Ngôi sao 15t và hotboy cá biệt

Chương 10 : Hiểu (2)

7h00 sáng, tại nhà nó:- Ngọc trân, em sẽ trễ đấy.-Anh 2 nó - Em tưởng bữa nay là ngày nghỉ chứ.-Nó - Đúng vậy, nhưng hình như em còn phải đi thu hình cho cái show gì gì đó mà đúng không? - À, đúng rồi.-Nó Tại trường quay: - Ngọc trân à, có phải em sắp nhận một vai trong 1 bộ phim truyền hình đúng không? - Vâng, bộ phim sẽ được bấm máy vào ngày kia.-Nó - Vậy thì chắc sẽ vui lắm, chị nghe nói kịch bản rất hay, ngọc trân, em sẽ đóng vai gì vậy? - Em là em gái của nhân vật chính. - Vai phụ à? - Dạ không, cũng là vai chính ạ. - Vậy là chuyện giữa 2 chị em à? - Cũng tương tự thế ,và lỗi " tại em " mà người mẹ qua đời. - Rồi sao nữa? - Thế nên chị gái em phải làm việc vất vả, nhưng em là 1 cô bé ngoan. - Chúc em may mắn nhé. - Cảm ơn chị. Nó đến nhà hắn, nó nhấn chuông chờ hắn ra mở cửa, nó nói: - Xin chào. - Lại là mày ư-Hắn - Tớ vào được không, tớ có đem theo chữ ký cho chị cậu nè. - Khoan đã, để tao tự đưa. - Không được, chị ấy nhờ tớ mà. - Nhưng mà bây giờ... - Đừng lo lắng quá.- Nó ôm hắn vào lòng một cách trẻ con- Xin phép. Nó vào trong thì nghe chị và ba hắn đang cãi nhau: - Bố không thể xin nghỉ 1 ngày hay sao, con đã 18t rồi, con đang rất cố gắng đề chuẩn bị cho kì thi, bố phải đến buổi họp phụ huynh đấy!- Chị hắn - Con cứ nói chuyện với thầy cô rồi báo cho bố sau cũng được mà.- Ba hắn - có gì không ổn à?- Nó - quan tâm làm gì?- Hắn - Được thôi, con sẽ làm thế, bố tệ lắm!!!- Chị hắn chạy ra ngoài, thấy hắn và nói: - Nếu mẹ còn ở đây thì... Duy! Chính mày đã giết chết mẹ, đồ ác quỷ!!! - Haiz, đưa đây, để tao đưa cho bả.- Hắn - Duy, chuyện gì thế, có thật là cậu... - Mẹ mất trong khi sinh ra tao...- Hắn - Hơ, tớ hiểu. Nhưng mọi chuyện không thể tiếp tục thế này được Duy à.- Nó Nó suy nghĩ 1 hồi rồi nói: - Tớ sẽ cố gắng đóng thật tốt bộ phim! - Gì? - Tớ sẽ đóng thật tốt, cậu cũng may mắn nhé!- Xong nó chạy ra ngoài đóng cửa cái rầm - Ê coi chừng sập cửa nhà tao! Thật là không hiểu nổi nó mà... Trên đường về nhà: - Em sẽ cố gắng hết sức sao? Anh tưởng em không muốn đóng bộ phim đó chứ?- Anh Bảo - Đúng vậy vì bộ phim luôn u tối và phiền muộn nên lúc đầu em không thích lắm, nhưng bây giờ em muốn gửi thông điệp phim này đến gia đình của Duy.- Nó - Cái gì? - Bộ phim có thể u sầu, nhưng phần kết lại có hậu.- Nó- Thế nên em sẽ cố gắng hết mình, gia đình Duy sẽ xem và cũng sẽ có 1 đoạn kết hạnh phúc giống như vậy! - Em có chắc không? - Hãy chờ mà xem! Buổi sáng, tại nhà nó: - Chào mẹ ạ!- Nó - Con đi đóng phim à? Cẩn thận nhé!- Mẹ nó - Dạ! - Nó có vẻ hớn hỏe quá nhỉ?- Mẹ nó - Chắc là nó rất thích bộ phim này.- Ba nó - Đúng. Trên xe: - Okay, đã đến lúc củng cố lại năng lực!!!- Nó - Trân à, em la lớn quá coi chừng hư xe giờ.- Anh Bảo - Anh vô duyên quá đi, không biết tại sao anh lại làm quản lí của em nữa. - Em đừng nói vậy làm anh đau. - Kệ anh chứ, anh có muốn uống 1 chút không ( nước tăng lực )? - Ko, cám ơn. Vì em không đến dự buổi họp mặt lần trước, nên chút nữa em phải làm 1 vòng trường quay để chào hỏi mọi người đó. - Dạ được. - Tốt rồi, năng lượng của em đã được khôi phục!!! - Ngọc Trân à, có phải chỉ vì Nhật Duy mà em cố gắng hết mình không? -.... Không, chỉ là em không thể nhìn gia đình họ quay lưng với nhau như vậy được.- Nó