trí là một nơi sâu không thấy đáy, dù là một ngọn gió thổi qua cũng có thể bị người ta thổi thành một cơn bão, huống hồ lần này Trương Linh và Minna Đường còn công khai trở mặt. Minna Đường bị Trương Linh phản pháo tức đến muốn chết. Nhưng sự thật vốn là cô ta muốn lợi dụng Vệ Huy để tạo scandal, chứ thực tế hai người hoàn toàn không có chút quan hệ nào, cho nên cô ta muốn đưa ra bằng chứng để phản bác cũng không thể. “Yến Chi, cậu nói xem có phải chuyện này rất hài hước hay không?” Trương Linh nằm trên ghế sô-pha nhà Hoàng Yến Chi, cười nghiêng cười ngả. Hoàng Yến Chi bất đắc dĩ nhìn cô: “Cậu cẩn thận một chút đi, coi chừng ngã đấy.” Trương Linh lải nhải: “Con cọp không phát huy thì Minna Đường xem tớ là Hello Kitty mà. Chuyện lần trước tớ còn chưa tính sổ với cô ta, lần này còn dám kéo người đàn ông của tớ tạo scandal, xem tớ xử cô ta thế nào.” “Cậu muốn xử cô ta thế nào?” Hoàng Yến Chi cũng hơi ngạc nhiên. “Điều này tạm thời vẫn chưa thể nói cho cậu biết. Cậu cứ chờ xem, tớ muốn cho Minna Đường biết, Trương Linh tớ không phải là một cái bánh bao mềm mà ai cũng có thể nhào nặn. Còn mấy kẻ nhàn rỗi thích hóng hớt nữa, đừng có cứ hai ba ngày lại muốn hỏng xem tớ bị vứt bỏ. Đúng là phiên không chịu nổi.” “Cậu có thể để Vệ Huy xử lý mấy chuyện này mà.” Hoàng Yến Chi thản nhiên nói. “Cũng không thể cứ mỗi lần có chuyện là tớ lại núp sau lưng anh ấy được. Tớ muốn mạnh mẽ giống cậu, trở thành cô gái có thể kề vai chiến đấu bên cạnh Vệ Huy chứ không phải là một dây tơ hồng chỉ biết bấu víu bò lên thân cây.” Trương Linh nghiêm túc nói. Hoàng Yến Chi mỉm cười nhìn cô: “Trương Linh, cậu trưởng thành và chín chắn hơn rồi.” “Ha ha, tất nhiên rồi, tớ sắp làm mẹ mà, phải trưởng thành chứ.” Trương Linh cười ha ha. “Lần này có nổi giận với Vệ Huy không?” “Giận! Sao không giận được chứ? Người đàn ông chết tiệt kia lại để cho người khác chụp được nhiều lần như vậy, đến tớ còn nghi ngờ không biết anh ấy có cố ý không mà. Hai ngày qua tớ không thèm để ý tới anh ấy. Tớ phải thật lạnh nhạt để anh ấy tự kiểm điểm lại bản thân mới được.” Trương Linh hùng hổ nói, nhưng Hoàng Yến Chi thấy trong ánh mắt cô lại hoàn toàn chẳng có chút giận dỗi nào. Cô mỉm cười: “Bây giờ cậu là phụ nữ có thai, tức giận sẽ không tốt cho con đâu.” Trương Linh vỗ về cái bụng to tròn của mình, thở dài: “Nhắc tới đứa bé là tớ lại thấy lo. Yến Chi à, cậu nói xem tại sao tớ và cậu lại có khác biệt lớn đến thế. Khi cậu mang thai thì chỉ béo bụng, đến khi tớ mang thai thì cả người lại tròn vo thành một quả bóng. Tớ vẫn ăn uống dựa theo chế độ dinh dưỡng trong sách dạy mà, nếu tớ ăn uống tùy ý thì chắc bây giờ ngay cả đi tớ cũng đi không nổi rồi.” Vẻ mặt cô vô cùng đau khổ. Là một nữ diễn viên nên cô có yêu cầu rất nghiêm khắc về vóc dáng của mình. Mỗi lần chị Lynda đến thăm cô, ánh mắt của chị ấy đều rất kỳ lạ, làm Trương Linh cứ cảm thấy sau gáy lành lạnh. Cô biết chắc một điều là sau khi mình sinh xong rồi đi làm lại, chắc chắn chị Lynda sẽ tiến hành hủy diệt mình. Hoàng Yến Chi an ủi cô: “Thể trạng của mỗi người mỗi khác mà. Bây giờ cậu mập thì đến khi cậu sinh rồi thì cũng sẽ gây xuống nhanh thôi.” “Haizz, tớ cũng hy vọng vậy. Tớ nhớ trước kia có một diễn viên nữ sau khi sinh con hơn một năm, dùng đủ mọi phương pháp cũng không thể gầy đi, khiến tài nguyên bị ảnh hưởng rất nhiều. Nghĩ lại thấy thật chua xót.”.